Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 284
Cập nhật lúc: 2025-08-19 16:11:02
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cũng là thời cơ nhất để chúng giải cổ cho ông .” Âu Dương Yên khẽ thầm thì.
Thế là vài ngày , án tử còn điều tra rõ ràng, triều vài dâng tấu cầu tình cho lão Thừa tướng. Nói ông tuổi cao khó tránh khỏi hồ đồ, ông vì Nam Ninh tận tụy hết lòng, thủy chung trung thành, nay giam trong địa lao, thể yếu ớt e rằng chịu nổi.
Hoàng đế vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh, ngài cũng nghi ngờ ai đang giật dây phía , nhưng mấy lão thần dâng tấu tấu chương, phái nào cũng , duy chỉ Anh Võ Vương bên Thái tử là một lời nào, cứ như chuyện xảy triều đều liên quan đến .
“Án còn tra rõ mà các khanh oan, các khanh là cảm thấy Trẫm già , là Thái tử hồ đồ?”
Các đại thần , chuyện liên quan gì đến Thái tử?
Anh Võ Vương lúc , “Bệ hạ bớt giận, Bệ hạ tự nhiên già, Điện hạ cũng hồ đồ. Chư vị đại nhân chỉ là cảm thấy án thẩm tra lâu như vẫn định luận, Thừa tướng đại nhân dù cũng cao tuổi, ở trong địa lao nhiều ngày như , đối với thể của thực sự gây tổn hại quá lớn. Lão thần mấy ngày gần đây mấy vị Thượng thư đại nhân ngục thẩm vấn , tinh thần của khá kém. Thừa tướng đại nhân công với giang sơn xã tắc, nếu cứ như cẩn thận… mất mạng trong ngục, e rằng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Nam Ninh quốc và cả Bệ hạ.”
“Thôi , Trẫm ý của Anh Vương Gia .” Hoàng đế phất tay, trực tiếp gọi là Anh Vương Gia, ý tứ rõ ràng, ngươi chẳng qua là một Vương Gia ngoại tộc, nhất nên ít .
Tuy nhiên Anh Võ Vương như thể hiểu lời Hoàng đế, tiếp tục lải nhải, “Giờ đây Hoàng thành tin đồn, Bệ hạ…”
“Tin đồn gì?” Đối với tin đồn, Hoàng đế vẫn để tâm.
“Nói Bệ hạ tá ma sát lư, thấy Thừa tướng đại nhân còn tác dụng gì liền để gánh tội , còn gánh tội cho ai thì bọn họ , nhưng lời đồn hết sức sinh động…” Lão Thừa tướng càng , sắc mặt Hoàng đế càng thêm khó coi.
Lão Thừa tướng dần dần im bặt, đột nhiên ông "phịch" một tiếng quỳ sụp xuống đất, “Bệ hạ thứ tội, thần tin đồn thị phi, thần đáng chết!”
“Ha, lão Vương Gia mau dậy , chỉ là giam Thừa tướng vài ngày mà tá ma sát lư, nếu ngươi mà mệnh hệ gì, Trẫm chỉ sợ lấy cái c.h.ế.t tạ tội với thiên hạ!”
“Bệ hạ bớt giận.” Toàn bộ triều đình ào ào quỳ xuống, “Bệ hạ thứ tội!”
Hoàng đế tức đến mức hộc m.á.u nhưng thể phát tác, “Thôi , Đại lý tự mau chóng thẩm tra án , bảo địa lao đổi cho lão Thừa tướng một căn phòng hướng dương, điều kiện hơn một chút, bây giờ vẫn còn chút xuân hàn, chăn đệm gì đó thêm mấy lớp. Trẫm lát nữa hạ triều sẽ đích xem, chư vị lo lắng cho thể lão Thừa tướng, Trẫm thấu hiểu. Trẫm cũng thường xuyên ưu tâm, nên trách Lục bộ hội thẩm, mong sớm ngày trả sự trong sạch cho . Lão Vương Gia lý, nhưng quốc quốc pháp, gia gia quy, án Thừa tướng hiềm nghi, Trẫm bao che cũng thể, chỉ mong sớm ngày trả sự trong sạch cho thôi.”
Hoàng đế mấy lời hết sức hoa mỹ, tự nhiên thể tiếp tục dây dưa, triều hội hôm đó vô cùng trầm mặc, hạ triều xong các đại thần lặng lẽ khỏi cung, giữa họ một lời giao lưu.
“Tìm theo Anh Võ Vương, xem gặp Thái tử .”
Đại thái giám tuân lệnh , Hoàng đế thở dài một tiếng, cảm thấy mệt mỏi trong lòng. Bản ngài chỉ vị trí lâu hơn một chút, như cả thế giới đang chống ? Ngài chỉnh y phục, “Đi thôi, đến địa lao.”
Thái tử tin khi đang chuẩn ngủ trưa, cánh tay của gần đây đang dần lành , nhà bếp cũng chuẩn nhiều thức ăn dễ lành xương cho , nên buổi trưa ăn sớm, ăn xong dạo vài vòng là ngủ . Người càng nuôi dưỡng càng lười biếng, cảm thấy đây là chân lý. Hắn cũng đoán Hoàng đế mấy ngày gần đây thể sẽ đến địa lao, chỉ là ngờ nhanh đến , Ngũ Thánh vẫn còn đang ở trong hoa viên xem voi tắm nước…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-284.html.]
“Ta nghĩ hẳn sẽ đến thứ hai.” Âu Dương Yên , “Lần chỉ là đến thăm dò, hoặc nhân tiện hạ một loại cổ. Công khai gì thì tạm thời vẫn dám.”
“Hắn là Hoàng đế, nào chuyện gì dám dám, nàng nghĩ là thời hiện đại , nhiều thì cái gì cũng dám ?” Lâm Tiêu thở dài, “E rằng mời hai vị Thánh nhân một chuyến, dù chỉ là đến xem, xem liệu thể tự hạ loại cổ gì.”
“Được thôi.” Âu Dương Yên gật đầu, “Không ngờ nhanh đến …”
, ngờ Hoàng đế tìm cái c.h.ế.t nhanh đến , triều đình hiện giờ ủng hộ tuy nhiều, nhưng cái bóng của cung biến vẫn còn đó, nên dù chuyện gì bất ngờ, các đại thần cũng thể hiểu . Không ngờ đến bước .
“Nàng còn do dự ?” Âu Dương Yên tiến lên hôn lên má , đang dài giường, khó khăn dùng một tay tự mặc quần áo, thấy vợ hôn lên, đó tuyệt đối là kìm .
“Thôi nào, gì mà do dự?” Hắn thuận thế hôn lên môi nàng, một tay ôm lấy mặt, một nụ hôn sâu.
“Dừng! Tay còn đang gãy mà, bớt quậy , còn mời hai vị Thánh nhân đó!” Âu Dương Yên cầm lấy áo giúp dậy, vất vả giúp mặc quần áo.
“Ta chỉ gãy cánh tay thôi chứ chỗ đó gãy , thì tối nay bù đắp…” Lâm Tiêu đầy ẩn ý với nàng, Âu Dương Yên cạn lời, tên ở nhà rảnh rỗi quá ?
Hoàng đế sắp đến địa lao thăm lão Thừa tướng, tin tức trong địa lao xôn xao, nhưng Thừa tướng đại nhân hết sức bình tĩnh, mấy tên thị vệ bên cạnh ông thì chút sợ hãi.
“Lão đại nhân ngàn vạn cẩn thận.” Hắn liên tục nhắc nhở.
“Tiểu tử ngươi cũng cẩn thận, ý tứ của Bệ hạ khó đoán, vẫn luôn bỏ mặc ngươi, e rằng…”
Tiểu thị vệ trầm mặc, tin tưởng Thái tử, Thái tử sẽ bảo vệ , liền luôn tràn đầy hy vọng. ngờ Thừa tướng đại nhân là nguy hiểm nhất, gần như nghi ngờ lựa chọn của .
Đột nhiên một áo đen đáp xuống bên cạnh , giật suýt nữa hét lên, áo đen lập tức bịt miệng , “Vâng lệnh Thái tử, mang giải cổ đến, xin Thừa tướng đại nhân và vị tiểu nuốt hai viên thuốc .”
“Thái tử đó cho lão hủ uống .” Thừa tướng đại nhân ký hiệu áo choàng của áo đen, là ám vệ của Thái tử, liền nhận lấy thuốc hai lời nuốt xuống.
“Để đảm bảo an , lão đại nhân uống hai viên là cần thiết.”
“Vậy, thể uống hai viên ?” Tiểu thị vệ đáng thương hỏi, “Lão đại nhân hôm nay cũng nguy hiểm.”
“Tiểu yên tâm, viên thuốc chỉ cần một viên là thể giúp ngươi tránh tất cả các loại cổ, cố gắng đừng tiếp xúc với Bệ hạ. Hôm nay đến xem các ngươi chỉ là thăm dò, đừng gì cả, đợi đến khi đến thứ hai, chúng sẽ sắp xếp khác.” Nói phóng lên cao, biến mất dấu vết.
Tiểu thị vệ ngẩng đầu lên mái nhà, thấy viên ngói đặt chỗ cũ, ngay đó liền thấy thái giám truyền, “Hoàng thượng giá lâm!”
Lão Thừa tướng cho một ánh mắt trấn an, lúc mới nhẹ nhàng xoa ngực, chậm rãi quỳ xuống chuẩn nghênh đón Hoàng đế Bệ hạ.