cũng bởi du lịch mà phát triển lên, mỗi một lượng lớn khách du lịch đến đây đều mang nhiều vật tư, đừng tưởng rằng nhiều lắm, thật sự hề ít, mỗi mang thể lên đến hàng ngàn thứ.
Hơn nữa những cửa hàng tên, hiện giờ vật tư tương đối thiếu thốn.
Có điều Quý Kiến Quân cũng biện pháp, ví dụ như ba ngọn núi hoa quả bên đập chứa nước, vây , bên trong nuôi nhiều gà, một phần đẻ trứng, một phần chuyên nuôi lớn để bán, cũng lớn lắm, một con 3 đến ba cân.
Lâu lâu Quý Kiến Quân xách một thùng nước suối qua cho gà, cho heo, cho vịt, cho dê ă, lẽ liên quan đến nước suối nên gia súc bên đập chứa nước đều phát triển .
Mặc dù đẻ trứng nhiều lắm, nhưng ngày nào cũng thể một hai sọt trứng gà, bắt thêm ít gà nữa là thể giảm áp lực cho cửa hàng.
mắt vẫn thiếu vật tư, nếu chờ bốn vườn trái cây phát triển, nuôi thêm ít nữa là thể giải quyết vấn đề.
"Tuy đủ bán, nhưng vẫn đủ cho nhà ăn." Quý Kiến Quân .
"Chị cũng định khách sáo với chú, đến đây, chỉ cần ở vài ngày, ăn uống bạc đãi chị đấy." Chân Miêu Hồng .
"Thiếu ai chứ thể thiếu chị ." Tô Đan Hồng mắng: "Mau mau, qua đây bộ sườn xám thế nào."
"Sườn xám gì?" Chân Miêu Hồng cô hấp dẫn đến.
"Không hồi chị tặng em một bộ , về em mua ít tơ lụa satin nhất từ giáo viên em ở Dương Châu về, hai bộ sườn xám, một bộ cho em, bộ cho chị. Làm theo dáng của chị, nhưng mà gần đây chị béo lên thế?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Không béo, mau cho chị xem nào." Chân Miêu Hồng tin tưởng tay nghề của cô, sườn xám cô chắc chắn tệ!
Tô Đan Hồng lấy từ ngăn tủ cho chị .
là cô hai bộ sườn xám, một bộ cho cô, bộ còn cũng là cho chị Hồng thật, lúc chị Hồng tặng cô một bộ, khen dứt miệng, chị thích nên Tô Đan Hồng cũng chung luôn.
Tơ lụa sa tanh dùng cũng là mua về từ Dương Châu, năm ngoái cô gửi A Giao với bánh A Giao qua cho cô giáo dạy đàn của qua chuyển phát nhanh bưu điện, cô giáo trả A Giao, nhưng nhận bánh A Giao cô thích ăn.
Cô giáo cũng là một thẳng thắn, một một, vị A Giao mạnh, cô ăn hết cũng đừng lãng phí, mang về mà ăn.
Sau đó Tô Đan Hồng gửi qua nhiều , cơ bản mỗi tháng đều sai Quý Kiến Quân gửi hai ba cân bánh A Giao qua, hai gần đây nhất, cô giáo bên còn đặc biệt gọi điện thoại cho cô, cô gì cho cô, liền gửi cho cô một khúc vải dệt nhất, bảo cô may mấy bộ quần áo.
Một cây vải thể sáu bộ quần áo, Tô Đan Hồng hai bộ sườn xám , vẫn còn dư nhiều lụa, cô định một quần áo nhỏ cho bọn trẻ, đồ hồi bọn Tường Tường dùng vẫn còn dư nhiều, nhưng bởi vì lâu lắm cô con, cho nên nghĩ rằng sẽ sinh nữa.
Vì về trong thôn đến xin, cô nghĩ thầm giữ cũng cô dụng, thế nên chia cho trong thôn.
Tất cả những cái đó đều là quần áo nhỏ chất liệu , hiện giờ , nhưng mà , những thứ đối với cô mà đều là chút lòng thành.
Lấy hai bộ quần áo , kiểu dáng giống , hoa văn thêu bên cũng khác, của Tô Đan Hồng là hoa tường vi, mà của chị Hồng là hoa mẫu đơn, nhưng cả hai đều tinh xảo giống .
Tô Đan Hồng cho bản size nhỏ nhất, chị Hồng size lớn nhất, dáng chị Hồng luôn tương đối đầy đặn, mà bộ rõ ràng may từ đo của chị .
Quả nhiên chị Hồng thấy thích cực kỳ: "Lần Thượng Hải, chị cũng dạo nhiều cửa hàng sườn xám, nhưng tìm một vòng cũng tìm thấy bộ nào phù hợp, ngờ em một bộ cho chị!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-603.html.]
Hình thêu hoa , còn chất liệu tơ lụa, tất cả đều khó tìm bên ngoài.
"Thay thử xem." Tô Đan Hồng : "Em chờ chị ở ngoài, nếu chỗ nào phù hợp thì em còn sửa ."
"Được." Chân Miêu Hồng gật đầu.
Sau đó mang qua phòng dành cho khách , xong, chị Hồng càng lòng: "Vừa lắm, cần sửa gì hết, cứ để thế là !:
Tô Đan Hồng cũng hài lòng, ánh mắt và việc may vá của cô đều lụt nghề.
"Vì mỗi bộ sườn xám mà khiến em lo lắng." Chân Miêu Hồng .
"Lo lắng gì , cùng cả mà." Tô Đan Hồng đáp.
Chân Miêu Hồng cũng ăn mãi, bây giờ là mùa hè, nóng nực vô cùng, chờ mùa thu mặc, lúc mới phù hợp, mùa đông cũng thể mặc, lúc đó mặc thêm một cái áo da nữa!
Để chị Hồng quần áo, Tô Đan Hồng thì ngoài pha sữa, đây là sữa dê, vị ngon, còn vị tanh của sữa dê, chỉ mùi sữa, mùi , thơm.
Chẳng qua bây giờ cô đang mang thai, thể dụng , nhưng Quý Kiến Quân thích.
Thấy chị Hồng , Tô Đan Hồng cho chị đây uống sữa, còn bánh mè, đều do cô tự .
"Em mang thai, miệng thèm ăn, ngày nào cũng ăn gì đó, bụng cứ như cái động đáy." Tô Đan Hồng .
"Ăn uống mới là chuyện , nhưng kế hoạch hóa gia đình ở đây nghiêm ngặt ?" .
"Nghiêm lắm, một thời gian nữa, em sẽ qua thị trấn ở." Tô Đan Hồng .
Trước mắt bụng cô lộ là mang thai, nhưng năm sáu tháng bụng sẽ nhanh chóng phình , đến lúc đúng cuối năm, đến , dù cô mặc nhiều quần áo hơn cũng che giấu .
"Cứ qua thành phố Đại Học ở , bên chỗ chị thoáng lắm, đến lúc đó sinh, đến bệnh viện cũng chỉ cần một câu, vả năm nay chị cũng định chơi , đến sang năm thì con sinh ." Chân Miêu Hồng .
"Xa quá, thị trấn là , bên đó cũng ông bọn nhỏ ở, đồ ăn ông nấu ngon." Tô Đan Hồng .
Cũng tiện thể chuyện cho đứa tên ông Trương.
"Cái vấn đề gì, bất kể ghi tên nhà nào, đứa bé đều là m.á.u mủ của nhà họ Quý, cái thiệt ." Chân Miêu Hồng .
Hơn nữa chuyện hết sức bình thường, rằng hiện giờ kế hoạch hóa gia đình nghiêm ngặt, sống tạm bợ, phạt tiền còn bình thường hơn, đặc biệt đây là cái thai thứ tư, hộ khẩu mà phạt tiền, chỉ e chị cũng đau lòng.
Phải Tường Tường lúc là 4 vạn đồng!
Đứa thể ít hơn 10 vạn, khả năng còn nhiều hơn nữa!
Cho nên ghi tên bên ông Trương rõ ràng là thể hơn.
Tô Đan Hồng cho chị nếm thử sữa, Tô Đan Hồng uống thử một chút, cũng uống ngon, khẩu vị của hai chị em khác là mấy.