Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 281: Bế môn tư quá

Cập nhật lúc: 2025-08-19 16:10:58
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa thịt nướng ăn càng thêm thoải mái, còn lo nghĩ chuyện bắt ai đó, mấy náo loạn đến tận khuya, ngay cả Hoàng đế cũng .

“Ở trong hoa viên ăn thịt nướng?” Hoàng đế nhíu mày, “Còn thể diện Hoàng gia nữa , thể thống gì?”

Đại thái giám vội lùi sang một bên, lúc nên tiếp lời. Hoàng đế âm thầm nổi nóng một lát, “Thôi , năm mới đại cát, cứ để bọn chúng chơi , ngày mai hạ một đạo thánh chỉ, lệnh cho bọn chúng ở nhà bế môn tư quá ba ngày.”

Hoàng đế nghĩ xem Thái tử sẽ gì với mấy vị hoàng tử về chuyện xảy ở Ngự thư phòng, liệu bọn họ tin lời lão Thừa tướng ?

“Chuyện hôm đó, ngươi thấy thế nào?” Ngài hỏi vị đại thái giám bên cạnh.

Đại thái giám sững sờ, “Bệ hạ, Thái tử Điện hạ dù cũng là con trai của , thể tin lời Thừa tướng đại nhân. Huống hồ chuyện hạ cổ trùng vô cùng kinh khủng, mấy vị hoàng tử dù cũng sẽ tin.”

Hoàng đế gật đầu, “Chỉ mong là .” Ngài thở dài, “Trẫm bình thường đối đãi với bọn chúng quá nghiêm khắc , đợi khi tư quá xong, gọi mấy bọn chúng đến ăn bữa cơm . Hai ngày nữa là thượng triều , bọn chúng thể thượng triều, triều đình cũng thể yên tĩnh hơn chút.”

Đại thái giám tiếp lời thế nào, đó là con trai của mà, một lát thì bồi dưỡng tình cảm cùng ăn cơm, một lát bọn chúng thể yên tĩnh hơn, thật rốt cuộc đang diễn vở kịch nào? Còn về chuyện xảy ở Ngự thư phòng hôm đó, đại thái giám quyết định cứ thế mà quên , coi như từng xảy .

Mấy ăn uống vui vẻ tối hôm , sáng hôm cùng lúc nhận thánh chỉ bế môn tư quá, đều chút ngây . Tam Hoàng Tử phản ứng sớm nhất, “Mau, truyền tin cho Thái tử!”

Thất Hoàng Tử một thời gian dài tai mắt thấy, cũng là hỏng , thánh chỉ e là Phụ hoàng cố ý hạ xuống, đại khái bắt đầu nghi ngờ bọn họ.

Đông Cung, Lâm Tiêu tự nhiên cũng nhận đạo thánh chỉ bế môn tư quá , hơn nữa còn nhiều hơn mấy hai ngày, ai bảo là Thái tử cơ chứ.

“Lão hồ ly, chúng tranh thẩm vụ án của Thừa tướng, đại khái là tìm một của để nhanh chóng giải quyết thôi.”

Âu Dương Yên trầm ngâm, “Không cách nào khác, chỉ thể xem thẩm định thế nào thôi. Ta dự cảm, e là sẽ trở mặt…”

“Vậy thì phiền phức , chúng vẫn nên chuẩn đối đầu trực diện thôi.” Lâm Tiêu nhăn nhó, “Ta vốn dĩ còn từ từ mà .” Cánh tay vẫn còn thương mà…

Năm vị Thánh vốn đang trong hoa viên uống xem voi con phun nước trong hồ, kết quả yêu cầu mới tới. Ai bảo trong cả hoàng cung võ công của bọn họ là cao nhất, thể lai vô ảnh khứ vô tung cơ chứ?

“Bọn họ đều thể đưa tin , còn cần chúng đưa ngoài?” Tăng Thần Y vẫn luôn tò mò về voi con, quan sát kỹ nó, hiếm khi việc gì nên động đậy.

“Nghe Trưởng Lạc Công Chúa hôm nay mở hội thưởng mai, mời các phu nhân, tiểu thư các nhà, mới cơ hội đưa tin . Đều là nữ quyến, để các nàng đưa tin về e là sẽ gây nghi ngờ.” Tôn Thần Toán uống một ngụm , “Thôi , lão cứ ở đây mãi xương cốt cũng rệu rã cả , cũng nên hoạt động một chút.”

“Cứ cảm thấy , thời cơ thật sự đến .” La Thánh Nhân đầy thâm ý, “Trực tiếp trải qua lịch sử đổi, chúng đây là đầu tiên ?”

“Nếu vì nể mặt Âu Dương và tiểu Lâm tử, mà xem thì còn chẳng xem.” Tăng Thần Y bĩu môi, từ xưa đế vương vốn hiểm độc xảo quyệt, nếu Tôn Thần Toán cùng bọn họ suy đoán về lai lịch của Thái tử và Thái tử phi, bọn họ cảm thấy hiếu kỳ, khi tiếp xúc thấy hai đứa nhỏ nhân phẩm tồi, bọn họ mới nguyện ý ở đây hao tâm tổn sức.

Sau khi mấy tin tức truyền , Lâm Tiêu liền bắt đầu công việc của một ngày, Thái miếu giám sát công trình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-281-be-mon-tu-qua.html.]

Trùng tu Thái miếu, hết lấp Địa cung, lấp Địa cung thì dọn dẹp hết thứ bên trong. Lâm Tiêu thỉnh cầu Hoàng đế, Hoàng đế chỉ dọn dẹp một vật phẩm của Tiên Hoàng ngoài, còn thì cần nữa, cứ lấp thẳng . Đại khái cũng là nghĩ đến việc giam ở trong đó nửa năm, bên trong bằng chứng, nhất là hủy diệt tất cả.

Trong lúc dọn dẹp di vật của Tiên Hoàng, các thợ thủ công phát hiện một chiếc hộp gỗ tử đàn hình chữ nhật, trông vô cùng quý giá.

“Dường như là đồ của Tiên Hoàng…” Lâm Tiêu sờ sờ cằm, “Chuyện e là giao cho Phụ hoàng.”

Thế là một đoàn ôm chiếc hộp gỗ đến Ngự thư phòng, trong Ngự thư phòng đang quỳ là Thất Hoàng Tử đến thỉnh tội, nước mắt giàn giụa hôm qua Thái tử Điện hạ mời cung, còn tưởng việc quan trọng cần thương lượng, nào ngờ đến đó chỉ là uống rượu ăn thịt nướng, cưỡi hổ khó xuống đành theo mấy vị trưởng, thực sự là bất đắc dĩ.

“Thái tử ngoài việc mời các ngươi ăn thịt nướng, còn gì khác ?”

“Có , là Thừa tướng đại nhân tuổi cao, lẽ hồ đồ , hy vọng thể tiễn cáo lão hương.”

“Ồ?” Hoàng đế nhướng mày, “Không còn gì khác ?”

“Bệ hạ, Thái tử Điện hạ cầu kiến.” Ngoài cửa truyền đến tiếng thông báo.

Lâm Tiêu thực thấy câu của Thất Hoàng Tử, khẽ , tiểu tử quả nhiên vẫn tư tâm. Đôi khi một câu cách diễn đạt khác , ý nghĩa sẽ khác. Ví dụ như vốn dĩ Thất Hoàng Tử là hy vọng lão Thừa tướng thể cáo lão hương, kết quả thể tiễn cáo lão hương, quyền chủ động trong tay ai, Hoàng đế liền , điều khiến nghĩ thế nào?

“Cho .” Hoàng đế gật đầu với đại thái giám.

Lâm Tiêu chỉnh sửa y phục, một tay bưng chiếc hộp trong, Hoàng đế thấy chiếc hộp liền hiểu rõ trong lòng, từng thấy, chỉ là nhớ thôi.

“Đứng dậy , chiếc hộp trẫm , đặt ở đó lui xuống .”

“Vâng.” Lâm Tiêu nheo mắt, quả nhiên Hoàng đế , và bất kỳ ai khác .

“Thái tử từng mở hộp xem ?”

“Nhi thần mở chiếc hộp , dường như một loại cơ quan nào đó, Phụ hoàng cũng mở ?”

“Trẫm nghĩ , Tiên Hoàng ít hộp, vài cái bên trong đựng gì trẫm cũng , đợi trẫm rảnh rỗi mở sẽ gọi ngươi đến.” Hoàng đế phất tay, ý bảo thể lui xuống.

“Đây vốn là của Phụ hoàng, nhi thần hề tò mò bên trong gì, là vật của Tiên Hoàng, nhất định là vật quý giá để cho Phụ hoàng.” Lâm Tiêu biểu thị thể xem.

Hoàng đế hài lòng hơn chút, lúc mới thêm vài câu, “Ngươi hôm qua cùng mấy vị hoàng tử ăn thịt nướng ở hoa viên, chuyện nếu đặt ở gia đình bình thường, tự nhiên vấn đề gì, hữu cung, trẫm còn mừng còn kịp. ngươi là Thái tử, bọn họ là hoàng tử, các ngươi ở hoàng tộc, nhiều chuyện thể , ngươi từ nhỏ hẳn học qua… thể vì ăn Tết mà lơ là. Trẫm chỉ phạt nhẹ các ngươi thôi, nhưng các ngươi tự lo liệu cho .”

“Vâng, tạ Phụ hoàng khai ân.”

“Còn về chuyện của Thừa tướng đại nhân, ý kiến của ngươi trẫm sẽ tham khảo, ngươi cứ tiếp tục đốc tạo Thái miếu .”

Lâm Tiêu cúi lui , khi còn liếc Thất Hoàng Tử một cái, ánh mắt đầy quan tâm. Hoàng đế thấy, vô cùng hài lòng.

Loading...