Đối với Quý mà , thăm bà cũng là thứ yếu, chủ yếu vẫn là thăm Hạo Hạo.
Đây mới là con trai ruột của cô , từ trong bụng cô , bây giờ còn nhỏ như , đúng là lúc cần , hơn nữa khi ngoài thấy khác đều , nó , nó cũng đau lòng.
“Tối hôm qua con ngủ ở bên .” Quý Vân Vân .
Mẹ Quý cũng ngây một lúc: “Ngủ ở bên ?”
“Vâng.” Quý Vân Vân gật đầu: “Chuyện bên cũng cần lo lắng, chăm sóc cho là .”
“Không , Vân Vân , con thể ngủ bên , chỉ là bảo con qua thăm Hạo Hạo, nhưng cho ngủ ở bên , lỡ như, lỡ nếu như Thiên Thắng , thì bây giờ?” Mẹ Quý vội vàng .
Bà đúng thật là hy vọng con gái thăm cháu ngoại nhiều hơn, nhưng hy vọng con gái trong sạch với Vân Đại Hải, Vân Đại Hải cũng tiền đồ gì, nếu bể mặt Hạo Hạo, bà cũng sẽ tiếp xúc với .
“Lý Thiên Thắng sẽ , bây giờ đang ở nhà họ Lý, hơn nữa con cũng , con đến đây thăm , mấy ngày nay cũng thời gian, cần xen .” Quý Vân Vân .
Chẳng lẽ cũng chỉ cho phép Lý Thiên Thắng bên ngoài tùy ý tìm phụ nữ, cô chỉ là tìm một Vân Đại , nào loại đạo lý .
“Vân Vân, chuyện thì thôi, , con hãy sống với Thiên Thắng .” Mẹ Quý .
“Con sẽ sống với , tiền giữ , hôm nay giữa trưa cũng đừng ăn no quá, đến nhà bên , ăn một chút với con và Hạo Hạo.” Quý Vân Vân : “Tính một chút thời gian, cũng nhiều năm cùng ăn cơm .”
“Được.” Mẹ Quý , cũng để bụng nhiều như , .
Lúc giữa trưa, Quý ăn một chút, chuyện với chị em, đó liền cửa.
“Bà gần đây bạn mới ?” Yên Nhi rõ nguyên nhân .
“Cái gì bạn mới chứ, chắc là thăm cháu ngoại của bà con .” Vân Lệ Lệ thẳng, cũng thèm để ý ở mặt Quý Kiến Văn.
Quả nhiên Quý Kiến Văn lời , sắc mặt chút dễ .
“Kiến Văn, cũng đừng nóng giận, loại chuyện chặn bằng khai thông, chúng ngày thường cũng đều việc , căn bản ngăn , vẫn là thôi kệ , tuổi cũng nhỏ, chỉ cần đừng mang đến chuyện gì cho nhà chúng , những chuyện khác, gì thì .” Vân Lệ Lệ .
Quý Kiến Văn thở dài, cũng cái gì.
Lời cũng lý, , Lệ Lệ trông cửa hàng, nào thời gian nhàn rỗi chằm chằm chứ.
Chỉ cần nháo chuyện gì, bà thăm thì để bà thăm.
Mẹ Quý đến bên cũng vui vẻ, Vân Đại Hải và Quý Vân Vân mang theo Vân Hạo đang chờ bà , thấy bà đến, lúc mới ăn cơm.
“Bà ngoại!” Nhìn thấy Quý, Hạo Hạo vui vẻ, trực tiếp chạy đến.
“Ngoan.” Mẹ Quý hiền từ, nắm tay nhỏ của cháu ngoại : “Gần đây ăn nhiều cơm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-573.html.]
“Có, cha con ăn cơm sẽ dễ dàng bệnh, con đều ăn nhiều cơm, hơn nữa cũng cần cha con cho ăn.” Vân Hạo .
“Đây mới là đứa trẻ ngoan nhất.” Mẹ Quý khen .
“Mẹ mau tới đây ăn cơm , đồ ăn sắp lạnh .” Quý Vân Vân .
Vì thế, cả gia đình vây ở một chỗ ăn bữa cơm trưa ngày mùng một Tết.
Món ăn cũng phong phú, đều là nấu mới, cũng ngon, tay nghề của Vân Đại Hải tồi, lúc khi hợp tác với kinh doanh, Vân Đại Hải chỉ tài xế, mà còn lo nấu cơm, chỉ là một cô thấy dáng trần trụi của tồi, mới trong tối ngày đó thấy tắm , mời đến phòng cô chuyện.
Ăn xong cơm trưa, Vân Đại Hải mang bọn họ bên ngoài dạo một chút, nhưng cũng nơi khác, chỉ là dạo ở phố.
Mẹ Quý và con gái đương nhiên là chuyện hết, nhưng cũng lặng lẽ khuyên cô , bảo cô chỗ của Thiên Thắng bên , bên thời gian thì đến thăm là , cũng đừng cùng Vân Đại Hải vương vấn dứt ở bên .
Quý Vân Vân cũng chỉ là một chút, nên như thế nào vẫn là như thế.
Ăn tết mấy ngày nay, cơ bản cô vẫn luôn ở chỗ Vân Đại Hải nơi , vẫn luôn ở đến hết ngày mùng bảy, lúc mới xe Thượng Hải.
Mấy ngày ở bên Vân Đại Hải bên , cô tự nhiên cũng là chịu đủ sự hầu hạ của Vân Đại Hải, chỉ là đáng tiếc, đêm qua, cô đến tháng, rõ ràng mấy ngày công, nhưng cũng tính là công, suy cho cùng cô cũng thoải mái.
“Mẹ ?” Vân Hạo mấy ngày nay thích ứng với cuộc sống Quý Vân Vân, hơn nữa, đối với xưng hô , nó cũng hiểu nhất định, là nhất của nó, như , nó cũng chút mất mát.
“Mẹ con bận, sẽ trở về thăm con.” Vân Đại Hải an ủi .
Vân Hạo gật gật đầu, cũng gì, cũng chỉ là mất mát, kỳ thật nó cũng , khi xuống chơi với những bạn nhỏ khác, nó cũng thể với chúng nó rằng nó đến thăm nó.
Vân Đại Hải thật nhiều cảm xúc biệt ly như , tài năng của Quý Vân Vân, Thượng Hải bên khẳng định là cũng vì hạng mục, nếu sẽ xa như , cô từng sự phát triển của Thượng Hải.
Hình như là đô thị cấp 1 gì đó, loại cả nước công nhận .
Lấy Quý Vân Vân thủ đoạn qua bên , thì chắc chắn sẽ kém đến nỗi nào.
Lại chính là, mấy năm nay cũng giải quyết nhiều tinh lực, vì tranh thủ niềm vui của cô , cũng dồn hết sức lực, mắt cũng rảnh để hoài niệm, nếu cô một tháng thể đây tìm một hai , thì cũng cần đôi khi nghẹn đến mức hoảng, thừa dịp buổi tối con trai ngủ say sẽ chợ đem tiêu khiển.
Quý Vân Vân Thượng Hải vẫn luôn gọi điện thoại cho Lý Thiên Thắng, chờ khi cô gọi điện thoại cho Lý Thiên Thắng, thì là đầu tháng giêng.
Lý Thiên Thắng nhận điện thoại mắng: “Quý Vân Vân, cô c.h.ế.t ở chỗ nào , còn gọi điện thoại cho ? Cô còn trở về nữa !”
“Nha, còn phát giận lên , bên nhiều phụ nữ như , cũng may mắn lâu như thế mà quên .” Quý Vân Vân ha hả .
“Nhanh trở về , nếu trở về, sẽ thu hồi căn nhà mà định cho cô đó.” Lý Thiên Thắng mắng.
“Thu thì thu , ở bên nay cũng vì những thứ của , khó khi gọi điện thoại cho , cũng đừng cãi với về những cái , tối chút chuyện quan trọng với .” Quý Vân Vân hút một điếu thuốc, .
“Chuyện gì?” Lý Thiên Thắng cũng thể thừa nhận, thật là nắm bắt phụ nữ Quý Vân Vân , nhưng chính là vì như , lực hấp dẫn của cô đối với mới là thứ mà những phụ nữ khác thể so sánh .
Bởi vì cô căn bản cần tiền của , thấy cho nhà, cũng một chút yên tâm, nếu lấy thì cô cũng hết cách.