Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 434: Khai Cảng

Cập nhật lúc: 2025-08-20 09:53:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoàn thung lũng xây dựng cung điện thể quá lớn, thể quá thu hút sự chú ý, nên các câu chuyện nhỏ về thung lũng đó lan truyền khắp nơi, đủ phiên bản. Phiên bản đáng sợ nhất gì hơn là bản "Thi thể già ở thôn núi", đây vẫn là do Âu Dương Yên nghĩ .

Không tệ, phiên bản Âu Dương Yên mượn từ bộ phim kinh dị , về một thôn làng nhỏ trong thung lũng. Mặc dù chân núi quả thật vài thôn, nhưng ai từng trong thung lũng còn thôn làng nào cả. Nghe đồn thôn làng đó biến mất từ nhiều năm , thôn tiêu diệt, còn một nào sống sót.

Khúc sơn cốc vốn dĩ ít qua , vì dân chúng các thôn xóm gần đó càng dám tới. Nếu thỉnh thoảng gặp từ phía xuống, họ đều bỏ chạy, chỉ sợ đụng thứ gì đó.

“Hiệu quả tồi.” Âu Dương Yên một ngày nọ nhàn rỗi vô sự, chạy tới xem xây dựng cung điện, tiện thể trải nghiệm sức mạnh của lời đồn đại. Nó thực sự vô cùng mạnh mẽ, thảo nào lời đồn thể g.i.ế.c , quả đúng là...

Hoàng thành bận rộn vô cùng, cảng khẩu ở thành bên cạnh cũng sắp công. Ngũ Tự gửi thư hỏi cần tổ chức nghi thức gì , Lâm Tiêu đương nhiên đồng ý, nghi thức là điều cần thiết, còn chọn ngày lành tháng theo phong tục. Đừng gì về mê tín, nhiều khi việc đều cần cảm giác nghi lễ, giống như hôn lễ .

Buổi lễ khánh thành Lâm Tiêu nhất định tham gia, bởi đây là công trình do chính tay xây dựng. Khắp thiên nam địa bắc, vô thương khách tề tựu về đây, chỉ chờ cảng khẩu mở cửa, xem ai sẽ là lái chiếc thuyền đầu tiên cập bến.

“Ta cũng .” Âu Dương Yên một mực nhấn mạnh, “Vẫn tới tám tháng, thể sinh sớm như ?”

“Cách tính của nàng khác với cách tính hiện đại, nàng tính theo cách hiện đại.” Lâm Tiêu cảm thấy sắp tám tháng vẫn nguy hiểm, lỡ xảy chuyện gì chẳng hối hận tới c.h.ế.t ?

“Chàng coi ngốc, cho rằng ?” Âu Dương Yên bất đắc dĩ đảo mắt.

“Ta chỉ sợ nàng mệt thôi mà.” Lâm Tiêu vội vàng dỗ dành nàng, “Nàng xem nàng vác cái bụng to tướng, nguy hiểm bao.”

“Bất kể gì, đều .” Âu Dương Yên nữa nhấn mạnh.

“Được , , nương tử cùng . Có ở đây, nàng cũng .” Lâm Tiêu thấy nàng sắp giận, liền vội vàng đồng ý.

Nghi thức mở cảng quá long trọng, Lâm Tiêu sai cố gắng đơn giản hóa hết mức, nguyên nhân đơn giản, quá đông, sợ xảy chuyện. Mặc dù sai đơn giản hóa đơn giản hóa , nhưng một phong tục thể thiếu. Ngũ Thánh ở chốn giang hồ bao năm, chút duyên nợ với cả Phật và Đạo, nên chuyện mời chọn ngày lành tháng , họ áp lực, hơn nữa còn miễn cưỡng tặng thêm ít nghi thức.

Âu Dương Yên lúc đầu còn hào hứng, dù đây khi đặc công cũng từng thấy pháp sự gì đó, nhưng lẽ tín ngưỡng về những điều trong xã hội hiện đại ngày càng ít , dù môi trường đến mấy cũng cảm nhận sự thiêng liêng . thấy, nàng chút cảm động, dù xung quanh ồn ào, nhưng khi pháp sự bắt đầu, đám đông náo nhiệt nhanh chóng im lặng, tự giác ngay ngắn, cùng thầm niệm, mặc dù Âu Dương Yên rõ họ đang niệm gì.

“Rốt cuộc là đang gì, cứ như ai cũng ?” Nàng chỉ thể lắng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-434-khai-cang.html.]

“Ai , chúng cứ thôi.” Dù cũng hiểu.

Vì sự nhiệt tình của dân chúng, nghi thức mở cảng bỗng dưng kéo dài thêm trọn một canh giờ. Lâm Tiêu trong lòng sốt ruột, bèn đưa nương tử dùng bữa. Bị Âu Dương Yên kéo , “Chàng đường đường là quân chủ một nước, bất kính thần minh ?”

Trong thời đại , bất kính thần minh là một tội lớn, dù là Hoàng đế thì ? Khoảng cách giữa và thần minh chính là sự khác biệt giữa trời và đất.

Lâm Tiêu im lặng, bực bội gật đầu, vẻ mặt đầy tủi , “Ta chỉ lo nàng, và cả hài tử trong bụng, đói thôi.”

Âu Dương Yên vô cùng cạn lời, nghĩ thầm tên gia hỏa từ thú vui bệnh hoạn đó, còn diễn kịch. Một khi mong của đạt , sẽ bày tỏ sự thất vọng với biểu cảm phong phú như một đứa trẻ. “Yên tâm, mang theo đồ ăn đây. Chàng đừng chuyện với mãi thì sẽ ai để ý tới , thấy đều cúi đầu ?”

Lâm Tiêu bất đắc dĩ, cuối cùng cũng chờ đến khi nghi thức kết thúc, kết quả mời lên phát biểu. Sao cứ giống như thị sát công việc nhỉ? Chàng nghĩ, quả nhiên là thị sát công việc . Chàng đỡ Âu Dương Yên bước lên đài cao, tiên bày tỏ sự hỏi thăm đến các công tượng vất vả xây dựng, đó tràn đầy tự tin về sự phát triển của cảng khẩu trong tương lai, cuối cùng cầu phúc cho Nam Ninh trường trị cửu an. Tóm , những gì học từ các bài diễn thuyết của lãnh đạo tivi đây, học một cách triệt để.

Bách tính bình thường của Nam Ninh quốc thường ngày nào dịp Bệ hạ một đoạn dài như , đều xúm vây quanh, ám vệ vất vả ngăn , tìm cách đột phá từ những nơi khác.

“Hoàng Thành quân cách đây bao xa?” Lâm Tiêu khẽ hỏi Âu Dương Yên.

Âu Dương Yên cạn lời trừng mắt , nên một chuyện đường đường là Hoàng đế một nước mà , tại hỏi Hoàng hậu? Mọi xung quanh đều chằm chằm lên đài cao, hy vọng Bệ hạ thể thêm vài câu, đừng chỉ những lời sáo rỗng. Thế là Hoàng đế ho khan một tiếng, “Buổi trưa trẫm mời khách, cứ thoải mái dùng bữa. Sau khi dùng bữa xong biển xem thuyền lớn cập bến.”

Quả đúng là quá thực tế, Ngũ Tự chuẩn nghi thức lâu như , cố gắng cho thật trang trọng, cao cấp, nhưng vị Hoàng đế bình dân chỉ trong chớp mắt mà phá tan tành. Chỉ Lâm Tiêu tiếp lời, “Mọi cứ tản , dùng bữa nhớ tới nhé.”

Phần lớn khách thương tới xem nghi thức là những tới lui buôn bán, cả từ biên quan xa xôi nghìn dặm chạy đến, trong họ những thể tiếp xúc với Hoàng đế chẳng qua chỉ là một thương nhân ở Hoàng thành, nên tới thể thấy Hoàng đế Bệ hạ, cũng coi như thành một tâm nguyện. Họ ngờ Hoàng thượng hiện tại bình dị gần gũi đến , những lời ngài đều giống như cách họ chào hỏi thường ngày. Vậy nên, những tưởng tượng xa vời đó, thực còn bằng một bữa cơm một câu hỏi thăm bình thường mà đến gần gũi hơn.

Hoàng đế Bệ hạ là một thật thà, các thương khách qua nghĩ. Cho đến khi cuối cùng họ Hoàng đế Bệ hạ lừa đến trắng tay, mới vị Thánh nhân diễn kịch giỏi đến mức nào.

Khi đó Lâm Tiêu mời , Âu Dương Yên mới ở một bên ung dung trả lời, “Vô sự, sẽ loạn , những hộ vệ và nha dịch duy trì trật tự là đủ .”

“Đã phát hiện ai vấn đề gì ?” Chàng tiếp tục hỏi. Nương tử của kiên quyết tới, cũng vì nàng là một khả năng quan sát cực kỳ nhạy bén. Cả hai đều đoán rằng một hoạt động lớn như , mấy kẻ đang giam trong địa lao chắc chắn chuẩn bất ngờ cho họ, hơn nữa là sắp xếp xong khi nhốt địa lao, giống như việc họ giấu cổ độc trong Hoàng thành . Vì đây mới Âu Dương Yên đến, nhưng nhanh đổi ý. Họ từng sinh tử tương y mà.

Âu Dương Yên lắc đầu, “Danh sách khách thương đều xem qua, những chút vấn đề đều cho ám vệ theo dõi, hiện tại xem vấn đề gì, chờ đến chiều.”

Chiều nay chiếc thuyền hàng đầu tiên cập bờ là thuyền đến từ Tây Vực, nếu vấn đề, phần lớn khả năng là ở chiếc thuyền .

Loading...