Đã yêu thì không nên chậm trễ - Chương 37
Cập nhật lúc: 2024-08-08 03:48:00
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc trở về, trời tuyết, vài ở ven đường hoan hô, Lục Tinh thoáng qua khung cảnh ngoài cửa sổ, về Diệp Hân Nhiên im lặng .
Hai ở ghế , Lục Tinh vẫn luôn chuyện, tâm trạng Diệp Hân Nhiên đang sa sút nên ít lên tiếng.
Sao thể sa sút? Tình cảm bảy năm chấm dứt bằng cách , thật là châm chọc.
Diệp Hân Nhiên trở về thu dọn đồ đạc, Lục Tinh : "Hay là ngày mai thu dọn, lỡ như Quan Nghị cũng trở về, hai các chạm
mặt thì lắm."
Phó Cảnh Sâm Lục Tinh qua kính chiếu hậu, trực tiếp lái xe đến tầng phòng cô, Diệp Hân Nhiên cũng phản đối: "Cũng , ngày mai tớ xin nghỉ phép, sẽ giải quyết chuyện rõ ràng."
Lên tầng, Phó Cảnh Sâm nắm tay Lục Tinh, thấp giọng : "Ngày mai kêu trợ lý sắp xếp gọi công ty chuyển nhà tới, buổi chiều các em dọn qua."
Lục Tinh Diệp Hân Nhiên, gật đầu : "Được."
"Nhanh lên phòng , trời lạnh lắm." Phó Cảnh Sâm xoa xoa tóc cô. "Vâng, tuyết rơi đường trơn, đường cẩn thận đấy." Lục Tinh nhỏ giọng dặn dò .
Về đến nhà, Tiểu Cáp gâu gâu nhào lên, Lục Tinh xổm xuống sờ sờ bộ lông xốp dài của nó, Diệp Hân Nhiên ném túi xách lên ghế sofa: "Tớ tắm rửa ."
Lục Tinh lấy áo ngủ ngày đó mới mua cho cô , chờ cô tắm rửa xong , điện thoại ném bên cạnh vang lên.
Nhìn thông báo, cô nhận điện thoại, đầu bên điện thoại là giọng hưng phấn: "Hi, Lucie."
Lucie là tên tiếng Anh của cô lúc học đại học, vì thiết với cô nên Johnson cố ý học tiếng Trung, thích dùng ngôn ngữ Tiếng Trung một cách bập bẹ để chuyện với cô: "Bọn đang mở tiệc, một cái ?"
Lục Tinh : "Được."
Vừa mở video tiếng hét: "Lucie, trở nên xinh !"
Lục Tinh thật ngọt ngào với qua video: "Cám ơn, cũng trở nên trai xuất sắc ."
Diệp Hân Nhiên chút tò mò sang một chút, đầu bên thấy cô xuất hiện phấn khích gọi: "Tiểu thư Hân Nhiên."
Năm ở New York, Diệp Hân Nhiên từng gặp mặt Johnson một ,
ngờ đối phương còn nhớ cô, cô , hào phóng chào hỏi với , video bên đang bữa tiệc cùng bạn bè, xem cực kỳ náo nhiệt.
Giơ điện thoại xoay một vòng, để cho Lục Tinh và Diệp Hân Nhiên khí náo nhiệt của họ bên , đó đến chỗ yên tĩnh hơn chuyện với Lục Tinh: "Lucie, đến Trung Quốc."
Lục Tinh chút kinh ngạc, chợt Johnson tiếp: " du lịch." Lục Tinh : "Hoan nghênh ."
Johnson hỏi cô: "Cậu và thích, ở bên ?"
Lục Tinh gật đầu, ngọt ngào : "Ừ, chờ đến đây , giới thiệu cho quen."
"Được, nhưng mà càng hy vọng giới thiệu cô gái nước cho , cần một hướng dẫn viên du lịch." Johnson thoải mái.
Lục Tinh đồng ý, chuyện phiếm với là chuyện vui vẻ, Diệp Hân Nhiên ở bên cạnh thỉnh thoảng sẽ mang chủ đề chuyện, cúp điện thoại Lục Tinh vẫn còn , Diệp Hân Nhiên chút khó hiểu hỏi: "Người từng theo đuổi mà, tớ còn thấy trò chuyện với khác phái nào vui vẻ như , đương nhiên, trừ Phó của ."
" là từng theo đuổi tớ, nhưng giống với những theo đuổi khác, hào phóng cũng chân thành, trong lòng nghĩ gì sẽ đấy, cho khác áp lực, tớ tớ yêu, sẽ nhắc chuyện , đối xử với tớ như bạn bè, bạn với vui vẻ." Lục Tinh suy nghĩ của , cô nhớ tới Kỷ Huân, Kỷ Huân là thông minh, suy nghĩ thâm sâu, trong lúc chú ý cho khác phát hiện tình cảm với cô. Nếu như thổ lộ, cô còn thể nhân cơ hội rõ ràng, nhưng từng đến, cho nên mỗi cùng , đều cảm thấy áp lực thể hiểu.
"Cậu đúng, dù là yêu đương là bạn bè, đều chân thành." Diệp Hân Nhiên vật xuống ghế sofa, "Tớ và Quan Nghị lúc học đại học ước gì mỗi ngày đều dính lấy , luôn luôn dỗ ngon dỗ ngọt và đủ
loại hứa hẹn, đợi đến khi mỗi ngày đều thể ở cùng một chỗ , cảm thấy chán, hứa hẹn là cái rắm chó."
Lục Tinh đẩy chân Diệp Hân Nhiên sang một bên, bắt đầu chen chúc ghế sofa, Diệp Hân Nhiên còn : "Cô gái , chắc là quen ngày kỷ niệm thành lập trường đấy, cô gái mới mười bảy mười tám tuổi, còn non nớt, đàn ông ý mà, lúc còn trẻ tuổi đơn thuần thì hy vọng thể thành thục lý trí một chút, chờ thật sự thành thục hiểu chuyện ,
thích kiểu đơn thuần đáng yêu."
Lục Tinh rõ thất tình sẽ nhiều suy nghĩ tiêu cực, cô cũng an ủi Diệp Hân nữa, chỉ : "Bây giờ may mắn đó, kết hôn với Quan Nghị, trang điểm cho bản xinh một chút, sẽ còn nhiều theo đuổi."
Bây giờ cô mới cảm thấy Phó Cảnh Sâm hiểu rõ phụ nữ, phụ nữ ăn mặc xinh mới tự tin.
Diệp Hân Nhiên khổ: "Thật sự tớ nên ăn như thế nào với cha tớ, cũng , chúng từ thị trấn nhỏ đến đây, tư tưởng thế hệ truyền thống, tớ và Quan Nghị yêu bảy năm, giờ chia tay, bọn họ thể sẽ cảm thấy ai tớ , những ngày tiếp theo của tớ thể sẽ thảm, mỗi ngày chắc là đều cằn nhằn."
Lục Tinh véo cô vài cái, mất hứng : "Cậu đừng linh tinh, chú và dì sẽ nghĩ như , bọn họ chỉ đau lòng cho ."
"Đau lòng là chắc chắn, nhưng bọn họ lo lắng tớ gả hơn." "Làm thể gả , linh tinh, tớ để ý tới nữa."
"Được , tớ , tới thất tình , bi quan một chút thì chứ..."
"Đi ngủ!"
Ngày hôm Lục Tinh cũng xin nghỉ, trở thu dọn đồ đạc cùng Diệp Hân Nhiên, ngờ Quan Nghị cũng , trong phòng khách giống như đang đợi Diệp Hân Nhiên trở về, gặp cô lập tức
lên.
Diệp Hân Nhiên thèm , trực tiếp phòng ngủ thu dọn đồ đạc.
Lục Tinh coi như khí, cùng thu dọn với Diệp Hân Nhiên, hai thu dọn chuyện phiếm, Quan Nghị hổ yên lặng ở cửa .
Diệp Hân Nhiên ném bộ đồ cần thiết xuống đất, cho căn phòng trở nên lộn xộn, cô cũng quan tâm.
Rốt cuộc Quan Nghị nhịn tiến lên giữ chặt cô : "Hân Nhiên, chúng đừng chia tay ? Anh và cô xảy chuyện gì..."
"Đã hôn ? Đã sờ thể của cô ?" Diệp Hân Nhiên hỏi , thấy im lặng, cô càng châm chọc, "Anh cho rằng lên giường thì tính là ngoại tình ? Nếu như tối hôm qua Tinh Tinh gặp , các xem chiếu phim xong chẳng lẽ chuẩn thuê phòng ? Kết quả như thế nào đối với mà cũng quan trọng nữa, Quan Nghị, và yêu bảy năm, cái gì cũng thể nhịn , nhưng chỉ chuyện là thể tha thứ, Diệp Hân Nhiên tuy kiểu xuất sắc, nhưng cũng sẽ treo cổ một cây."
"Đừng những lời hối hận với , lúc gọi điện thoại, gửi tin nhắn, hẹn hò với cô lưng , từng nghĩ đến cảm nhận của dù chỉ là một chút ? Nếu nghĩ đến tương lai của chúng thì chuyện sẽ đến bước ."
"Chúng chấm dứt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/da-yeu-thi-khong-nen-cham-tre/chuong-37.html.]
Diệp Hân Nhiên nghẹn họng câu nào, bây giờ chỉ cần thấy Quan Nghị thì Lục Tinh nổi giận, cô với : "Anh ở đây sẽ ảnh hưởng đến việc chúng thu dọn, phiền ngoài , chờ buổi tối trở , đảm bảo sẽ thấy Hân Nhiên nữa."
Quan Nghị bực bội vò tóc, Diệp Hân Nhiên bình tĩnh, rốt cuộc cũng hiểu cái gì gọi là "Triệt để c.h.ế.t tâm" , tâm trạng bây giờ của Diệp
Hân Nhiên chính là như .
Anh rời khỏi phòng ngủ, bực bội tới lui trong phòng khách, nghĩ tới việc Diệp Hân Nhiên và vẫn còn chung một công ty, mỗi ngày đều thể chạm mặt, vẫn còn cơ hội giải thích, cho cô một thời gian ngắn bình tĩnh cũng , tin tình cảm bảy năm, cô thật sự thể buông tay.
Tưởng tượng như , cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều, cuối cùng cầm chìa khóa xe bỏ .
Lục Tinh nhận một cuộc điện thoại, đối phương tự xưng là trợ lý Phó tổng.
Cúp điện thoại, Diệp Hân Nhiên tò mò hỏi: "Ai đến ?"
Lục Tinh bên cạnh, chân chút tê rần, lên : "Trợ lý của Phó Cảnh Sâm, hình như là đến giúp đỡ."
"Ơ, phúc lợi bạn gái chủ tịch thật là giống khác." Diệp Hân Nhiên nháy mắt hiệu với cô, dứt khoát bất động sàn nhà.
Diệp Hân Nhiên quá bình tĩnh, tối hôm qua trợn tròn mắt trần nhà ngủ , cũng , cô thực sợ cô kiềm nén bản như sẽ hỏng mất.
Lục Tinh từng cãi với cô , : " , phúc lợi của bạn bạn gái chủ tịch cũng giống khác."
Diệp Hân Nhiên tựa bên giường, ném đồ đang cầm tay : "Đã đến giúp đỡ, tớ cần vội vàng nữa."
"Được, nghỉ ngơi , những thứ khác để tớ." Lục Tinh ý kiến, nhấn chuông cửa, cô chạy mở cửa.
Ở cửa là một đàn ông trẻ 30 tuổi, đúng là trợ lý của Phó Cảnh Sâm, với Lục Tinh: "Lục tiểu thư, dẫn tới."
Lục Tinh thấy phía là hai đàn ông hình to lớn khỏe mạnh, vội lùi một bước bên cạnh: "Cám ơn, phiền ."
Trợ lý : "Là Phó tổng dặn dò, cô cám ơn thì hãy cảm ơn Phó tổng."
Lục Tinh , đúng là trợ lý , lúc còn quên tăng thiện cảm cho ông chủ của .
Có giúp đỡ, việc của Lục Tinh và Diệp Hân Nhiên nhẹ nhàng hơn nhiều, đến hai tiếng thu dọn xong bộ, trợ lý phòng khách và phòng ngủ lộn xộn thì hỏi: "Có cần dọn dẹp sạch sẽ chỗ ?"
"Không cần." "Không cần."
Lục Tinh và Diệp Hân Nhiên cùng lên tiếng, hai ngây một lúc, .
Dọn dẹp gì, bọn cô cố ý gây bừa bãi đấy, để cho Quan Nghị cặn bã từ từ thu dọn thôi!
Đương nhiên trợ lý rõ nguyên nhân, các cô cần, thì là cần, dặn dò sửa soạn bộ chuyển xuống .
Diệp Hân Nhiên giữ c.h.ặ.t t.a.y Lục Tinh: "Tớ ở phòng bên là , tớ dời qua thì bất tiện, lỡ như Phó Cảnh Sâm ở còn lo lắng cái bóng đèn lớn là tớ."
Lục Tinh nhớ đến Phó Cảnh Sâm, chút ngập ngừng, cô : "Cậu đừng do dự nữa, nếu như ở cùng tớ, tớ cũng sẽ dọn qua, bây giờ Quan Nghị rõ chia tay với , một ở bên , nửa đêm tìm tới cửa. Quấy rầy thì bây giờ? Tớ lo lắng cho . Phó Cảnh Sâm... chắc chắn là tớ dọn qua sống cùng , cái phòng nhỏ cũng sẽ thuê nữa, lấy cũng lãng phí, ở , tớ , chờ tìm bạn trai mới, tớ sẽ đuổi ."
Đã đến nước , Diệp Hân Nhiên cũng cố chấp nữa, cô lấy khuỷu tay chọc chọc Lục Tinh: "Cho nên, dọn qua sống cùng ?"
Mặt Lục Tinh đỏ lên, nhỏ giọng hỏi : "Không ?"
Diệp Hân Nhiên nhíu mày: "Được, gì mà chứ, tớ thấy Phó Cảnh Sâm sớm thể chờ nữa , thể mảnh mai của , chỉ sợ xuống giường nổi."
Lục Tinh: "..."
Đừng đáng sợ như ? Cô thật sự sẽ sợ đấy!
Hai mang theo một chó một mèo, chuyển tiểu khu Cảnh Hào Đình.
Diệp Hân Nhiên căn phòng lớn, cảm thán : "May mắn là tớ từ chối, căn phòng đúng là thể cho tâm trạng thoải mái dễ chịu!"
Giữa trưa ngày 27, khi Lục Tinh và Cảnh Tâm ăn cơm trưa xong, Cảnh Tâm lôi kéo thẩm mỹ viện đủ loại chăm sóc, từ thể đến khuôn mặt, Lục Tinh nghĩ đến buổi tối gặp Phó Khải Minh và Cảnh Lam Chi thì cũng do dự mà phối hợp.
Làn da Lục Tinh vốn , lỗ chân lông dường như đều thấy, khi thành, làn da giống như đánh một lớp phấn lót thấy, óng ánh sáng long lanh, trắng nõn như tuyết.
Cảnh Tâm thò tay tới sờ soạng lưng cô một cái, thỏa mãn : "Mềm thật đấy, của em chắc chắn sẽ thích."
Lục Tinh quen với hành động của Cảnh Tâm, cô cũng thuận tay sờ soạng cô một cái: "Mềm thật đấy, Tần Sâm chắc chắn sẽ thích."
Cảnh Tâm: "..."
Hai trở salon tư nhân lễ phục, trang điểm, Tần Sâm lười biếng ghế sofa chờ, ánh mắt thỉnh thoảng Cảnh Tâm.
Lúc thợ trang điểm trang điểm mặt Lục Tinh, cô vẫn luôn cầm điện thoại, Phó Cảnh Sâm trở về tới .
Cảnh Tâm trang điểm xong Lục Tinh, cầm điện thoại ở bên cạnh liên tục chụp hình Lục Tinh, Lục Tinh liếc mắt cô một cái: "Em chụp chị nhiều như gì?"
Cảnh Tâm chút do dự : "Bởi vì hôm nay chị cực kỳ xinh ." Lục Tinh khẽ , "Em hấp dẫn hơn."
"Chúng đều xinh ." Cảnh Tâm hề e lệ , cầm điện thoại bắt đầu tự chụp , một lát , kêu Tần Sâm, "Chụp hình giúp em, em chụp bộ từ n.g.ự.c tới chân!"
Tần Sâm ý liếc mắt về phía n.g.ự.c của Cảnh Tâm, khóe miệng cong lên: "Không vấn đề."
Cảnh Tâm đột nhiên cảm thấy chút đúng, đến lúc cô thấy ảnh chụp, đỏ mặt trừng , tên xa !
Lục Tinh cũng trang điểm xong , gương sửa soạn , thấy Cảnh Tâm hờn dỗi trừng mắt với Tần Sâm, sắc mặt vô cùng sinh động.
Cô , trong gương bỗng nhiên xuất hiện một bóng , cả mặc âu phục màu đen may thủ công nổi bật hình cao lớn của , khuôn mặt tuấn chậm rãi đến gần cô, khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên, đôi mắt sâu sắc mắt cô trong gương, trong mắt cô lóe lên ánh sáng long lanh .
Anh đưa tay sửa vòng cổ xương quai xanh của cô, thấp giọng bên tai cô: "Hôm nay thật xinh ."
Hô hấp nóng rực phun lên cổ cô, Lục Tinh mẫn cảm rụt rụt cổ, vẫn chằm chằm trong gương, chớp mắt.