Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 266: Một bữa ăn khó nói thành lời

Cập nhật lúc: 2025-08-19 15:48:59
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thế nào, phụ hoàng hỏi ngươi những kẻ đó là ai ?” Trong hồ suối nước nóng, mấy vị hoàng đang ngâm , Ngũ Hoàng Tử bơi lội trong nước, hứng thú hỏi.

“Hỏi , khả năng là đám buôn bán ấu đồng, lời hề sai.” Lâm Tiêu dựa bờ thở dài một , chuyện với Hoàng đế quả thực đấu trí đấu dũng, những điều thể thì kiên quyết , bởi chỉ thể im lặng.

“Không sai, nhưng sâu xa hơn, chúng Thái tử phi , cảm thấy suy nghĩ của ngươi hề sai.” Tam Hoàng Tử ở một bên ăn bánh ngọt, sai thêm trứng suối nước nóng.

Đây là một tên hưởng thụ, Lâm Tiêu nghĩ. Trước còn cảm thấy một lòng tranh giành ngôi vị Hoàng đế, nhất định thời gian hưởng thụ, nhưng tiếp xúc mấy ngày nay mới tên thực ăn chơi, chỉ là tự chủ , thường xuyên chơi mà thôi.

“Các ngươi , bọn chúng bây giờ sẽ gì? Những đứa trẻ đó đều giải cứu, Tiểu Cửu cũng bắt , bọn chúng cứu tên cổ nhân , bước tiếp theo sẽ gì?” Ngũ Hoàng Tử vẫn đang bơi lội vui vẻ.

“Thành thật mà , cảm thấy bọn chúng bắt cóc ấu đồng lẽ đều là ý đồ nhất thời, uy h.i.ế.p phụ của bọn trẻ, từ đó ảnh hưởng đến bộ Hoàng thành thậm chí cả triều đình, đây e là cơ hội mà bọn chúng vô tình phát hiện, thế nên mới nảy ý nghĩ . Mục đích từ đầu đến cuối của bọn chúng, lẽ chỉ là cứu Đoan Hoàng . giam ở Đông Cung, canh gác nghiêm ngặt, vẫn cơ hội tay.” Lâm Tiêu nhắm mắt dưỡng thần, nghĩ xem bọn chúng sẽ bằng cách nào để cứu , cách đơn giản nhất chính là trộn Hoàng cung…

Nói đến, mấy ngày nay chính là cơ hội nhất để trộn Hoàng cung, chủ tử trong cung đều ngoài, thị vệ thái giám tuy vô cùng cảnh giác, nhưng vẫn cơ hội.

“Cho nên ngươi cho rằng, e là bọn chúng mấy ngày sẽ tìm cách cung?” Tam Hoàng Tử rõ ràng ngu dốt, nghĩ một lát là thông suốt.

“Rất khả năng.” Lâm Tiêu gật đầu, “Lúc về hãy tra xem ai cung trong mấy ngày nay, sẽ thôi.”

“À mà đến, phụ hoàng định xử lý thế nào với vị tỷ tỷ của Thái tử phi nhà ngươi?” Ngũ Hoàng Tử đột nhiên hỏi.

Lâm Tiêu sững sờ, mắt sáng bừng, đây quả thực là một điểm đột phá. Mộ Dung Thu vẫn giam trong địa lao hoàng cung, Hoàng đế dường như quên nàng , cũng rõ cách xử lý, Uy Viễn Hầu bóng gió hỏi nhiều để tìm kết quả, nhưng ai thể cho Hoàng đế định gì.

“Mấy vị điện hạ, bữa trưa chuẩn xong, Thái tử phi cùng mấy vị Hoàng tử phi đích bày biện, để lão nô đến thỉnh các vị dùng bữa.” Bên ngoài là giọng của Tổng quản thái giám Đông Cung.

Lâm Tiêu đáp một tiếng, trong lòng vui như nở hoa, “Đi, , , Âu Dương chắc chắn đồ ăn ngon , chúng mau mau.”

Hai vị hoàng tử vô cùng cạn lời, chẳng lẽ ngươi rõ lời lão thái giám ? Thái tử phi nhà ngươi chỉ dẫn bày biện, chứ tự xuống bếp ?

“Âu Dương chịu bày biện, nhất định từng xuống bếp, các ngươi hiểu gì?” Lâm Tiêu trợn mắt họ.

Hai đành gật đầu theo , thôi, ngươi hiểu rõ nương tử nhà ngươi, ai giành với ngươi .

Mấy vội vàng đến thiên điện, Lâm Tiêu liền thấy nương tử nhà đang vui vẻ với một nam tử, sắc mặt trầm xuống, , nhưng đó là ai.

“Hắn đến đây?” Ngũ Hoàng Tử cũng khẽ lẩm bẩm.

“Chắc là phụ hoàng sai đến, để gây dựng quan hệ với chúng .” Tam Hoàng Tử cũng đầy vẻ vui. Ra ngoài chơi mà cũng thoải mái, gặp những gặp.

Người chính là Thất Hoàng Tử, đây kề vai chiến đấu còn thấy đáng ghét, nhưng trải qua thời gian dài quan sát hành vi của , thì đúng là hề bình thường. Nhận phận của , càng hiểu tâm tư của Hoàng đế, đây tự tìm cái c.h.ế.t ?

Âu Dương Yên thấy họ về, mắt sáng bừng, “Điện hạ về.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-266-mot-bua-an-kho-noi-thanh-loi.html.]

Thất Hoàng Tử thấy mấy tóc còn ướt, rõ ràng là ngâm suối nước nóng về, vội vàng tiến lên đón, “Nghe Thái tử phi Điện hạ và mấy vị hoàng ngâm tắm, thần vốn cũng đến góp vui, nhưng thấy Thái tử phi Điện hạ món ngon, liền mặt dày xin dùng bữa .”

Lâm Tiêu tủm tỉm, “Thất hoàng thích, Âu Dương là đáng giá , đến đây, cùng .”

Mấy trong lòng thở dài bữa cơm ăn vui vẻ, nhưng diễn kịch thì thành vấn đề, lâu diễn , nhân tiện thử xem diễn xuất thế nào. Âu Dương Yên chào mấy vị Hoàng tử phi xuống, liền cầm bát canh múc cho , “Món canh hầm từ cá suối nước nóng, vô cùng tươi ngon, ăn nhiều chút.”

“Đây là nàng hầm ?” Lâm Tiêu mắt sáng lên.

“Phải đó, học từ đầu bếp ở đây, chúng ở Đông Cung cũng ít khi ăn món . Cá khi rời khỏi suối nước nóng nấu canh ngay lập tức, nếu sẽ còn tươi nữa.”

“Thế thì quá, nếu nàng thích chúng sẽ thường xuyên đến.” Lâm Tiêu tủm tỉm bưng bát lên uống canh, “Mọi cứ ăn tự nhiên, đừng khách khí, tay nghề Âu Dương nhà tồi .”

Ha ha! Tam Hoàng Tử và Ngũ Hoàng Tử khỏi trợn mắt, rốt cuộc thì định khoe ân ái đến bao giờ đây?

“À đúng , Tiểu Thất, gia quyến của ngươi , đến ăn cùng?”

“Thần đến đây chỉ ngâm suối nước nóng với các hoàng , nên đưa họ đến. Thái tử điện hạ cần lo lắng, đây là hành cung, chẳng lẽ còn sợ họ đói ?”

“Cũng .” Lâm Tiêu gật đầu gắp thức ăn, như thể quả thực đang đói.

“Thái tử điện hạ , Tiểu Cửu khi đến chùa cầu phúc theo dõi ?” Thất Hoàng Tử đột nhiên hỏi.

“Ừm, mới lâu, Thất hoàng cũng ?” Lâm Tiêu ăn gật đầu.

“Phải đó…” Thất Hoàng Tử thở dài, “Những kẻ đó quá táng tận lương tâm, gan to tày trời, ngay cả Hoàng tử cũng dám tay!”

“Ai chứ!” Lâm Tiêu đầy vẻ phẫn nộ, “Lần án đó vẫn là Âu Dương tình cờ gặp , nàng cũng cầu phúc, Tiểu Cửu cầu phúc gặp , cái chùa đó xem cho quản thúc nghiêm ngặt hơn.”

“Có lẽ thẩm vấn trụ trì thể khai thác điều gì đó.” Thất Hoàng Tử đề nghị.

Lâm Tiêu vẻ mặt khó xử, đặt đũa xuống, “Dù cũng là chùa chiền, trụ trì cũng là cao tăng đắc đạo, lắm chứ?”

“Điện hạ .” Thất Hoàng Tử vội vàng gật đầu, “Thần chỉ là cảm thấy, những kẻ đó mấy tay quanh chùa, vì lý do gì.”

“Haizz, còn lý do gì nữa.” Ngũ Hoàng Tử tiếp lời, “Ngôi chùa đó là một trong những ngôi chùa lớn nhất Hoàng thành, nếu con riêng của đại hộ gia đình để mắt, tự nhiên quan sát lớn , khi nào về để dễ tay. Mà những nuôi ở bên ngoài, cơ hội ngoài nhiều, ngoài mùng một, ngày rằm đến chùa thắp hương cầu phúc, còn thể ?”

“Ngũ hoàng đúng.” Thất Hoàng Tử vẻ mặt bừng tỉnh, “Quả nhiên vẫn ở cùng các hoàng mới giải đáp nghi hoặc.”

Ha ha! Tam Hoàng Tử trong lòng lạnh, ngươi là thật lòng ?

“Vậy bây giờ đây? Cũng những kẻ đó là ai, liệu uy h.i.ế.p Tiểu Cửu mà xông Hoàng cung …”

“Chắc là… .” Lâm Tiêu do dự đáp, “Nếu bọn chúng dám xông Hoàng cung, chẳng là tự chui đầu lưới ?”

Loading...