Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 86: Người đứng sau màn

Cập nhật lúc: 2025-08-20 03:44:16
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ám vệ vốn định tay ngay trong ngày hôm đó, nhưng vì đối phương ý đồ đưa điểm tâm hoàng cung, nên kế hoạch hoãn . Bọn họ tra rốt cuộc đối phương nuôi loại cổ nào. Điều so với việc trực tiếp dùng thuốc trừ cổ càng thể đảm bảo an cho dân chúng bình thường. Biết là loại cổ gì , thuốc giải tự nhiên cũng dễ chế tạo hơn.

“Cứ cảm thấy mỗi kế hoạch của chúng đều theo kịp sự biến hóa.” Âu Dương Yên cảm thán.

“Đây mới là nhân sinh chân thực, vĩnh viễn sự như ý đến . Dù cho ngươi cao vị, ngươi cảm thấy cả thế gian đều xoay quanh , nếu thật sự thể thuận lợi như thế, thì nhiều Hoàng đế đoản mệnh đến .”

“Thôi , là ngươi cho rằng cũng sẽ sớm c.h.ế.t ư?” Âu Dương Yên lườm một cái, “Ngươi sợ gì, trong tay ngươi chẳng máy thời gian ư? Vạn nhất một ngày khỏi bệnh, khi ngươi nhận sắp chết, xuyên qua đó chẳng là xong ?”

“Ồ?” Lâm Tiêu nàng ngược vội an ủi, mà ánh mắt sáng lên, “Nàng xem, kẻ giương cờ trống lớn dùng đủ phương pháp và thủ đoạn đột nhập Hoàng thành, khi nào cũng là để tìm vật gì đó, ví như…”

“Hắn nhận sắp chết, nên tới tìm máy thời gian để trở về ?” Âu Dương Yên thuận theo mạch suy nghĩ của mà đoán, cảm thấy tên đại đạo quả thực quá đúng với cái tên của , bởi vì tư tưởng của đơn giản là quá phi thường, đủ chuyện thể tưởng tượng nổi đều dám nghĩ.

Đương nhiên, đối với của thế giới , sự xuất hiện của họ cũng là điều khó tin. ý nghĩ của Lâm Tiêu cũng là một trong những khả năng, từ khi họ phe Hắc Ưng cũng kẻ ngoại lai, suy nghĩ của đối phương và họ cùng tần , “Vậy nên, vị kẻ xuyên tự máy thời gian, nhất định tới Hoàng thành tìm Vô Thượng Hoàng ư?”

“Có lẽ hỏng , ai mà .” Giống như của bọn họ .

máy thời gian của Vô Thượng Hoàng cũng dùng nữa mà.” Trước đây họ thử khởi động, hiểu, nhiều nhất cũng chỉ là màn hình của hộp gỗ phát sáng màu xanh lam, đó thì gì nữa.

“Có lẽ thể khởi động, cần yếu tố đặc biệt, thứ đó quá tiên tiến, chúng hiểu.” Lâm Tiêu nghĩ một lát, “Đây chỉ là một suy đoán, ai , lẽ Thanh Viễn đại sư cũng chăng.”

“Vị đại sư gần đây thế nào ?” Âu Dương Yên vì bụng lớn nên Lâm Tiêu nghiêm lệnh cấm cung. Hiện giờ cục diện Hoàng thành rõ ràng, những thứ cổ độc loạn thất bát tao cũng đối thủ khi nào sẽ thả , tuyệt đối dám để nàng ngoài mạo hiểm. Đương nhiên Âu Dương Yên thể hiện sự thấu hiểu đối với hành động độc đoán , nên chuyện bên ngoài chỉ thể hỏi Lâm Tiêu.

“À, yên tĩnh hơn nhiều, cứ như thể sứ mệnh của thành, chỉ chờ c.h.ế.t trong ngục .”

“Hắn đúng là ung dung tự tại.” Âu Dương Yên khinh thường một tiếng, “Chúng vẫn nên chuẩn nhiều hơn, tuy bóng gió rằng vị kẻ xuyên c.h.ế.t từ lâu, nhưng vạn nhất…” chỉ là trốn thì ? Cứ chờ bọn họ diệt sạch, đó xuất hiện khoe oai, khởi động máy thời gian ung dung rời , thậm chí còn chê bọn họ, những kẻ xuyên đời đầu vô năng. Nghĩ tới thôi cũng thấy khả năng!

phận đặc biệt của hai ở hiện đại, nên mỗi khi gặp chuyện đều dò theo manh mối mà đưa đủ loại suy đoán, cũng coi như là bản lĩnh đặc biệt của họ. Bởi vì kế hoạch đổi, hai đành chờ Phó thiếu gia đưa điểm tâm cung, trong lúc đó mời Bạch tiểu công tử tới ở trong phủ Phó gia, để tránh những kẻ nhân cơ hội hạ độc Phó gia.

Quả nhiên, cũng may Bạch công tử mặt, hôm đó Lăng lão bản phái tới đưa điểm tâm, rằng ông chủ tửu lâu đây vì việc gấp thể , nên mời đưa hộ. Phó thiếu gia nghĩ lẽ là sợ nóng nảy sai lời lộ sơ hở, nên mới để Lăng lão bản tới. Hắn xách hộp thức ăn, trong hộp đựng mấy loại điểm tâm, còn đặc biệt giới thiệu rằng bánh đào giòn đặc biệt ngon, là món đặc trưng của nhà họ, mỗi ngày chờ mua đông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-86-nguoi-dung-sau-man.html.]

“Đông mua ?” Phó thiếu gia cau mày, cơ hội hạ độc của bọn chúng chẳng nhiều đếm xuể , chậm chạp tay? Hạ độc khống chế Hoàng thành, trực tiếp xông cung khống chế hai vị Thánh nhân, Nam Ninh Quốc chẳng là thiên hạ của bọn chúng ? Vậy nên, bọn chúng nhất định còn mục đích khác, mà vẫn dám tay.

Trước đây khi ở Tây Vực cảm thấy nhóm thực chút sợ hãi rụt rè, bọn chúng ý đồ công chiếm Nam Ninh Quốc, thực là đang tìm kiếm thứ gì đó, cũng rốt cuộc đang tìm gì.

“Hai ngày nay thì bán mấy, lẽ là đang chuẩn điểm tâm để đưa cung, nhiều khách đều tỏ hài lòng.” Lăng lão bản với vẻ hớn hở, như thể đó là cửa hàng của chính .

Cũng , bọn chúng vốn dĩ phân biệt rõ ràng, mở những cửa hàng đều do kẻ thao túng, vốn của riêng bọn chúng. Cửa hàng nào kinh doanh , cửa hàng nào kinh doanh , bọn chúng đều rõ như lòng bàn tay. Lăng lão bản mở nắp hộp, Phó thiếu gia ngửi thấy quả nhiên thơm, mỉm , “Điểm tâm trong cung chắc chắn sẽ thích, ngài cứ để đây, lát nữa sẽ đưa cung.”

“Ta mang nhiều, ngươi nếm thử chứ?” Lăng lão bản đầy mong chờ .

Bạch tiểu công tử giỏi giao tiếp, nên vẫn luôn sách ở một góc, lúc đột nhiên cau mày, thấy Lăng lão bản cứ luôn mời Phó thiếu gia nếm điểm tâm, thấy hiếu kỳ liền xích gần, “Bánh đào giòn ư, khá thích ăn.” Hắn cầm một miếng, đưa cho Phó thiếu gia một miếng, “Mùi vị quả nhiên tệ.”

Phó thiếu gia lúc mới nhận lấy điểm tâm, yên tâm cho miệng. Lăng lão bản về phía Bạch tiểu công tử, “Vị tiểu công tử lạ mặt, từng gặp qua.”

“Thân thích xa của , tới Hoàng thành ôn tập chuẩn thi khoa cử. Một tiểu thư sinh, nhưng thích ăn.” Phó thiếu gia đùa, “Lăng lão bản mang nhiều, ngươi thích ăn thể chọn vài miếng.”

Bạch tiểu công tử lập tức vui vẻ, cúi đầu những điểm tâm , thở dài, “Người chơi vật mất chí, ăn uống cũng , hôm nay uổng công ôn tập .”

“Tiểu công tử thích ăn là , thi khoa cử cũng chuyện một sớm một chiều, chuyện ăn vài miếng điểm tâm là thi nữa?” Lăng lão bản cũng thấy Bạch tiểu công tử hài hước, cứ liên tục khuyên ăn.

“Nhớ để một ít, lát nữa còn đưa cung đó.” Phó thiếu gia thiện ý nhắc nhở.

“Có gì đáng ngại , vài miếng điểm tâm thôi mà, lát nữa sẽ sai đưa tới nữa.” Lăng lão bản chỉ mong bọn họ ăn nhiều, đó dặn dò về lấy thêm, hai trò chuyện một lúc về chuyện ăn, Lăng lão bản lúc mới nghĩ tới việc cáo từ. “Mọi việc đành nhờ cậy Phó thiếu gia , hộp điểm tâm cứ để ăn , cái để đưa cung lát nữa sẽ sai đưa tới.”

Phó thiếu gia tiễn , lập tức lạnh mặt, Bạch tiểu công tử vẫn đang nghiên cứu điểm tâm, vội vàng hỏi, “Những thứ chúng ăn …”

“Không , miếng ngươi ăn là bọn chúng thăm dò, là cổ trùng bình thường, thuốc giải ngươi cũng uống . Những thứ ăn đó mới là cổ trùng mới bọn chúng nuôi , về nghiên cứu kỹ.” Bạch tiểu công tử ngoài, “Lát nữa hộp thức ăn bọn chúng đưa tới, ngươi dùng đôi găng tay đưa cho .” Nói đưa cho Phó thiếu gia một đôi găng tay màu trắng, “Không cần sợ, chỉ cần đường đừng chạm thứ khác là .”

Phó thiếu gia vội vàng gật đầu đồng ý, thầm lau mồ hôi trán.

Loading...