Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 470

Cập nhật lúc: 2025-08-20 13:21:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn về việc vì Dao Vương trở về phong địa mà vẫn mãi kết hôn tìm phù hợp, Lâm Tiêu lười quản . Có lẽ trong lòng cũng ý định riêng, hiện giờ hoàng thất lạnh lẽo, ngoài Tiểu Cửu vẫn luôn ở trong cung, thì chỉ tiểu hoàng tử mới sinh là dòng dõi hoàng gia. Các trưởng khác của ở phong địa bấy lâu cũng con mới chào đời, đều sự kiêng kỵ, dù Lâm Tiêu thì thực sự để tâm.

Thế nhưng việc nếu nàng cố tình giải thích, e rằng còn coi là uy hiếp, nên Lâm Tiêu dứt khoát nữa. Các vị sinh thì tùy, dù và Âu Dương Yên bàn bạc xong, nhiều nhất là sinh hai đứa con, Tiểu Bánh Bao một hoặc cũng , đương nhiên đợi thêm hai năm nữa, đợi Tiểu Bánh Bao chăm sóc hẵng . Đến lúc đó sẽ giao hai “chiếc bánh bao” đó cho Tiểu Cửu, hai họ thể ngoài du sơn ngoạn thủy . Nghĩ đến thấy vô cùng mong mỏi.

Lâm Tiêu và Âu Dương Yên mời Ngũ Thánh tửu lầu ăn cơm, trong bữa ăn trò chuyện vô cùng vui vẻ. Về La Mã cổ đại, Lâm Tiêu nghiên cứu sâu, thậm chí còn hơn cả Âu Dương Yên. Dù đây là một đại đạo tặc, ở nước ngoài, đối với những bảo vật quý hiếm còn sót trong lịch sử nước ngoài, nắm rõ như lòng bàn tay. Thực còn mong chờ hơn Âu Dương Yên về việc thể đến đó một chuyến, còn mang đủ tiền, thậm chí sang đó ăn buôn bán. Dù hai bên qua , việc một chuyến dễ dàng.

Một bữa cơm kéo dài khá lâu, cho đến khi Tiểu Bánh Bao ngủ dậy, ăn cơm xong ngủ tiếp, một đám lớn mới lưu luyến rời khỏi tửu lầu. Ngũ Thánh hát, còn Lâm Tiêu thì đưa Âu Dương Yên về cung.

“Tiểu Bánh Bao chơi cùng các tổ phụ nhé?” Tăng Thần Y tủm tỉm trêu chọc Tiểu Bánh Bao.

“Không tổ phụ.” Tiểu Bánh Bao giọng non nớt, “Ông nội râu trắng, nương râu trắng là bá phụ…”

Ngũ Thánh chút cạn lời, họ gần trăm tuổi mà vẫn là bá phụ ? Âu Dương Yên tủm tỉm giải vây cho Tiểu Bánh Bao nhà , “Dạy thằng bé như là trực quan nhất, cho nên đành phiền các vị bá phụ một .”

Ngũ Thánh thở dài một , trẻ trung của họ, , tạm thời tha cho Tiểu Bánh Bao một .

Tiểu Bánh Bao về cung lập tức tỉnh dậy, giãy giụa xuống khỏi xe ngựa, chạy nhanh như bay về Thừa Vương Cung. Tiểu Thừa Vương tuy mới mười hai, mười ba tuổi, nhưng Âu Dương Yên vẫn sắp xếp cho một cung điện độc lập, lớn hơn nơi ở đây nhiều, chỉ một quản lý. Tiểu Bánh Bao chạy chạy đến cung của bao nhiêu , còn chăm hơn về cung của . Thỉnh thoảng Tiểu Bánh Bao cũng ngủ Thừa Vương Cung, bé giải thích với Âu Dương Yên là Tiểu Cửu ngủ một sợ, nhất quyết bắt đến ngủ cùng.

Mấy khiến Âu Dương Yên dở dở , ban đầu còn uốn nắn cái tật gọi thẳng tên Tiểu Cửu của bé, nhưng thấy Tiểu Cửu cũng vui vẻ phản bác, thì cũng bỏ qua. Dù lớn lên Tiểu Cửu đăng cơ là .

Lúc Tiểu Bánh Bao vội vã chạy đến Thừa Vương Cung, chắc chắn là để báo cáo những gì thấy ngày hôm nay. Cậu bé căn bản là rõ ràng, chỉ thể đại khái, nhưng Tiểu Cửu kiên nhẫn, bất kể hiểu , vẫn nghiêm túc lắng .

“Nương , chúng xem bên trong nhiều gọi là… bóng bóng, chúng còn đến căn nhà lớn y như cung điện của chúng , bên trong đang đánh , đó còn tìm năm vị bác ăn cơm…”

“Năm vị bá phụ…” Tiểu Cửu đương nhiên đó là Ngũ Thánh, cũng nhận Tiểu Bánh Bao gọi sai, nên nhịn sửa , “Đó là bá phụ, đó là những còn lớn tuổi hơn cả tổ phụ…”

mà nương , râu trắng đều là bá phụ, năm vị đó .”

Tiểu Cửu gật đầu, , cái cũng gì đáng để sửa, nhưng dạy như cũng cách , chi bằng cho học, mời thái phó đến dạy. Tiểu Hoàng chất nhà thông minh, trí nhớ , bình thường dạy thơ nhanh thuộc lòng, mấy ngày nhắc đầu câu là thể tiếp. Về mặt trí nhớ , thể sánh với Tiểu Diệp tử.

Gần đây khóa học của bận rộn lắm, cho nên Tiểu Diệp tử đều buổi sáng đến cùng lên lớp, buổi chiều thì học viện giúp đỡ. Hắn cũng thích Tiểu Bánh Bao, rảnh rỗi là thích bế bé dạy nhận chữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-470.html.]

Bởi vì Tiểu Bánh Bao thể chơi với bất cứ ai, cũng thể trò chuyện vài câu với bất cứ ai, mặc dù đôi khi hiểu khác đang gì, và khác cũng hiểu bé đang gì. nhân duyên , nên nhiều rảnh rỗi đều dạy bé vài câu, khiến bé học đủ thứ tạp nham. Thật sự cần dạy dỗ một cách hệ thống , Thừa Vương quyết định bàn bạc với Hoàng hậu.

“Tiểu Bánh Bao thích theo Cửu hoàng thúc học viện học ?” Tiểu Thừa Vương tùy tiện hỏi.

“Đi học?” Tiểu Bánh Bao nghiêng đầu, rõ ràng hiểu.

“Chính là, mỗi sáng sớm theo Cửu thúc học viện lên lớp, đến trưa thì về cung dùng bữa nghỉ ngơi, còn buổi chiều thì…” Bảo tiểu Hoàng chất cố gắng buổi chiều học nữa thì rõ ràng là thể, thể kiên trì một buổi sáng là may mắn lắm .

gì vui ạ?” Tiểu Bánh Bao suy nghĩ một chút, “Có vui bằng Ngự hoa viên ạ?”

Đương nhiên là . Thừa Vương chút buồn bực, học chẳng lẽ là để chơi ? “Có thể lão phu tử kể chuyện, cũng thể gặp Cửu thúc và Diệp cữu cữu của con, chẳng lẽ con gặp chúng ?”

“Muốn.” Tiểu Bánh Bao thành thật gật đầu, “ Cửu thúc cao thế …” Tiểu Bánh Bao nhón chân chỉ chỉ, “Chúng thể học cùng ạ?”

Thừa Vương ngây , cảm thấy tiểu tử quả là thiên tài, thông minh đến kinh . Y hai tuổi tác chênh lệch quá lớn, căn bản thể cùng học. "Đương nhiên thể, con cứ theo Cửu thúc , ít bữa nữa Cửu thúc sẽ dẫn con đến thư viện chơi."

"Là nơi cữu cữu ở ?" Tiểu Bánh Bao vẫn nhớ tìm , kết quả nương cho đến thư viện, ở trong cung. Từ đó, y cứ mãi mong đến thư viện.

"Phải đó, là nơi cữu cữu Tiểu Diệp Tử nhà con ở, con cùng Cửu thúc học ?"

"Muốn." Tiểu Bánh Bao gật đầu lia lịa, cảm thấy ước nguyện của sắp thành hiện thực, vui vẻ chạy vòng vòng tại chỗ, Thừa Vương ôm chặt lấy. Nếu chạy thêm hai vòng nữa, tiểu mập mạp e là sẽ tự đến choáng váng ở đây.

Thế là khi Âu Dương Yên tin tiểu mập mạp học cùng Tiểu Cửu, nàng lập tức kinh ngạc, kìm sờ sờ đầu nhi tử, trông chừng sốt. "Con chắc chắn cùng Cửu thúc ?" Một chữ cũng hiểu, sợ gây náo loạn ?

"Ưm, Cửu Cửu ... học hành chăm chỉ, tiến bộ mỗi ngày..."

Âu Dương Yên cạn lời, , bọn họ đúng là với Tiểu Cửu là học hành chăm chỉ tiến bộ mỗi ngày, chớp mắt dạy cho tiểu Hoàng chất của , cho nên tiểu gia hỏa căn bản nhớ .

"Vậy cứ để nó theo vài ngày , lẽ nó chỉ nhất thời hiếu kỳ thôi. Tiểu Cửu, chăm sóc nó cho ."

Thừa Vương trịnh trọng gật đầu bảo đảm, "Ta sẽ trông nom tiểu Hoàng chất thật ."

Thế là, một đứa bé mới hai tuổi đến học viện học, hơn nữa còn là tự nguyện theo, đến ngày thứ hai thì Lão Thái Phó giật một trận.

Loading...