Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 602: Tiếp Tục Nghe
Cập nhật lúc: 2025-08-21 08:56:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Câu chuyện đến đây là hết .” Âu Dương Yên khép cuốn thoại bản , “Trông vẻ là một kết cục , nhưng tại ?” Nếu là Vô Thượng Hoàng, vì kết cục như ?
“Có lẽ, Vô Thượng Hoàng biển, mà là cùng sống hạnh phúc ở một nơi nào đó, cho đến khi rời , y mới xuất hiện... Nàng thấy khả năng thế nào?” Lâm Tiêu hỏi, liếc cuốn thoại bản nhỏ, “Câu chuyện cứ thế là hết , hẳn còn một chút vĩ thanh chứ?”
Âu Dương Yên cẩn thận lật xem, phát hiện trang cuối cùng còn một đoạn như thế .
Đêm ngủ ở Long Uyên Các đó, Thiên Ca thực chất thức trắng đêm. Y luôn cảm thấy điều gì đó đúng, nhưng thể rõ, dường như chuyện đều quá thuận lợi, lẽ nào chỉ vì y là Thiên Ca ? Con chim bồ câu đột nhiên bay đến , và cả Hoa Bích Hải nữa, bọn họ đều xuất hiện quá ư khó hiểu. Thiên Ca là bí thuật sư nên bí thuật, nhưng y học qua một loại bí thuật, đó là Dẫn Tức Thuật. Đây là một loại thuật triệu hồi cầu cứu, bí thuật sư thông thường sẽ dễ dàng sử dụng nó, chỉ vì thuật sẽ tiêu hao lượng lớn tinh huyết của thi triển. Chỉ những giọt m.á.u nguyên thủy nhất, đến từ trái tim, mới thể thi triển triệu hồi bí thuật sư cao cấp nhất, đó những lời lòng bàn tay truyền cho họ, họ liền thể thấy.
Vâng, Thiên Ca cuối cùng dùng loại thuật . Y cũng nắm chắc rằng những lời của thể truyền đến Long Uyên Các thật sự, Thượng Tọa của Long Uyên Các thấy, càng nắm chắc rằng họ sẽ xuất binh cứu Nam Lục, y chỉ xong chuyện cuối cùng mà thể . Đó chính là Thiên Ca.
, Long Uyên Các mà Hoa Bích Hải dẫn y đến đó là giả, đó là điều y xác định khi phân tích lâu trong đêm đó. Vị Thượng Tọa trẻ tuổi , nữ tử xinh , y dám chắc nàng Thượng Tọa Long Uyên Các thật sự. vì cách nào đối kháng với bí thuật sư của bọn họ, y đành nhẫn nhục chịu đựng. Đêm hôm đó, y khắp Long Uyên Các, cuối cùng cảm nhận nơi đó thực chất là hư vô.
Cuối cùng, những lời của y cũng truyền đến chỗ Thượng Tọa Long Uyên Các. Vị lão nhân niên cao triệu tập khẩn cấp đại hội Trí Giả để bàn bạc, mà trực tiếp truyền tin tức cho các Trí Giả Nam Lục và bí thuật sư Nam Lục thâm niên đang tu tập tại Long Uyên Các. Nhìn thấy quê hương xâm lược, các bí thuật sư đó ngừng nghỉ về Nam Lục, và lệnh cho tử của rộng rãi chiêu mộ Thiên Khúc Võ Sĩ đến trợ chiến. Thì Nam Lục quả nhiên nhân tài đông đúc, những kẻ thôn tính quê hương họ chắc chắn ngờ tới điều , bảo vệ quê hương là một cuộc thánh chiến, tất cả đều sẽ liều mạng mà .
Thiên Ca rốt cuộc vẫn nổi danh trong Long Uyên Các, chỉ vì Dẫn Tức Thuật của y. Trong hoàng cung Nam Lục, Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm bắt đầu tự kiểm điểm, chiến tranh ắt là do điểm nào đó , mong chờ Thiên Ca trở về thể cùng bàn bạc. Cuối cùng cũng thấy cả quốc gia đồng lòng, thế là đốt hương triều bái, cáo thị thiên hạ, cảm tạ bách tính Nam Lục.
Còn về Thiên Ca, y trở về ngôi làng nhỏ mà y từng sống. Mỗi mạo hiểm đối với y đều là một khảo nghiệm chí mạng, y sớm mệt mỏi, chán chường, lẽ cuộc sống bình dị hạnh phúc mới là hạnh phúc cuối cùng mà y theo đuổi.
“Thiên Ca trở về thôn làng nhỏ, rốt cuộc là câu chuyện , vẫn rõ.” Âu Dương Yên Lâm Tiêu một cái, ngoài cửa sổ xe, bọn họ hoàng thành, nhanh thể về cung. Chỉ cần tìm Vô Thượng Hoàng hỏi một chút, đại khái sẽ kết quả thôi.
“Nàng quên Vô Thượng Hoàng ?” Lâm Tiêu xoa đầu nàng, cô nương vẫn như , tò mò chuyện gì là nhanh chóng đáp án. “Nàng Vô Thượng Hoàng thật sự sẽ chứ?” Đó hẳn là điều cấm kỵ sâu sắc nhất của y .
“Chúng thể đưa cuốn sổ nhỏ cho y, để y dùng câu chuyện để trao đổi.” Âu Dương Yên tủm tỉm.
“Nàng tưởng nàng đang ủ Túy Thanh Phong , còn đòi dùng chuyện đổi lấy.”
Lời thốt , hai đồng thời sửng sốt. Ủ Túy Thanh Phong, dùng chuyện đổi lấy, một câu chuyện của một chính là một đoạn tâm lộ lịch trình của y, y tạo thành từ vô câu chuyện, những câu chuyện cái ghi chép , cái thì . đoạn ký ức đó vẫn còn đó, dù y tưởng rằng quên ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-602-tiep-tuc-nghe.html.]
“Cứ ôm một vò rượu .” Âu Dương Yên đề nghị.
Hai hoàng cung, mà trực tiếp đến một tửu lầu trong hoàng thành, đó là tửu lầu do Nhiếp Minh chủ mở, nơi Vô Thượng Hoàng thường xuyên lui tới nhất chính là đây. Khi hai đến, liền thấy y đang ở lầu hai cạnh cửa sổ, uống rượu về phía xa. Chẳng y đang gì, nhưng vì nhiều câu chuyện như , Lâm Tiêu và Âu Dương Yên bỗng dưng cảm thấy, ánh mắt của y vô cùng bi thương.
“Nghe chuyện ?” Vô Thượng Hoàng xong ý định của bọn họ, dừng , “Sao chuyện ?”
“Vì cái .” Âu Dương Yên đưa cuốn sổ nhỏ qua, Vô Thượng Hoàng lật xem một lát, sắc mặt biến đổi.
“Ha, các ngươi nhiều như , thì cũng sẽ kể một câu chuyện. Đừng đặt chúng đó, cứ coi như đang chuyện của khác, ?”
Hai gật đầu, ngoan ngoãn sang một bên, liền thấy Vô Thượng Hoàng dường như đỏ hoe vành mắt.
“Đại... Đại nhân!”
Thiên Ca giả vờ thấy tiếng gọi từ phía , vẫn từng bước lên núi. Y đến đây ẩn cư nửa năm, bình thường ngoài Nhị Đán và vài bạn thiết ngày đêm bầu bạn, ngoài căn bản y ở đây, kể cả Hoàng đế. , lạ mặt gọi y ?
Y đáp một câu "Nơi đại nhân nào cả", nhưng cố nén , chẳng là "vẽ rắn thêm chân" ?
“Ta ngài trở triều đình, nhưng giờ đây quân đội Lục Lục vây hãm kinh đô, thuộc hạ cũng bất đắc dĩ mới đến mời ngài xuất sơn, xin ngài hãy cứu vãn đế đô và giang sơn tươi !” Người phía dường như quỳ xuống đất, giọng thấp nhưng ngữ khí trầm trọng, như thể nếu Thiên Ca thì đại địa sẽ sụp đổ .
Thiên Ca hít sâu một , , gương mặt tuyệt mỹ nở một nụ điềm tĩnh: "Vị quân gia đây nhận nhầm , tại hạ Thiên Ca, chỉ là một lang trung lang thang nơi thôn dã thôi. Ngài xem, đây còn đang đeo hòm thuốc đây ." Nói xong, y nhích chiếc hòm đang khoác cánh tay về phía một chút.
Chính trong khoảnh khắc . Người đang quỳ mặt y đột nhiên tay, lấy thế tấn công như sấm sét kịp bưng tai, lướt đến mặt Thiên Ca, một cái vung tay, một đám bột phấn bay thẳng mặt. Thiên Ca vội vàng lùi hai bước nhưng vẫn tránh khỏi, thế là trong thoáng chốc, y ngã vật xuống đất. Rốt cuộc, vẫn là tai ương bất ngờ.
Khi nhắm mắt, y sâu kẻ đến một cái, chẳng là trong lòng chợt ngộ điều gì , y khẽ mỉm . Kẻ đến chút hoảng sợ, thổi một tiếng huýt sáo về phía chân núi, tiến lên ôm lấy Thiên Ca phóng như bay xuống núi, sợ kinh động những trong Thiên Ca sơn trang núi.
Trong rừng cây bên cạnh bỗng nhiên trăm chim cùng bay, điều gì đó vẫn đánh thức. Hắn tưởng Thiên Ca là thế nào?