Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 715
Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:47
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Minh quốc công tỏ rõ sự cam lòng và ưu phiền khi thể khôn thoả hiệp, Đông Phương Trường Khanh an ủi : “Thực , đại hoàng tử cũng chỉ chiếm danh phận đích trưởng tử, nếu xét về quyền thế trong triều đình, tứ hoàng tử vẫn là vượt trội hơn, trong nhiều hoàng tử, tứ hoàng tử cũng là năng lực nhất.”
Minh quốc công lắc đầu: “Thế lực phía đại hoàng tử cũng nhỏ, đến cái khác, chỉ riêng mối quan hệ với quân đội biên quan của Thần Nông đường, là một sự trợ giúp khó thể bỏ qua.”
Đông Phương Trường Khanh cái khác: “Phụ , con nghĩ mối quan hệ giữa Thần Nông đường với quân đội biên quan sẽ là sự trợ giúp của đại hoàng tử, chừng đại hoàng tử sẽ còn gặp phản phệ vì điều .”
“Phụ , đừng quên rằng, Hoàng thượng là một vị quân chủ cho phép khác nhúng chàm và khiêu khích quyền lực của .”
“Từ xưa đến nay, tất cả các đời Hoàng thượng đều quyền kiểm soát tuyệt đối với quân quyền, xem, ngài thấy đại hoàng tử dính líu quá sâu đến quân đội biên quan ?”
Minh quốc công gật đầu: “Con cũng lý, nhưng vẫn chút bất an khi trói buộc nhà với tứ hoàng tử.”
Đông Phương Trường Khanh im lặng một chút : “Bất cứ chuyện gì cũng thể nắm chắc tuyệt đối, thế cục mắt, tỷ lệ dành thắng lợi cuối cùng của tứ hoàng tử vẫn lớn hơn so với các vị hoàng tử khác một chút.”
“Bất kể như thế nào nữa, tứ hoàng tử sự sủng ái của Hoàng thượng, mà Hoàng thượng chính là nhân tố mấu chốt nhất quyết định thừa kế.”
Minh quốc công cũng việc đầu quân cho tứ hoàng tử là điều cho lợi cho Minh quốc công phủ nhất, ông thở dài một tiếng, đè nén sự ở trong lòng, chọn cách thoả hiệp với hiện thực.
như mong của tứ hoàng tử, Minh quốc công đầu quân cho , nhưng khi Đông Phương Trường Khanh tìm đến , tứ hoàng tử vẻ để ý lắm, Đông Phương Trường Khanh đến cửa mấy , mới miễn cưỡng bớt chút thời gian gặp mặt một .
Đối với sự hờ hững của tứ hoàng tử, tâm trạng của Đông Phương Trường Khanh chút nặng nề.
Lúc khi đầu quân cho Thái tử, Thái tử đối xử với bọn họ vô cùng khách khí và coi trọng, chính nguyên nhân cũng giảm bớt phần nào sự áy náy khi vi phạm gia huấn, khiến trong lòng bọn họ cũng thoải mái hơn một chút.
bây giờ, tứ hoàng tử bày dáng vẻ giống như Minh quốc công thể cũng thể , thực sự khiến Đông Phương Trường Khanh cảm thấy vô cùng nhục nhã và chán nản.
điều cũng khiến tỉnh táo nhận một sự thật, Minh quốc công phủ bây giờ còn như xưa nữa .
Lúc đầu quân cho Thái tử, là Thái tử chuyện cầu xin Minh quốc công phủ; khi đầu quân cho tứ hoàng tử, nhiều hơn cả vẫn là Minh quốc công phủ đang tìm kiếm sự che chở của tứ hoàng tử.
Khi tứ hoàng tử từ chối triệu kiến hết đến khác, Đông Phương Trường Khanh nếu giao một phần danh trạng, lẽ tử hoàng tử còn sẽ phớt lờ , do dự một chút đuổi theo xe ngựa của tứ hoàng tử: “Điện hạ, thần chuyện quan trọng bẩm báo với điện hạ.”
Trong xe ngựa, trong mắt tứ hoàng tử xẹt qua một ý đạt mong : “Lên xe .”
Chờ đên khi Đông Phương Trường Khanh lên xe ngựa, tứ hoàng tử hỏi: “Có chuyện gì quan trọng đến mức khiến Trường Khanh công tử chạy đến ngăn cản xe ngựa của bổn hoàng tử ?”
Đông Phương Trường Khanh cố gắng phớt lờ sự châm chọc trong giọng điệu của tứ hoàng tử, trực tiếp thẳng vấn đề, : “Điện hạ, bây giờ triều đình, các hoàng tử khác đều đáng để mắt đến, chỉ đại hoàng tử mới thể đối đầu với ngài.”
Tứ hoàng tử chút kinh ngạc sự trực tiếp của Đông Phương Trường Khanh, nhướn mày : “Ồ, Trường Khanh ngươi cách gì thể đổi cục diện ?”
Đông Phương Trường Khanh tứ hoàng tử: “Ưu thế lớn nhất của đại hoàng tử chính là phận đích trưởng tử, nhưng chúng đều chỉ danh phận thôi thì thể gì .”
“ đại hoàng tử máy mắn khi sư phụ của ngài chính là đường chủ Thần Nông đường.”
“Không đến chuyện Thần Nông đường quan hệ với quân đội biên quan, chỉ đường chủ của Thần Nông đường chính là đồ của Thiên Trì lão nhân, mà Thiên Trì lão nhân chính là hậu duệ của Truyền nhân Long thị, lẽ điện hạ cũng đến sức ảnh hưởng của Truyền nhân Long thị trong lòng bá tánh đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-715.html.]
“Dưới danh nghĩa Truyền nhân Long thị, đại hoàng tử thể dễ dàng nhận sự ủng hộ của bá tánh.”
“Bá tánh ủng hộ, Thần Nông đường ủng hộ, đây chính là hai lợi thế lớn quan trọng nhất giúp đại hoàng tử chỗ trong triều đình, đối đầu với ngài, cũng như là nguyên nhân quan trọng khiến các đại thần trong triều chọn ngài .”
“Truyền nhân Long thị, Thần Nông đường, cuối cùng đều chỉ một , đó chính là phu nhân của Sở Diệu- Thời thị.”
Đương nhiên tứ hoàng tử cũng hiểu rõ tình hình : “Cho nên?”
Đông Phương Trường Khanh: “Nếu Thời thị, đại hoàng tử sẽ mất hai cánh tay.”
Tứ hoàng tử trợn mắt trắng: “Thời thị Sở Diệu bảo vệ, bản nàng cũng là lợi hại chút thủ đoạn, nếu dễ đối phó, bổn hoàng tử còn cần ngươi nhắc nhở ?”
Đông Phương Trường Khanh im lặng một chút: “Sau khi Vi gia xét nhà, thần lén lút đến Hình bộ gặp Vi Dật Thần, cho thần một việc.”
Tứ hoàng tử lập tức hứng thú: “Chuyện gì?”
Đông Phương Trường Khanh: “Sở dĩ phe cánh của Thái tử huỷ diệt là vì Sở Diệu phát hiện bí mật của bọn họ.”
Nhắc đến bí mật khiến Thái tử, Thái hậu và Hoàng hậu ngã xuống, mặt Đông Phương Trường Khanh và tứ hoàng tử đều hiện lên vẻ khác thường.
Hai đều tin nguyên nhân Hoàng thượng công bố đó, cái gì mà Thái hậu đầu độc Thái Hoàng Thái hậu, chẳng qua chỉ là cái cớ lừa gạt mà thôi.
Đông Phương Trường Khanh tiếp tục : “Để ngăn cản Sở Diệu tiết lộ bí mật ngoài, Vi gia phái Đông Kiếm bắt cóc Thời thị, mục đích chính là để dụ dỗ Sở Diệu ngoài vây giết.”
“Ngay cả tuyệt điên tông sư cũng mặt, trong lúc đó Vi gia còn phái hàng trăm sát thủ, nhưng cuối cùng Vi gia thất bại, Sở Diệu và Thời Phù Hân bình an việc gì.”
“Điện hạ cảm thấy tại như ?”
Tứ hoàng tử ngơ ngác : “Sở Diệu cũng là tuyệt điên tông sư, Vi gia thất bại cũng là điều bất ngờ.”
Đông Phương Trường Khanh lắc đầu: “Không đúng, điện hạ đừng quên rằng Thời thị trong tay Đông Kiếm, một khi Sở Diệu phản kháng, bà thể g.i.ế.c c.h.ế.t Thời thị bất cứ lúc nào.”
“Cho dù Sở Diệu võ công cao cường như thế nào nữa, khi đối mặt với sự bao vây của hàng trăm sát thủ, cũng thể cứu Thời thị , nhưng thấy đấy, Thời thị bình an việc gì trở về, điện hạ cảm thấy kỳ quái ?”
“Hơn nữa, theo như , Thời thị còn hạ độc hai cao thủ cửu phẩm, chính vì hai mới quyết định tội trạng của Thái tử.”
Tứ hoàng tứ nhíu mày: “Ý ngươi là phía Thời thị cao thủ chống lưng?”
Đông Phương Trường Khanh: “Thần nghi ngờ phía Thời thị tuyệt điên tông sư bảo vệ.”
Tứ hoàng tử: “ dù là nữa thì thể gì chứ?”
Đông Phương Trường Khanh: “Tuyệt điên tông sư sở hữu võ nghệ cao cường, đến vô ảnh vô tung, Hoàng thượng vẫn luôn vô cùng kiêng kỵ, chúng thể tiết lộ với Hoàng thượng Thời thị chính là một tuyệt điên tông sư.”
Tứ hoàng tử ha ha : “Ngươi coi phụ hoàng như một kẻ ngốc ?”
Đông Phương Trường Khanh mặt đổi sắc : “Chỉ cần Hoàng thượng nổi lên nghi ngờ, trong lòng khúc mắc, đối với điện hạ mà là một chuyện .”
Thân là nhi tử của Hoàng thượng, bắt đầu từ khi chào đời, tứ hoàng tử lọt trong cuộc tranh đấu, lúc Thái tử còn sống thì đấu với Thái tử, Thái tử rơi đài, đại hoàng tử ngoi đầu.