Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-08-20 09:53:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù bọn họ trì hoãn một ngày mới trở về hoàng thành, nhưng cũng chỉ ngoài mười ngày, hoàng thành cũng chuyện gì lớn xảy . Tuy nhiên, vì Âu Dương Yên mang thai gần bảy tháng, mấy vị vương gia ở đất phong chuẩn trở về . Lâm Tiêu cũng sớm phê duyệt, còn trắng trợn đòi quà mấy vị , hiếm khi trở về một chuyến, tổng thể tay mà đến chứ?

Đối với sự mặt dày của Hoàng đế Bệ hạ, mấy vị vô cùng hiểu rõ. Dù bọn họ từng cùng chiến đấu, bất kể mỗi là vì mục đích gì, nhưng quen như , tổng thể tặng mấy thứ thể thống gì chứ? Thế nên mấy vắt óc suy nghĩ quà cáp, vì mới trễ nải thời gian.

“Ta quyết định giải quyết chuyện khi bọn họ về hoàng thành, tránh đêm dài lắm mộng.”

“Giải quyết thế nào?” Âu Dương Yên nhướng mày, “Nếu tìm Vô Thượng Hoàng, chúng cũng chỉ thể nhốt bọn họ, cách giải quyết hơn.”

“Thế nên mới nhanh chóng tìm Vô Thượng Hoàng chứ.” Lâm Tiêu ôm Âu Dương Yên dạo trong Ngự Hoa Viên, hai bước đổi hướng. Âu Dương Yên câm nín, , Thái Miếu thì Thái Miếu .

Thái Miếu mới xây nhỏ hơn một chút so với cái cũ, phần gian thừa ở địa điểm cũ, Lâm Tiêu quyết định xây một khu vườn nhỏ, dành riêng cho Tượng Bảo Bảo ở. Đông Cung thế nào cũng dọn , Cửu Hoàng Tử sớm muộn gì cũng sẽ dọn , sớm tính toán.

Mặc dù Cửu Hoàng Tử khi trách nhiệm của kịch liệt yêu cầu cứ để Tượng Bảo Bảo ở Đông Cung, cũng sẽ chăm sóc nó. Âu Dương Yên rõ ràng giao Tượng Bảo Bảo cho bất kỳ ai, nàng chỉ tự chăm sóc. Thế là Lâm Tiêu liền nghĩ đến việc xây thêm một khu vườn nữa, ngay cạnh Thái Miếu. Âu Dương Yên còn từng cảm thán là xa hoa, nhưng là gì , tiền lẽ nào nên tùy hứng ư?

Vậy nên cạnh Thái Miếu thường xuyên thợ thủ công , mấy vị Thái phi dùng bữa tối xong ngoài dạo, cũng đang cạnh đó ngó. Thấy bọn họ tới, cứ ngỡ bọn họ đến xem vườn xây dựng thế nào, nhưng khi Lâm Tiêu đề nghị chuyện với các bà, mấy vị Thái phi bất ngờ, “Nói chuyện gì?” Hạ Thái phi hỏi.

“Hay là chúng trong chuyện .” Âu Dương Yên híp mắt bước lên, “Đi bộ mệt , một lát.”

“Vậy thì mau .” Hạ Thái phi thấy nàng ôm bụng mệt mỏi, Lâm Tiêu trong tay còn ôm một hộp thức ăn, cứ ngỡ là mang đồ ăn đến cho các bà.

thực tế trong hộp thức ăn đúng là đồ ăn, Âu Dương Yên đưa hộp thức ăn cho các bà, “Đây là bánh ngọt chúng mang về từ bên , tuy tinh xảo bằng trong cung, nhưng cũng là đặc sản ở đó.”

“Nhắc đến, nếu cơ hội, chúng cũng đến cái cảng khẩu xem .” Xuân Thái phi cảm thán, “Cũng lâu ngoài, cũng chút sợ hãi.”

“Có gì , cảng khẩu sắp xây xong , bây giờ ở đó náo nhiệt lắm, mấy vị Thái phi rảnh rỗi thì cứ qua đó xem thử ạ.” Âu Dương Yên lấy điểm tâm trong hộp , “Bên đó mở rộng thêm mấy con phố, khách điếm tửu lầu cũng xây thêm nhiều, đây là mua ở một trong các tửu lầu đó, chút giống với điểm tâm mà Thái phi nương nương từng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-426.html.]

Vài vị Thái phi cầm lấy điểm tâm nếm thử, Thu Thái phi khẽ : “Vẫn chút khác biệt, ngon hơn nhiều so với chúng . Khi còn trẻ, chúng cũng từng du lịch khắp nơi, ăn ít món ngon, tự tay thì thấy hương vị tương tự cũng là chuyện thường tình.”

Âu Dương Yên gật đầu, chậm rãi mở miệng: “Thật , Ngũ Tự với chúng một chuyện vô cùng chấn động.”

Ba vị Thái phi sắc mặt trầm xuống, thầm nghĩ, cuối cùng thì cũng đến . Quả nhiên, các nàng Âu Dương Yên rằng Vô Thượng Hoàng, đại khái vẫn đang sống . Chuyện các nàng đương nhiên đều , nhưng Vô Thượng Hoàng căn dặn nhắc đến với ai, song nếu hậu bối đoán thì cũng giấu giếm. Các nàng tin Ngũ Tự sẽ vô duyên vô cớ nhắc đến, gần đây phát sinh nhiều chuyện như , các nàng chuyện e là thể giấu nữa. Nói thì đây cũng là một nước cờ dự phòng của Bệ hạ, là kế hoạch mà sớm sắp đặt. khác nhắc đến vẫn cảm thấy thoải mái trong lòng.

“Người Vô Thượng Hoàng dặn dò nhiều việc, hơn nữa bọn họ vẫn luôn thư từ qua , thật .” Âu Dương Yên cảm thán: “Có thể tự do tự tại du ngoạn bên ngoài như , là chuyện mà bao nhiêu đế vương cầu cũng .”

“Chúng vài chuyện thỉnh giáo Vô Thượng Hoàng, đang ở Hoàng thành ?” Lâm Tiêu hỏi thẳng.

Vài vị Thái phi chút ngượng nghịu, Hoàng đế Bệ hạ khách khí hỏi như , khiến các nàng cứ như thể đang giấu giếm nhiều chuyện . Trên thực tế thì , các nàng cũng tung tích của Vô Thượng Hoàng, nhưng ít nhất các nàng thể liên lạc . Để bù đắp cho cách vốn giữa các nàng và Lâm Tiêu, Âu Dương Yên, các nàng khẽ gật đầu: “Chúng chỉ cố gắng liên lạc, còn việc liên lạc thì…”

“Mấy vị nương nương thể giúp đỡ, là quá .” Âu Dương Yên quả quyết các nàng thể liên lạc với Vô Thượng Hoàng: “Chúng chỉ vài chuyện thỉnh giáo, cũng giải quyết những chuyện càng sớm càng . Các vị cũng thấy những kẻ giam trong địa lao hiện giờ đều thường. Nếu giải quyết êm , e là bộ Hoàng thành, bộ Nam Ninh quốc đều sẽ lâm nguy.”

Nàng lời huyễn hoặc, đối phương một lòng thế Lâm Tiêu lên ngôi cao, nhưng trong thời đại , đế vương chính là bộ quốc gia. Đế vương hiện tại là Lâm Tiêu, là tiếp quản ngôi vị từ Tiên hoàng, bất kể danh chính ngôn thuận , ngôi cao là một sự thật thể chối cãi. Vì , bảo vệ Lâm Tiêu chính là bảo vệ bộ Nam Ninh quốc, vì điều mà dùng hết thủ đoạn cũng từ nan.

Ba vị Thái phi tuy từng là giang hồ, nhưng rốt cuộc cũng là của thời đại , tư tưởng vương quyền ăn sâu bám rễ khiến các nàng cũng vô cùng tán đồng lời Âu Dương Yên : “Được, chúng sẽ tìm ngay.”

“Đừng, đừng.” Âu Dương Yên nhanh chóng giữ Hạ Thái phi , vị thật là nóng nảy, tuổi cao mà vẫn cứ hấp tấp như . “Trời tối , mai hãy . Chẳng việc gì cũng gấp gáp nhất thời.”

Đêm đó, ba vị Thái phi đều ngủ ngon, nhớ đến vị Bệ hạ , nghĩ đến Hoàng đế và Hoàng hậu hiện tại, trằn trọc yên. Vị Bệ hạ liệu trách các nàng để lộ tung tích của ? Nhìn những tin tức thỉnh thoảng truyền về, vẫn quan tâm, nhất định ở Hoàng thành , ba vẫn luôn gặp , nhưng mở lời thế nào. Nay cũng , cuối cùng cũng cớ , và Hoàng đế Hoàng hậu đều đến từ dị thế, nhưng cảm giác chút khác biệt, đại khái cũng cùng một thế giới, như bọn họ , là cùng một thời đại?

Bệ hạ vốn nhân hậu, điểm Thánh thượng hiện nay cũng giống , cũng câu nệ tiểu tiết, thích kết giao với giang hồ. Khi đó còn kết giao với Ngũ Thánh, tiếc là Ngũ Thánh danh tiếng lẫy lừng, hành tung bất định, vẫn tìm . Nay cuối cùng cũng cơ hội , chi bằng mời đến sống trong cung .

Ba tựa như trở về mấy chục năm , lòng tràn đầy mong đợi như thiếu nữ, mặc dù rạng rỡ như tinh tú, sẽ thuộc về các nàng, nhưng vẫn khát khao hướng về. may mà các nàng đều già , tinh tú cũng hóa thành ánh trăng, chiếu rọi lên các nàng.

Loading...