Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 531
Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:09:21
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
cuối cùng, Tô Đan Hồng cũng c.h.é.m ông , cô đưa cho ông bức tranh ha thọ bát tiên trị giá hai vạn.
Giám đốc Hà đây là một món hời, cũng do hai nhà quen , nếu thì sẽ dừng ở cái giá , nên ông vui vẻ đưa hai vạn mang bức tranh đóng khung.
Ông còn đặc biệt đưa bức tranh đến cửa hàng thêu lớn ở thành phố Giang Thủy để tìm đóng khung, bên cửa hàng thêu ở thành phố Giang Thủy chuyên đóng khung.
Ông chủ một bức thêu lớn như giá hai vạn, ông là khoe khoang để hạ giá, rằng cửa hàng của ông ở mặt tiền, gặp ông chủ lớn thì giá thêu là hai vạn tám, mặc cả là thì hai vạn năm, còn lợi hại hơn nữa thì chỉ còn hai vạn hai hai vạn ba thôi.
Sao thể giá hai vạn ?
Mặc dù trong lòng giám đốc Hà Tô Đan Hồng lấy đắt, rẻ, nhưng ông ngờ nó rẻ hơn như .
Tính tình ông như nếu ngoài mua một bộ chắc chắn sẽ đôn giá lên hai vạn tám, ông thể chịu khi lời xu nịnh của khác, mỗi nâng m.ô.n.g đều gọi tới sờ .
Quả nhiên là vẫn nên ăn với nhà Kiến Quân, hàng tháng tới nhà lấy ít đồ, nhưng lúc tính tiền thì lấy giá đắt, đúng thật là lấy giá quá đắt cho ông .
Tâm trạng của giám đốc Hà đang vui, ông chủ còn hỏi thăm về thợ thêu, nhưng giám đốc Hà uyển chuyển từ chối, thể nếu sự cho phép.
Đương nhiên Tô Đan Hồng bên giám đốc Hà ngại vất vả một đến thành phố Giang Thủy, cô bắt đầu chuẩn đồ đạc để ngoài.
Lần ngoài định mang theo thứ gì khác, ngoại trừ quần áo linh tinh, cô còn dự định mang theo một ít hoa quả, còn tiền mang đủ là , ngoài cũng thuận tiện, chắc chắn thứ sẽ đầy đủ.
Bởi vì mùa hè du lịch, nên mang nhiều quần áo hơn, dù mùa hè dễ mồ hôi.
Về phần chuyện ở nhà, Quý Kiến Quân cũng bắt đầu thu xếp, lúc đó Tô cũng sẽ đến đây ở, nhưng ông Trương ở trong nhà, bà định ở ký túc xá bên ở để tiện trông coi tòa nhà ký túc xá, còn thể quản lý khu vườn, khi đóng cửa, thể giúp đỡ trong nhà để.
Ngày 3/7 là bọn nhỏ nghỉ.
Gia đình mua đàn piano về, chỉ đàn piano mà còn cả đàn guitar và radio, Quý Kiến Quân mua nguyên bộ về, tiêu tốn nhiều tiền.
Thị trấn bên cũng một đài radio, nhưng nó Nhân Nhân chiếm dụng , thằng bé định dùng nó để học tiếng Anh bằng cách tiếng Anh.
Lần mang bóng rổ và radio về, bởi vì mua thêm một đài radio về nên Tề Tề cũng vui. Nó thích những bài hát nổi tiếng, còn thể tự chơi guitar!
“Mấy đứa ngoài cần lo lắng, cũng hiếm khi ngoài một , nhiều một chút, cần vội vàng trở về.” Ông Trương .
Ông ở đây nhiều năm như , tất cả hoạt động ông đều rõ, hơn nữa quyền của Quý Kiến Quân nào lén lút giở thủ đoạn, dễ quản lý, phiền phức.
“Vâng, ngoài cháu sẽ gọi điện về.” Quý Kiến Quân .
Mọi thứ thu dọn, hôm ông Trương và những khác trở , Quý Kiến Quân đưa Tô Đan Hồng và cái đuôi nhỏ Tường Tường .
Tường Tường vui vẻ, dọc theo đường đều nắm lấy tay .
“HIện tại chắc trai bọn họ hẳn là ghen tị với con!” Tường Tường , cũng giống như đây nó ghen tị với việc bọn họ thể chơi, nhưng bây giờ thể coi như bù .
Tô Đan Hồng : "Đợi tới lúc con du lịch, con sẽ cảm giác ngoài thoải mái như thế nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-531.html.]
Lúc đầu là như , mãi về mới .
Lần sẽ Dương Châu, bên cũng , trong nhà còn thiếu mấy cái mền lụa, chị Hồng trực tiếp mua về. Tất cả đều để dành cho mùa đông, nhưng mùa xuân và mùa thu nên cũng định mua, Dương Châu bên cũng là nơi đất lụa tiếng.
Tô Đan Hồng vốn tưởng rằng thằng nhóc thúi Tường Tường phấn chấn hai ngày cũng , nhưng ngờ lộ trình kế tiếp, thằng nhóc thúi thích ứng cực kỳ , ăn ngủ ngon lành, kêu mệt, thậm chí còn bắt đầu chơi với một đứa bé khác xe lửa, còn chia trái cây mang từ nhà cho nó.
Tuy nhiên nhà xuống xe , lộ trình còn chỉ còn một nó, nhưng nó cũng cảm thấy nhàm chán, nó cửa sổ thích thú cảnh vật bên ngoài.
Sau lộ trình vài ngày Tô Đan Hồng cảm thấy mệt mỏi, nhưng tinh thần hai cha con Quý Kiến Quân và Tường Tường vẫn sáng láng
Sau khi xuống xe lửa, tìm một khách sạn gần đó để nghỉ ngơi qua đêm.
Khách sạn , tuy nhiên giá cả cũng đắt nhưng vẫn trong khả năng chi trả, Tô Đan Hồng tắm rửa thoải mái, ăn đồ ăn mà Quý Kiến Quân mua, đó mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Cả nhà ba cũng ngủ sớm, hôm tỉnh tinh thần cả nhà đều sảng khoái, thậm chí Tô Đan Hồng cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Thế là gia đình họ tiếp tục xuất phát.
Trong khi ba họ đang dạo xung quanh, Vân Lệ Lệ từ thành phố Giang Thủy gọi về.
Là Quý Nhân đến nhận cuộc gọi: "Thím tư ạ? Thím đưa chị cháu về đúng ạ?"
"Là Nhân Nhân , năm nay thím tư nhiều việc , thím cũng đưa chị gái cháu về lắm." Vân Lệ Lệ , "Mẹ cháu ?"
“Ba ngày với cha đưa Tường Tường du lịch , bây giờ ở nhà.” Quý Nhân : “nhưng thím thể gửi chị về đây, thể ở trong nhà ạ.”
“Được, ngày mai thím sẽ cho bác Mao lái xe chở chị gái cháu về.” Vân Lệ Lệ .
Vân Lệ Lệ cũng ngờ rằng Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân sẽ du lịch, khi cúp điện thoại, cô cũng chút ghen tị.
Nhìn xem cuộc sống bây giờ của chị dâu thứ ba cô tự nhiên như thế nào? Còn ngoài du lịch, nhưng cô xem bây giờ một đống phiền phức lớn, thật sự là phiền cô !
“Mẹ, đừng đưa con về.” Cô về, Yên Nhi .
"Bây giờ ở đây thứ hỗn loạn, sẽ ảnh hưởng đến việc học của con, con ngoan ngoãn lời, ngày mai về với bác, đơi khi khai giảng về. Bộ sách giáo khoa lớp 10 cũng mua cho con một bộ, con thể ôn .” Vân Lệ Lệ .
Điểm năm nay của Yên Nhi trong kỳ thi tuyển sinh cấp 3 , nếu như đây, trong nhà chắc chắn sẽ tổ chức ăn mừng, nhưng bây giờ, gia đình cô bé còn tâm trạng đó nữa.
"Nghe lời , chuẩn bài ở nhà thật . Bài tập ở trường cấp 3 hề dễ, nếu hiểu thì thể hỏi ông Trương." Quý Kiến Văn thậm chí còn Vân Lệ Lệ, chỉ với con gái .
“Vâng ạ.” Yên Nhi thấy cha như , cô bé liền gật đầu.
Mẹ Quý do dự , nhưng cuối cùng bà gì, hôm Yên Nhi về, Quý Kiến Văn kìm nén cơn tức giận của .
"Kiến Văn, em chuyện em sai , em nên giấu , nhưng em cố ý." Vân Lệ Lệ .
"Còn là cố ý , nuôi con trai của Quý Vân Vân và Vân Đại Hải trong nhà của chúng lâu như , giấu giếm lâu như , nếu tận mắt thấy, mấy định nuôi tới chừng nào!”Quý Kiến Văn tức giận .