Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 697

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:06:16
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân vô cùng kinh ngạc: “Chuyện gì xảy ?”

Sắc mặt của Sở Diệu lắm: “Hôm nay lúc thượng triều, bộ thị lang đột nhiên đưa đề nghị, rằng thập đại hoàng thương cống hiến cho triều đình nhiều tiền như , nên tham gia triều bái ăn mừng mới đúng.”

Nói , Thời Phù Hân: “Lại bộ thị lang là của Thái tử.”

Thời Phù Hân: “Thập đại hoàng thương đều tham gia?”

Sở Diệu ừ một tiếng: “Con Thái tử bao giờ những chuyện vô dụng, trong chuyện , chắc chắn kế hoạch khác. Kể từ trận chiến giữa và Đông Kiếm, sự đối địch giữa chúng và Thái tử coi như đặt mặt bàn.”

“Chuyện của Thái hậu dính líu quá lớn, bất kể điều tra điều gì , đối với Thái tử mà , chỉ khi khiến câm miệng mới thể yên tâm, sợ sẽ bí quá hoá liều và chuyện điên rồ gì đó.”

“Cho nên, ngày hôm đó nàng nhất định cẩn thận.”

Thời Phù Hân gật đầu: “Yên tâm , sẽ cẩn thận.”

Thời gian nhoáng cái trôi nhanh, chẳng mấy chốc đến ngày 29 tháng chạp, dựa theo phong tục, ngày hôm nay, các nhà đều đến thăm viếng mồ mả tổ tiên, hoàng thất tông đều mang theo lễ tết nhà chuẩn đến từ đường của Tông Nhân phủ cúng bái tổ tiên.

Từ sáng sớm, sự dẫn dắt của Vinh lão vương gia và Vinh lão vương phi, các chủ tử của Vinh vương phủ lên xe ngựa đến Tông Nhân phủ.

Lúc ngoài, Thời Phù Hân thấy Quan vương phi thậm chí còn dẫn theo Quan Tú Nghiên, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo, khi thấy vẻ mặt giễu cợt của La Khởi Lam và Đường San, nàng mặt cảm xúc bước lên xe ngựa.

Đối với hành động của vương phi, Sở Diệu đau đầu bực bội.

Hắn , mẫu phi vẫn luôn một nhân tức ngoan ngoãn lời, nhưng tính tình của Thời Lục tương phản với những gì bà mong ; Trong khi đối với Thời Lục mà , mẫu phi cũng là một trưởng bối thể khiến nàng tôn kính.

Tính tình Thời Lục nóng nảy, mẫu phi là đối thủ, nhưng bà chiếm phận bà bà, cho dù ngoài mặt thể Thời Lục, nhưng ngấm ngầm cũng thể tìm đủ loại cơ hội và biện pháp khiến Thời Lục hổ, Quan biểu chính là thích hợp chọn nhất.

“Tam , mối quan hệ giữa vương phi và tam xa cách như , cũng khuyên giải một chút ?”

Sở Chiêu Sở Diệu với ánh mắt vui sướng khi thấy khác gặp hoạ.

Sở Diệu liếc mắt một cái: “Bây giờ nhị ca càng ngày càng tiền , ngay cả chuyện nữ nhân cũng xen , ồ, quên mất, ngoại trừ mấy chuyện của nữ nhân , hình như nhị ca cũng còn việc gì để nữa.”

Nói xong, nở một nụ châm chọc cưỡi ngựa rời .

Sở Chiêu Sở Diệu trúng tim đen, theo bóng dáng của Sở Diệu với ánh mắt thâm độc.

Sở Diệu cưỡi ngựa ở phía đội ngũ vương phủ, sắc mặt lắm.

Hắn điều hoà mối quan hệ giữa mẫu phi và Thời Lục ?

Hắn đương nhiên .

!

Bất kể là mẫu phi Thời Lục, sự quan tâm dành cho đều thể sánh bằng sự quan tâm đến bản bọn họ.

Đối với mẫu phi mà , việc bắt chẹt nhân tức, bày tư thế của một bà bà mới là điều quan trọng nhất, còn về phần nhi tử sống hạnh phúc là điều bà nghĩ đến;

Đối với Thời Lục mà , việc cúi đầu mặt bà bà- Người lúc nào cũng vô cớ gây rối, chèn ép nàng khắp nơi là điều thể, cảm nhận của trượng phu như xếp cảm nhận của nàng.

Mẫu phi và Thời Lục, nếu trong hai các nàng một thực sự để ý đến thì sẽ vì mà thoáng thoả hiệp một chút, nhưng hai đều như .

Sở Diệu nhạo một tiếng, nụ chút bi thương và bất lực.

Một là mẫu , một là thê tử , hai nữ nhân quan trọng nhất đối với nhưng đều thực sự để ở trong lòng.

Trong chiếc xe ngựa phía , Bình Yên nhỏ giọng oán giận với Thời Phù Hân: “Vương phi đang , mang theo một thất bên cạnh chẳng là đang hạ thấp mặt mũi của phu nhân ?”

Thời Phù Hân tỏ vẻ châm biếm: “Có một mẫu như , Sở Diệu cũng thật đáng thương.”

Lãnh ma ma ngập ngừng thôi, mấp máy môi, cuối cùng nuốt những lời xuống.

Thời Phù Hân thấy , bèn : “Ma ma chuyện gì thì .”

Lãnh ma ma: “… Thực nếu phu nhân thể chiều theo vương phi một chút, tam gia sẽ vui.”

Thời Phù Hân lập tức : “Ta chiều theo vương phi đủ , mỗi đến thỉnh an, bà lúc nào cũng khiến khó chịu, chẳng cũng so đo với bà ?”

Lãnh ma ma cân nhắc một chút : “Trong những dịp như hôm nay, nếu như và vương phi phân cao thấp, tam gia sẽ khó xử.”

Thời Phù Hân hừ một tiếng, : “Vậy ngươi bảo bây giờ? Người gây chuyện là vương phi chứ ! Ta cũng thể ép buộc bà gì.”

Lãnh ma ma Thời Phù Hân đang tức giận đến thở phì phì, tiếp: “Những lúc riêng tư, khi quan tâm và thấu hiểu vương gia, nhưng phu nhân cũng thể xem nhẹ sự tôn trọng vương gia khi ở bên ngoài .”

“Tam gia là một nam nhân, lẽ ngài cũng để ý đến cái của ngoài.”

Sau khi xong, Thời Phù Hân bực bội : “Ta đánh giá quá cao bản , khi gả cho Sở Diệu, cảm thấy thể xử lý mối quan hệ với trong vương phủ, nhưng khi gả mới phát hiện chuyện dễ dàng như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-697.html.]

Mặc dù trả giá cho chính sự lựa chọn của , nhưng Thời Phù Hân vẫn nhịn cảm thán một câu: “Tại chiều theo một bà bà như chứ, phiền c.h.ế.t !”

Lãnh ma ma và Bình Yên đưa mắt một cái, đều lặng lẽ mỉm .

Sau khi đến Tông Nhân phủ, Thời Phù Hân từng bước từng bước theo các nữ quyến Vinh vương phủ, bọn họ gì thì nàng cái đó.

Sau khi cúng bái tổ tiên xong, các nam nhân sẽ tụ tập với trò chuyện, các nữ quyến cũng sẽ trò chuyện việc nhà với .

Thời Phù Hân thích những trường hợp lắm, vì thế một dạo trong sân viện.

Trong các nữ quyến tông , Thời Phù Hân thiết với Hạ Hầu Hoan Nhan một chút, nhưng hôm nay Hạ Hầu Hoan Nhan Cung vương phi giữ bên cạnh, lượt thỉnh an chào hỏi với các vị trưởng bối nên Thời Phù Hân chỉ thể dạo một .

Sau khi dạo đầy một khắc, Quan Tú Nghiên về phía .

“Biểu tẩu, mẫu phi bảo gọi tẩu qua đó một chuyến, dẫn tẩu quen với khác.”

Thời Phù Hân chút bất ngờ Quan Tú Nghiên: “Tại mẫu phi bảo ngươi đến đây tìm ?”

Quan Tú Nghiên: “Ta rãnh rỗi việc gì.”

Thời Phù Hân ừ một tiếng, bảo Quan Tú Nghiên dẫn đường.

“Tại đến đại diện?”

Nhìn thấy Quan Tú Nghiên dẫn về phía hậu viện Tông Nhân phủ, Thời Phù Hân hỏi một câu.

Quan Tú Nghiên: “Đại tẩu mấy lão vương phi đến khách viện phía nghỉ ngơi một chút nên bảo chúng đến đó tìm các nàng.”

Thời Phù Hân Quan Tú Nghiên, thấy sắc mặt nàng gì bất thường, đầu xung quanh một chút: “Chẳng mẫu phi bảo ngươi đến gọi ? Tại đại tẩu ở đây?”

Quan Tú Nghiên sửng sốt một chút: “Lúc đến tìm tẩu, đúng lúc gặp đại tẩu, đó đại tẩu với rằng mẫu phi theo lão vương phi và những khác đến hậu viện.”

Chẳng bao lâu , hai đến một hậu viện trống .

“Hả, ai ?”

Thời Phù Hân vẻ mặt hoang mang khó hiểu của Quan Tú Nghiên, thể bất cứ điều gì khác thường từ mặt nàng .

“Rõ ràng đại tẩu bảo đến chỗ mà.”

Quan Tú Nghiên thấy Thời Phù Hân , cho rằng nàng cảm thấy đang lừa nàng nên vội vàng : “Có thể là nhầm , nếu biểu tẩu ở đây chờ một chút, tìm đại tẩu hỏi xem.”

Thời Phù Hân Quan Tú Nghiên, mỉm gật đầu một cái: “Được.” Nói , nàng về phía Bình Yên và Lãnh ma ma: “Hai các ngươi theo Quan di nương lấy cho chút bánh đến đây, đói bụng .”

Lãnh ma ma vốn định bảo Bình Yên ở , nhưng khi thấy ánh mắt hiệu của Thời Phù Hân, bà lập tức ngậm miệng, cúi đầu theo Quan Tú Nghiên với ánh mắt lo lắng.

Các nàng , Thời Phù Hân trực tiếp sải bước phòng.

Vừa mới bước cửa phòng, nàng nín thở, mấy thở, cả nàng lập tức mềm nhũn như bông ngã xuống mặt đất.

Sau đó, mấy mặc áo đen xuất hiện trong phòng.

Người mặc áo đen cầm đầu Thời Phù Hân đang hôn mê bất tỉnh ngã mặt đất, khẽ nhíu mày.

Nhiệm vụ hình như quá dễ dàng, hơn nữa Thời Phù Hân mới đuổi nha và bà tử bên cạnh , giống như là cố ý.

Chẳng lẽ nàng sớm phát hiện bọn họ?

“Cung chủ?”

Thấy Đông Kiếm bất động ở đó, mấy mặc áo đen khác chút khó hiểu.

“Cạch!”

Đông Kiếm đột nhiên rút kiếm , đ.â.m mặt đất.

“Phập!”

Thời Phù Hân mặc bộ váy áo màu tím, ống tay áo màu tím cánh tay ngay lập tức nhuốm đỏ.

Đông Kiếm chằm chằm chớp mắt Thời Phù Hân đang hôn mê, thấy nàng khẽ nhíu mày, mặt cũng lộ biểu cảm đau đớn, nhưng hai mắt vẫn nhắm chặt.

Người hôn mê bất tỉnh vẫn thể cảm nhận sự đau đớn, nếu Thời Phù Hân nguỵ trang, lẽ nàng sẽ kiểm soát biểu cảm mặt, nhưng nàng .

Thực sự hôn mê?

Đông Kiếm vẫn yên tâm lắm, thanh kiếm trong tay chuyển đến Thời Phù Hân, từng chút từng chút di chuyển đến vị trí trái tim nàng, đó từ từ đ.â.m .

Nhìn thấy Thời Phù Hân lộ vẻ mặt đau đớn, m.á.u nơi lồng n.g.ự.c cũng càng ngày càng thấm nhiều, nếu tiếp tục đ.â.m xuống sẽ tổn thương đến tâm mạch, nhưng nàng vẫn hôn mê bất tỉnh, Đông Kiếm thu tay .

Xem năng lực của vị đường chủ Thần Nông đường phóng đại!

Loading...