Bây giờ sản lượng bánh A Giao mỗi ngày đều định, đôi khi khách hàng cần lượng lớn sẽ đặt ba ngày.
Lúc đó đến lượt Quý Kiến Quân tay.
trong tình huống bình thường chị Hứa bên , với Hiểu Ngọc bên cùng nấu, như đủ bán.
lượng tiêu thụ A Giao cũng lớn cực kỳ.
Có điều Tô Đan Hồng tự tin đủ hàng, bởi vì lưu trữ ít hàng, mỗi tăng giá, cô đều tăng theo, còn thể kiếm một khoản chênh lệch.
Ngày mồng một tháng tư hôm nay, Tô Đan Hồng kết toán tiền lương cho Hiểu Ngọc, 600 đồng.
Năm ngoái là 500, năm nay đưa thêm 100 đồng là 600 đồng.
Hiểu Ngọc tỏ vẻ do dự, Tô Đan Hồng thấy cô bé như thì hỏi: "Sao thế?"
"Thím ba, thím thể đừng cho cháu tiền lương của cháu bao nhiêu ? Cháu giữ 100 đồng." Hiểu Ngọc mím môi .
Tô Đan Hồng bật : "Sao , giấu tiền riêng hả?"
"Không , cháu chỉ thỉnh thoảng mua cho ít quần áo linh tinh thôi." Hiểu Ngọc đáp, cô bé cũng mua ít đồ cho các em , ít nhiều coi như chút tấm lòng.
"Ừ, thím ba với cháu, cha với chị cháu cũng tiền lương của cháu, cháu để một trăm đồng ." Tô Đan Hồng gật đầu .
Nghe , Hiểu Ngọc cực kỳ vui mừng.
Sau đó để 100 đồng, 500 đồng còn thì mang về nhà.
Quý Mẫu Đan cũng hết sức lòng, mượn qua tiền liền : "Ở chỗ thím ba con nhớ việc chăm chỉ ? Làm gì thì , đừng lười biếng!"
"Con ." Hiểu Ngọc xong liền xoay về.
Quý Mẫu Đan cũng tập mãi thành quen, căn bản để ý cô bé, nhưng hàng xóm tới nhà : "Năm nay công nhân của Quý Kiến Quân đều tăng hơn 100 đồng, đều hơn tám trăm cả, tiền lương Hiểu Ngọc tăng thế?"
"Tăng gì mà tăng, cô con bé ở chỗ thím ba nó ăn uống , còn cho nó một căn phòng riêng, chăn trong phòng còn là tơ tắm đấy." Quý Mẫu Đan .
"Tốt thế cơ á?" Hàng xóm .
"Đương nhiên, thím ba nó đối đãi tệ bạc với bọn trẻ, hơn nữa, Hiểu Ngọc ăn ở bên đó, cái gì cũng , mỗi ngày việc chỉ bốn nồi bánh A Giao, thế tình tính là công việc gì, nhiều hơn nữa thì là ít việc nhà, một tháng thể cho nó 500 đồng là thím ba nó cho nhiều ." Quý Mẫu Đan .
Căn bản nghĩ nhiều, bởi trong mắt cô , con gái cần ăn ở nhà, hàng tháng còn thể mang nhiều tiền như thế về nhà, như cô cảm thấy hài lòng.
"Nói cũng , thấy Hiểu Ngọc nhà cô béo lên nhiều." Hàng xóm : "Nhìn là đứa phúc."
Quý Mẫu Đan cũng tương đối thích mấy lời , đáp: "Ở chỗ chú ba thím ba nó, đều theo thím ba chú ba nó, thể ăn ngon? Đến còn hâm mộ nữa là."
là hâm mộ, cô ăn xong qua đó , đúng ngay bữa cơm bên , một con cá kho tộ, một đĩa thịt xào, một hàng sườn hấp mì, còn tôm to, đồ ăn thế nào!
Đâu giống nhà cô , hai món là xong, hương vị cũng chỉ ở mức trung bình, ăn uống như , thể phúc ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-675.html.]
"Chuyện với cô, thế nào?" Hàng xóm hỏi.
"Không cửa , với Đan Hồng , Đan Hồng cô tới chậm, em ba sắp xếp chị béo nấu cơm ở ký túc xá, lúc Quất Tử ở cữ, chính chị nấu cơm." Quý Mẫu Đan xua tay .
"Không cô bận chuyện ở ký túc xá , còn quan tâm đến đồ ăn núi ?" Hàng xóm khỏi .
"Quan tâm chứ, cô , còn Đan Hồng đến giúp đỡ, tốc độ của hai nhanh, lập tức xong ngay, đó bên ký túc xá, chờ kỳ nghỉ hè bận rộn qua, Quất Tử sớm ở cữ xong, đến lúc đó thể xuống núi giúp đỡ." Quý Mẫu Đan .
Hàng xóm thất vọng cực kỳ, cô đang mong vị trí nữ đầu bếp núi, đáng tiếc rằng lên .
Vì thế cũng chẳng còn tâm trạng nịnh bợ Quý Mẫu Đan, chờ cô , Quý Mẫu Đan phỉ nhổ: " là loại hổ, ai tâm tư của cô, tay chân sạch sẽ còn nhờ giới thiệu công việc cho, hại Tô Đan Hồng dạy dỗ chắc!"
Chưa kể, nếu cô dám tùy tiện giới thiệu qua việc, Tô Đan Hồng thật sự sẽ mắng cô .
Cho lợi ích là cho lợi ích, đợt tết thậm chí còn mời cô ăn tổ yến, nhưng nếu chuyện rõ ràng, Tô Đan Hồng sẽ khách khí với cô .
Qua nhiều năm như , cô cũng hiểu tính tình của Tô Đan Hồng, thật sự dám xằng.
Vả bây giờ cả nhà cô mỗi tháng đều lấy tiền ở chỗ Tô Đan Hồng, bất kể thế nào cô sẽ gây phiền phức cho bản .
Cuối tháng tư, quả đào ở vườn trái cây thứ nhất chín.
Năm nay chín sớm hơn khi, nhưng hương vị cũng ngon, Quý Kiến Quân ăn cảm thấy ngon, mang về cho vợ ăn, Tô Đan Hồng cũng thích.
Ngay cả Tiểu Cát Cát cũng cực kỳ thihcs, Tô Đan Hồng thành mứt quả, đút cho nó từng thìa từng thìa một, khiến thằng nhóc mũm mĩm ăn thỏa mãn vô cùng, điều còn nhỏ tuổi, dám cho nó ăn nhiều, cũng chỉ ăn mấy thìa mà thôi.
Tô Đan Hồng khá nhiều mứt đào, nhưng đều để nhà ăn, đương nhiên ông Trương cũng lấy qua.
Quả đào chín đưa thị trường, cũng thu hút sự ưa thích của , ở Bắc Kinh lẫn thành phố Đại Học đều thiếu hàng, những trái đào to mọng ngọt chuyển qua, cùng ngày bán hết sạch.
Thị trấn và thành phố Giang Thủy cũng bán hết.
Đồng thời, dâu tây và dưa hấu cũng đưa thị trường.
Khoảng mồng mười tháng năm, bọn ông Cao ở thành phố Đại Học xe tải đến.
Có tàm 20 cũng đến, hơn nữa ký túc xá còn mấy khách quen, ký túc xá lập tức chật kín.
Bởi vì nhiều tới, chị béo đương nhiên về ký túc xá phụ trách tình hình chung, thức ăn núi chị cũng chung ở bên đây, đó nhờ Hiểu Ngọc việc xong qua bê thùng gỗ, bên trong để vài hộp đồ ăn đưa lên núi.
Một đám du khách lớn tuổi đây tới, đều là khách cũ, trưởng thôn cũng hết sức mừng rỡ, họ tới đây, điều chứng tỏ gì? Chứng tỏ thôn họ ưa thích!
Mấy năm nay, trưởng thôn thật sự thấy hy vọng, cho nên tới thương lượng với Quý Kiến Quân, ông Quý Kiến Quân tăng giá.
"Chú cứ yên tâm, cháu thể đạo lý , chỉ giảm giá 40% cũng , lãi gì, giảm 50% là lỗ ngay, họ cũng đều hiểu cả, khi họ tới, cháu bảo ông Cao báo." Quý Kiến Quân .
"Thông báo ? Thế thì ." Trưởng thôn thế, lúc mới mỉm gật đầu.
Nếu tăng giá mà họ còn sẵn sàng tới , càng chứng tỏ họ lòng với nơi .