Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 645
Cập nhật lúc: 2025-08-20 22:54:58
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Toàn bộ quá trình Tô Đan Hồng đều chỉ đạo, nửa đường còn hầu hạ Tiểu Cát Cát tỉnh ngủ một chuyến, pha sữa bột cho nó ôm đây.
Tiểu Cát Cát bây giờ dễ trông, cho nó một bình sữa uống, bên cạnh dù trời sập xuống cũng liên quan đến chuyện của nó, hưởng thụ.
Tô Đan Hồng xem a giao nấu tương đối , liền bảo Hiểu Ngọc bắt đầu bỏ kỷ tử tiếp tục quấy, bỏ xong kỷ tử, sẽ bỏ táo đỏ đó bỏ hạch đào, cuối cùng bỏ mè đen.
Suy xét đến chuyện Hiểu Ngọc là tay mới, mè đen còn chia hai , bộ đều quấy đều, Tô Đan Hồng bảo Hiểu Ngọc múc tất cả bánh A Giao hộp khuôn đúc, bên lót giấy dầu lau dầu mè.
Sau khi múc bộ, Tô Đan Hồng để cho Hiểu Ngọc bắt đầu áp bánh A Giao khuôn.
Toàn bộ quá trình Tô Đan Hồng đều phụ trách chỉ điểm, những việc khác thì tất cả đều là Hiểu Ngọc thành, chờ khi một khuôn bánh A Giao thành, đắp lên một tờ giấy dầu lau dầu mè sẽ để trong tủ lạnh.
Bởi vì nhanh nên bảo Ngọc thành quả, nếu thì để ở một bên hong là vấn đề gì , chờ tự ngưng kết là .
Sau khi thành nhiệm vụ , đôi mắt của Hiểu Ngọc đôi mắt chút tỏa sáng: “Thím ba, như là ?”
“Như là xong , tiếp theo sẽ chờ ba tiếng đồng hồ để lấy bánh A Giao , đó cắt miếng là , nhưng cái tương đối khó, chờ chú ba cháu trở về , chúng chỉ phụ trách nấu là .” Tô Đan Hồng .
“Bánh A Giao dễ bán ?” Hiểu Ngọc hỏi.
“Dễ bán, khi nhàn rỗi thím và chú ba cháu sẽ bánh A Giao, cho nên gọi thím Hứa của cháu hỗ trợ , thím bên mỗi ngày đều cung cấp 30 cân bánh A Giao cho thím, cứ như , thì cũng đủ bán, 30 cân bánh A Giao đưa thành phố Đại Học bên , thị trấn bên , còn thành phố Giang Thủy bên , chia một chút còn gì, Bắc Kinh bên còn cần chú ba cháu tự , đôi khi thím cũng tìm thời gian , nhưng tranh thủ khi thằng nhóc dính ngủ, nếu cũng .” Tô Đan Hồng .
Hiểu Ngọc liền : “Sau cháu đến !”
“Được, chờ cháu chính thức, sẽ tính tiền lương cho cháu, nhưng mỗi ngày đều ít đấy, về tiền lương thì ở sẽ tính tiền cháu, ăn cơm sẽ tính 50 đồng tiền, mỗi tháng cho cháu 500 đồng, đương nhiên đây tính là nhiều, nhưng thể khen thưởng cháu một là nếu chú ba cháu Bắc Kinh bên , cháu thể một chuyến với chú ba cháu.” Tô Đan Hồng .
“Đi thủ đô Bắc Kinh ?” Đôi mắt Hiểu Ngọc tỏa sáng .
“Đương nhiên.” Tô Đan Hồng gật đầu.
“Cháu nhất định nỗ lực, tiền cơm 50 đồng thì quá ít, hai trăm, cháu bây giờ cũng ăn nhiều!” Hiểu Ngọc .
“Nói 50 thì 50 , tiền còn cháu thể mang về cho cháu.” Tô Đan Hồng .
Nhìn thấy tiền, Quý Mẫu Đan sẽ nghĩ đến kiếm chuyện nữa.
“Cũng ạ.” Hiểu Ngọc gật đầu, cô bé cũng thanh tĩnh, tiếp xúc quá nhiều với của cô bé, lấy tiền về cô sẽ tới phiền cô bé nữa!
“Trước mắt còn tiền lương, chờ cháu chân chính tự , tính cho cháu, hiện tại cách ngày mười một còn bảy ngày, cháu tranh thủ bảy ngày luyện thành thục chút, qua ngày mười một sẽ tính tiền lương theo tháng cho cháu, như thế nào?” Tô Đan Hồng .
“Nghe thím ba ạ.” Đôi mắt của Hiểu Ngọc tỏa sáng, gật đầu .
Tô Đan Hồng để cho cô bé nghỉ ngơi một lúc, Hiểu Ngọc cô bé cần nghỉ ngơi, tiếp tục nấu bánh A Giao, đều là a giao mà Quý Kiến Quân ngâm .
Thể lực của cô gái nhỏ thực sự là , Tô Đan Hồng cũng để cho cô bé tiếp tục việc.
Không Tô Đan Hồng chỉ điểm, Hiểu Ngọc tự nồi bánh A Giao thứ hai, vốn là cảm thấy vấn đề gì, nhưng nửa đường thành nồi cháo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-645.html.]
Cái khiến cho Hiểu Ngọc vô cùng tự trách, cũng lo lắng thím ba cô bé thể bởi mà cho cô bé nấu nữa , suy cho cùng thì a giao cũng rẻ.
Tô Đan Hồng thèm để ý, an ủi hai câu để cho cô bé nghỉ ngơi: “Mới cháu nắm chắc lữa, lửa lớn chút, hẳn là nên nhỏ một chút.”
“Vâng, cháu sai .” Hiểu Ngọc , là cô bé nóng lòng nấu xong.
Buổi chiều, Hiểu Ngọc nấu hai nồi, nồi thứ nhất là Tô Đan Hồng chỉ điểm, nồi thứ hai, Tô Đan Hồng để cô bé tự nấu, Hiểu Ngọc lo lắng, nhưng cô bé tự nấu thành công, bởi vì liều lĩnh, tình nguyện tốn thời gian nhiều một chút, cũng tham nhanh, cho nên một nồi tồi.
Hiểu Ngọc cũng ăn một bánh A Giao mà , thật là ăn ngon, tin tưởng thể bán ngoài.
Như thế, Hiểu Ngọc cũng chỉ ở nhà.
Trừ nấu bánh A Giao , khi Tô Đan Hồng hứng thú thì còn sẽ bảo cô bé đánh đàn cổ, còn về piano gì đó thì cô bé hiểu.
Có đôi khi và việc cần chạy chân gì đó, Tô Đan Hồng cũng sẽ tống cổ Hiểu Ngọc , ví như đưa một ít nước canh lên cho cha Quý núi, sẽ để Hiểu Ngọc vẫn luôn ở nhà.
“Ấm nước thuốc cháu mang qua ký túc xá bên , bình quân cho nó bốn thùng nước suối, đó tưới một cho hoa cỏ và cây cuối ở ký túc xá bên .” Tô Đan Hồng hôm nay cho cô bé một cái ấm nước, .
Hiểu Ngọc ký túc xá bên .
Mấy ngày , Hiểu Ngọc cũng tương đối nhiều với cô bà chú ba cô bé, nhưng đối mặt với những khác, cơ bản cô bé cũng chuyện.
Khi Tô Đan Hồng và Vân Lệ Lệ gọi điện thoại, đến chuyện .
Vân Lệ Lệ gọi trở về, bởi vì Tô Đan Hồng tặng hai cân bánh A Giao cho cô ăn.
“Hiểu Ngọc mang về nhà ?” Nghe tin tức Hiểu Ngọc về nhà, Vân Lệ Lệ vẫn ngây một lúc.
“Không mang về nhà , đó đúng là quái gở, chị và chú ba cô bé cùng qua, cô bé cũng lời nào, hỏi nhiều, cũng chỉ một tiếng “Vâng”, liền gì khác, để ở trường học bên yên tâm chứ.” Tô Đan Hồng .
“ bây giờ học thì ?” Vân Lệ Lệ : “Bác hai và chị dâu hai bên như thế nào?”
“Cũng gì, nhưng chị dâu hai tiếc học phí.” Tô Đan Hồng .
“Vậy bây giờ là định để ở trong nhà ?” Vân Lệ Lệ hỏi.
“Ừm, chị hiện tại đang dạy cô bé bánh A Giao, hai cân đưa cho em là Hiểu Ngọc , hương vị cũng khác chị là mấy.” Tô Đan Hồng .
“Bánh A Giao đúng là ăn ngon, nhưng để khắc phục?” Vân Lệ Lệ thở dài , cô tuy rằng so hào phóng hơn nhiều, nhưng vẫn chút cảm thấy Tô Đan Hồng lúc là chọc phiền toái trở về.
“Nơi nào cần để khắc phục chứ, nếu Hiểu Ngọc chịu đựng vẫn luôn tiếp như thế, thì cũng kém , nhưng hiện giờ tuổi còn nhỏ, nhiều chuyện còn nghĩ , chờ lớn lên chút thì , Kiến Quân nếu Bắc Kinh, chị sẽ bảo mang theo Hiểu Ngọc cũng , bên ngoài dạo nhiều một chút, tầm mắt cũng thể rộng hơn chút.” Tô Đan Hồng .
“Chỉ hy vọng cô bé thể hiểu chuyện.” Vân Lệ Lệ thở dài .
“Cô bé hiểu chuyện, bây giờ cũng ở nhà giúp đỡ chị việc, cô bé ở, chú ba của cô bé cũng cần ở nhà bánh A Giao, cũng giúp đỡ lớn.” Tô Đan Hồng .
Thấy cô bé nghĩ thoáng như , Vân Lệ Lệ cũng gì, hai chị em dâu hàn huyên một hồi lâu, mới tắt điện thoại.