Cứu Rỗi Em - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-12-08 14:31:03
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Lộc nghỉ suốt một tháng mới học lại.
Anh gầy nhiều, nhưng vẫn trêu chọc giống lúc trước.
bắt đầu từ hôm đó, vừa học xong sẽ dẫn chơi ở khắp nơi.
Nói chúng ở lớn, tất cả đều là hồi ức của chúng .
Xuống sông bắt cua, câu cá.
Đi công viên chơi đu , thả diều.
Còn ăn quà vặt khắp đường phố.
biết ngày ly biệt sắp đến.
Ngày bà nội qua đời, bạn bè đến đều bước từ xe sang trọng.
Cho nên Giang Lộc thể ở mãi nơi thâm sơn cùng cốc này.
Ngày muốn nói biết sẽ Anh du học, vùa tù.
Vốn dĩ còn một năm thi hành án, nhưng bất ngờ được thả .
Vụ án năm đó được lật lại lần nữa.
Anh còn nhận được bốn trăm nghìn tệ tiền bồi thường án sai.
Cũng bao nhiêu, nhưng sự đổi này khiến người vui đến mức phát khóc.
Đêm hôm đó, cả đêm bố mẹ ngủ, đứng lên ngồi xuống, vui vẻ đến mức tay chân luống cuống.
Ngày xưa, vụ án đánh của gây chấn động ở nơi chúng ở.
Rõ ̀ng ấy bị bạn học bắt nạt, giáo viên ở trường mặc kệ.
Bố mẹ dẫn tranh luận lại bị mấy người bạn học sỉ nhục và đánh.
Dáng vẻ ngang ngược đó đều xuất hiện trong giấc mơ của , là ác mộng thể xóa nhòa.
Anh bị bắt nạt có thể nhịn được, nhưng nhịn được khi bố mẹ bị bắt nạt trước mặt mình.
Anh tức giận, liều mạng cầm cục gạnh lên đánh đám người .
Thậm chí bản ấy phải nằm bệnh viện hơn bốn tháng mới có thể xuống đất lại.
đến cuối cùng, người bị trừng phạt chỉ có mình .
Bố mẹ bán nhà bán xe, bồi thường đến mức phá sản cũng thể bảo vệ cần ngồi tù.
Mà bố mẹ có tay có chân nhưng tìm được công việc nào cả.
Cho dù tìm được, quá ba ngày cũng bị sa thải với đủ lý do.
Người bạn bè ai bằng lòng tay hỗ trợ.
Người chúng làm mích lòng là người có tiền nhất nơi này.
Bố mẹ từng sống khom lưng mà vì cuộc sống, vì muốn tiếp tục được học, cũng vì cho trai trong tù thêm hi vọng, bọn họ bắt đầu nhặt phế liệu để kiếm sống.
Lưng thẳng càng lúc càng còng, mọi thứ cho dù đúng sai, bọn họ đều chọn chịu đựng.
Cuộc sống gia ̀nh tăm tối và tuyệt vọng thấy mặt trời.
Từ đó về , vô cùng chán ghét quyền thế.
kết bạn với ai cả, ở trường vật vờ như cái bóng.
Bố mẹ của cũng trở nên trầm mặc, lâu lắm rồi ở trong nhà mới xuất hiện bầu khí vui vẻ.
*
Ngày đó, Giang Lộc cùng đón trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuu-roi-em/chuong-5.html.]
Ở cửa nhà giam, vỗ vai nói: "Ôn Nguyệt, này vui vẻ lên , đừng cau mày mãi."
" sắp rồi, ở nước Anh mọi thứ đều xa lạ, cậu nhớ có ̉nh hãy quán net gửi tin nhắn QQ cho , để biết cậu vẫn nhớ ."
Anh thấy trai , bất chấp xông lên ôm khóc to: "Cuối cùng cũng rồi, , biết Ôn Nguyệt nhớ thế nào ."
Anh nhìn lại nhìn bố mẹ , mặt đầy dấu chấm hỏi.
Ngày hôm , Giang Lộc rời , bố mẹ mua rất nhiều đặc sản đưa tiễn .
Cả nhà chúng cảm kích Giang Lộc đến mức biết nên biểu đạt thế nào mới tốt.
Giang Lộc cũng ghét bỏ, vui vẻ nhận lấy.
Còn dặn bố mẹ nhất ̣nh phải đốc thúc học tập, còn liên tục dặn dò phải thường xuyên liên lạc với .
Anh ở bên nước Anh sẽ giúp ngóng trường học phù hợp, khi thi đại học xong có thể Anh tìm .
rất muốn khóc, nhưng cảm giác ly biệt lại bị những lời trêu chọc của làm tan biến.
Anh lén nhét một chiếc túi vào lòng , bảo về nhà hãy mở .
Đó là vòng tay khắc ̀i khoản QQ của , làm bằng bạc, chế ́c thô ́p, do chính tay Giang Lộc làm.
liên tục vuốt ve, nỡ đeo.
*
Việc rời khiến buồn bã một khoảng thời gian, nhưng vì muốn giúp bắt đầu cuộc sống mới nên cả nhà chuyển lên thành phố.
Bố mẹ cũng tìm được công việc mới, trai tự mình mở cửa hàng trái cây.
Cả nhà chúng ̣m biệt nên đau lòng đó.
Đột nhiên có động lực học tập, sớm về tối, cuối tuần cũng nghỉ ngơi mà đăng kí trường luyện thi.
Nửa học kì lớp 11, thành tích đã đạt top 50 toàn khối. Đây lại là bảng xếp hạng của một trường tương đối tốt trong thành phố.
Bởi vì lệch múi giờ nên và Giang Lộc rất hiếm khi online cùng lúc để nói chuyện phiếm.
Gần như chỉ nhắn tin qua lại.
Chúng cắt đứt liên lạc từ khi nào?
Có lẽ từ khi biết vật giá ở Anh.
Hoặc vì nói với Giang Lộc có khả năng học, đó chúng cãi một phen.
Ngày đó chúng hiếm online cùng lúc, vừa trò chuyện đã muốn cãi .
Cãi chuyện gì cũng nhớ nữa.
Hôm đó khóc chạy từ quán net về nhà.
Cho dù ăn ngấu nghiến ba quả chuối tiêu ở cửa hàng trái cây của trai cũng khiến mình bình tĩnh lại được.
Anh trai nói: "Em đừng khóc nữa, đang cố gắng kiếm tiền, một người đàn ông to lớn như chẳng lẽ thể kiếm tiền cho em du học à?"
Bố mẹ cũng hùa theo, nói bọn họ đều sẽ cố gắng.
cười gật đầu.
biết vốn sẽ , cũng thể .
Sao có thể nhẫn tâm để cả nhà vất vả chu cấp cho chứ.
Bọn họ làm việc quanh năm suốt tháng, ngay cả mua bộ quần áo mới cũng nỡ mua, ăn gì cũng nhường ăn trước.
thể hiểu chuyện được.
Sự lãng quên bắt đầu bằng việc vào quán net nữa, thậm chí mật khẩu ̀i khoản QQ cũng trở nên mơ hồ.
Vòng bạc cũng bị vứt xuống góc tối người.