Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 435: Bến cảng nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-08-20 09:53:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các khách thương thấy Hoàng đế Bệ hạ vô cùng bình dị gần gũi, cũng nhiều lễ nghi rườm rà, trong lòng khỏi thở phào nhẹ nhõm. Suy tính về sự phát triển tại cảng khẩu trong tương lai, ai nấy đều thêm chút tự tin.

Âu Dương Yên vác bụng bầu trong kiệu mềm, mỉm Hoàng đế Bệ hạ bên cạnh, thầm nghĩ Bệ hạ nhà thỉnh thoảng lộ chút ranh mãnh nhỏ cũng thật đáng yêu. Biểu hiện của đài lúc nãy rõ ràng là đều thấy sự bình dị gần gũi của , cũng để cho những kẻ ẩn trong bóng tối thấy thô tục đến mức nào, từ đó càng cảm thấy Hoàng đế ai cũng thể , chỉ cần bản lĩnh, lên ngôi Hoàng đế vẫn giữ bản tính cũng chẳng .

nguy hiểm đó.” Âu Dương Yên nhắc nhở.

Lâm Tiêu thấy nàng tâm trạng vui vẻ, tiến lên xoa xoa đầu nàng, “Nàng đấy, xem náo nhiệt mà chẳng sợ chuyện lớn.”

Âu Dương Yên quả thực vui mừng, nàng sớm đoán nghi thức hôm nay đơn giản như , nên nàng tìm cách để theo, chỉ sợ Lâm Tiêu lấy danh nghĩa cho nàng mà giữ nàng trong cung, nàng nghĩ kỹ , đến lúc đó sẽ tìm Ngũ Thánh, để họ đưa nàng tới. may mắn , chuyện đó Lâm Tiêu hiểu rõ tâm tư của nàng, để nàng một .

“Chàng chắc chắn chuẩn , sợ gì?” Âu Dương Yên xoa xoa bụng , “Thực đồ ăn ở đây cũng tệ, lâu ăn món nhà . Món ăn trong cung đều tinh xảo…”

“Nàng thích thì mời vài đầu bếp về cung?” Lâm Tiêu đề nghị, ánh mắt về phía biển cả mênh m.ô.n.g xa.

“Chàng các ngự trù trong cung đều tự sát ?” Rốt cuộc là ai xem náo nhiệt chẳng sợ chuyện lớn chứ?

“Thì họ bản lĩnh nàng hài lòng, đó vốn dĩ là của họ mà.” Lâm Tiêu trả lời một cách hiển nhiên, ánh mắt vẫn rời khỏi mặt biển.

Âu Dương Yên , biển e rằng sẽ chuyện xảy . “Sao, thuyền sẽ đến sớm hơn buổi chiều ư?” Nàng tưởng thể nghỉ trưa một lát.

“Nàng đấy, mang thai thì chịu động não nữa. Nàng nghĩ buổi chiều chỉ một chiếc thuyền đến thôi ?” Chắc chắn đến sớm.

như mà thấy , họ đến một cách trắng trợn.” Âu Dương Yên theo ánh mắt sang, quả nhiên phát hiện biển thật sự vài chiếc thuyền đang tiến về phía . “Thật sự trắng trợn như ?” Nàng lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt đầy vẻ thể tin nổi, “Những là ý gì?”

“Không là đội quân nào, cảng khẩu của chúng mở, một vài quốc gia lân cận cũng sẽ phái sứ thần tới, vạn nhất là sứ thần thì .” Vì cách xa, chỉ thể lờ mờ thấy màu sắc của mấy chiếc thuyền, nhưng thể thấy biểu tượng buồm của họ là của nơi nào.

“Bỗng nhiên nhớ tới Cướp biển vùng Caribbean.” Âu Dương Yên khẽ .

Lâm Tiêu dở dở , “Tình hình đủ phức tạp , thể để loại thế lực hung tàn nhúng tay nữa.” Chàng vỗ vỗ mu bàn tay Âu Dương Yên, “Thôi , nghỉ , họ nhất thời cũng tới . Có chuyện gì ở đây .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-435-ben-cang-nho.html.]

Âu Dương Yên mỗi buổi trưa khi dùng bữa đều ngủ nửa canh giờ, lúc quả thực chút buồn ngủ, nhưng nàng xem náo nhiệt, liền hết lời dặn dò Lâm Tiêu, “Nếu chuyện thì nhớ gọi dậy nhé, hôm nay ngủ quên quá .”

Lâm Tiêu liên tục đảm bảo, nàng mới miễn cưỡng đồng ý ngủ một giấc. Mấy tòa đại viện ở cảng khẩu chật kín , nơi Hoàng đế Bệ hạ và Hoàng hậu nương nương nghỉ ngơi đặc biệt kín đáo, ẩn trong mấy tòa đại viện , nhưng ai là tiểu viện nào. Tử Y cùng Âu Dương Yên nghỉ ngơi, Âu Dương Yên dặn dò nàng một nữa. Tử Y vẻ mặt đồng ý, trong lòng vô cùng lo lắng.

Thực tế hôm nay chắc chắn sẽ chuyện gây rối, cho dù tuần tra đông đến mấy, Hắc Ưng phái mấy chục năm xuất hiện trong giang hồ, thậm chí còn lôi kéo một lượng lớn tín đồ. Những chuyện trong giang hồ còn mới mẻ nữa, nay Thanh Viễn đại sư của Hắc Ưng phái giam ở Đại Lý Tự, Lâm lão giam trong địa lao hoàng cung. Tin tức truyền , các tín đồ rõ sự thật của Hắc Ưng phái lập tức tức giận, lẽ là cảnh cáo Hoàng đế Bệ hạ, nên họ chọn động thủ tại nghi thức mở cảng, điều là lẽ đương nhiên.

Thái Thú truyền tin tức nhận cho Hoàng đế Bệ hạ, Bệ hạ điều Hoàng Thành quân tới, thậm chí các làng gần cảng khẩu còn tự phát tổ chức thanh niên trai tráng tuần tra. Những chuyện , Hoàng hậu nương nương đang bụng mang chửa , hơn nữa cũng cảm thấy cần thiết cho nàng. Nàng chỉ cần luôn ở bên cạnh Hoàng đế Bệ hạ, họ sinh tử , như là đủ . Huống chi bụng nàng to đến thế, đều cẩn thận, thỉnh thoảng lỏm nghị sự còn ngủ gật, nên nhiều chuyện liền dứt khoát cho nàng nữa.

Chuyện cũng . Lâm Tiêu từ tiểu viện của họ liền thẳng tiến đến bến cảng. Vị trí xây dựng cảng khẩu thiên thời địa lợi, bởi vì nơi vốn dĩ một bến cảng nhỏ cổ xưa, nay bến cảng đó bỏ hoang. Sau khi nghi thức mở cảng kết thúc, bến cảng đó sẽ phong tỏa. hôm nay nó vẫn phong tỏa, những chiếc thuyền bình thường đến tham gia nghi thức xem náo nhiệt đều sẽ đậu ở cảng khẩu mới, nơi đó dù cũng rộng rãi hơn. Vậy nên bến cảng nhỏ ai để ý tới. Tuy nhiên, lúc ở đó đậu mấy chiếc thuyền, che kín cả bến cảng.

“Quả nhiên là đến gây rối.” Trong đám lau sậy xa hai đang phục, khẽ thì thầm.

“Đi bẩm báo Bệ hạ?” Người hỏi.

“Chưa vội, xem xem rốt cuộc là ai. họ đậu lâu như thấy ai xuống thuyền là ?” Người thuyền ?

Hai nghĩ nghĩ, giật , một trong đó định tiến lên điều tra, kéo , “Chờ , để tuần tra tới.” Bọn họ nhất đừng lộ diện.

Một lát , một đội tuần tra nhỏ tới mấy chiếc thuyền, cầm đầu chắc là đội trưởng, hô lớn về phía mấy chiếc thuyền, “Thuyền từ tới?”

Nửa ngày, trong thuyền vẫn động tĩnh, đội trưởng nhỏ xuống ngựa, tiến thêm vài bước, “Có ai bên trong , nếu thì chúng lên thuyền nhé?”

Vẫn ai trả lời, hai trong bụi cỏ lúc mới cảnh giác, chuyện lớn , vội vã chạy về phía cảng khẩu.

“Gọi thêm tới, vạn nhất nguy hiểm…” Một trong đó xong liền đổi hướng, chạy về phía doanh trại của Hoàng Thành quân.

Lâm Tiêu lúc đang ở cảng khẩu, thấy bến cảng nhỏ thuyền tới gần mà thấy ai xuống, lập tức sa sầm mặt, “Phái xuống nước kiểm tra, xem ai đang hành động nước .”

Ở một bên khác của bến cảng nhỏ, đội ngũ lên mấy chiếc thuyền kiểm tra, phát hiện trong thuyền một bóng nào, nhưng mạn thuyền treo vài sợi dây thừng. Đội trưởng nhỏ lập tức đen mặt, “Mau bẩm báo, lạ xuống nước.”

Bọn họ nhiều dám ở lâu, đội trưởng nhỏ cẩn thận kiểm tra từng chiếc thuyền, đại khái thể khẳng định những chiếc thuyền là thuyền của Trung Nguyên, thuộc Nam Ninh quốc, mà là thuyền của các quốc gia khác. Bọn họ thông thạo đường nước bước mà đậu thuyền ở bến cảng nhỏ , thể thấy họ quen thuộc với nơi đây. Hắn lạnh sống lưng, đoán rằng tám chín phần mười đây chính là đội ngũ do Hắc Ưng phái cử tới.

Loading...