Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 686

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:35:21
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Vân Lệ Lệ và Quý Kiến Văn đều có ít tiền tiết kiệm, nhưng họ đều còn trẻ, người trẻ thì nên có một chút áp lực mới được.

Tiền lương của Quý Kiến Văn rất ổn ̣nh và đều đặn, việc buôn bán của Vân Lệ Lệ cũng tồi.

Cuộc sống của hai vợ chồng tệ, chuyện của bọn nhỏ thì họ sẽ can thiệp, để bọn nó tự lo là được, bọn họ chỉ cần làm liên lụy đến con cái là được.

Tiền bây giờ kiếm được cũng để dành làm tiền dưỡng lão.

Hơn nữa, bây giờ Vân Lệ Lệ cũng rất giàu có.

Năm hai nghìn lẻ ba, tiểu khu ở đây được xây lại, căn phòng lúc đầu chỉ có ́m mươi mét vuông, về được đổi sang căn phòng lớn hơn với diện tích một trăm ba mươi mét vuông, rộng hơn năm mươi mét vuông so với căn nhà cũ.

Mà cửa hàng của cô cũng bị phá dỡ và di dời, ngoài việc được bồi thường mười vạn thì còn được đổi một cửa hàng khác nằm ở khu vực tương đối náo nhiệt, diện tích hơn một trăm mét vuông, rộng ̃i hơn ít.

Chiếu vào vật giá bây giờ thì nhà cô cũng phải hai trăm năm mươi vạn, cửa hàng thì đáng tiền hơn, khoảng ba trăm vạn.

Còn có tiền tiết kiệm nữa thì tính thế nào Vân Lệ Lệ cũng là triệu phú.

Vân Lệ Lệ cũng kiêu ngạo, bởi vì cuộc sống của tất cả mọi người đều rất tốt, nhất là mấy chị em dâu của cô.

Không tính chị dâu ba thì chị dâu cả và chị dâu hai ở quê đều đã tự mình xây nhà lầu, với lại còn tự mình kiếm tiền, hề trải qua cuộc sống túng quẫn mà rất tốt đấy.

Không phải , bởi vì cuộc sống trôi qua tốt đẹp cho nên Quý Mẫu Đan và Phùng Phương Phương giống như trước đây so đo nữa.

Thỉnh thoảng sẽ gửi một số đồ cây nhà lá vườn, giống như ngày xưa, cầm năm mươi đồng của họ mà như ăn xương uống máu của họ vậy.

người đáng để nói nhất, ai ngoài chị dâu ba Tô Đan Hồng rồi.

Vân Lệ Lệ đoán ̀i sản của chị dâu ba có khi phải hơn ngàn vạn rồi.

Không trách cô nghĩ như vậy được, bởi vì ở quê bên nghiễm nhiên đã trở thành khu du lịch rồi.

Chuồng ngựa, vườn trái cây, khu đồ nướng, quanh năm suốt tháng bao giờ có khách, nhân công nhiều như vậy, chỉ tiền lương mỗi tháng thôi thì phải tốn bao nhiêu chứ?

Một người hơn ba vạn, mười người là hơn ba chục vạn, dưới trướng chú ba cũng phải có ba mươi lăm người, đây là còn tính những người làm việc bán thời gian nữa.

Không ít người thấy đều qua đó làm bán thời gian rồi, bảo được bao ăn, bao ở, một tháng còn được cầm hai vạn, những khoản này đều cần phải chi đấy.

Một tháng phải chi hơn mười vạn, còn có tiền ăn các loại, nhưng cũng phải là vấn đề ở bên .

Điều đó đủ để thấy, việc kinh doanh của chú ba phải lớn cỡ nào?

năm gần đây chỉ đuổi việc hai người, đều là người về mới tuyển nhưng làm việc chẳng , cho nên Quý Kiến Quân đuổi việc luôn.

Bây giờ chắc phải hối hận muốn chết, tiền lương một tháng hơn ba vạn, nhìn khắp nơi ở Thành Phố Đại Học cũng chẳng ở có tiền lương hơn ở đây.

Tiền lương Yên Nhi dạy học ở Thành Phố Đại Học bên cũng chỉ mới có hai vạn ́m, Quý Kiến Văn dạy học nhiều năm như vậy mà tiền lương cũng chỉ hơn ba vạn một chút mà thôi.

Con rể bên thì tệ lắm, tiền lương làm ở công ty được hơn bốn vạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-686.html.]

So sánh , có thể thấy được tiền lương bên chỗ chú ba cao bao nhiêu, mà còn ở nông thôn nữa chứ, có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền đấy.

Những người khác cũng lấy đó làm gương, những người làm dưới trướng Quý Kiến Quân cũng an phận, qua nhiều năm như vậy vẫn luôn cần cù chăm chỉ làm việc.

thể nói, cuộc sống của mấy người làm ở đó đều hề kém, với lại, bọn họ cũng vô cùng sung sướng khi mỗi tháng có một khoản tiền được gửi vào ̀i khoản ngân hàng của họ.

Khiến trong lòng bọn họ vô cùng yên tâm.

Mấy người làm còn như vậy thì làm ông bà chủ như Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng thì ̀i sản trong tay có thể ít ?

Sản nghiệp nhiều như vậy, vốn liếng bỏ mười triệu thì Vân Lệ Lệ còn cảm thấy ít.

Vân Lệ Lệ trò chuyện đôi ba câu với Quý Mẫu Đan xong thì cúp điện thoại, đang muốn gọi điện thoại tâm sự với Tô Đan Hồng.

Cô cũng đã gọi điện thoại cho Tô Đan Hồng mấy lần rồi.

Cuộc sống bây giờ của Tô Đan Hồng còn sướng hơn cả tiên.

Tết năm ngoái trở về gặp cô thì thấy mấy năm nay cô như hề già , làn da non mềm như có thể bóp nước, ngay cả những người phụ nữ khác cũng thể có khí chất lắng đọng thành thục như vậy.

Hiện ̣i thì du lịch khắp nơi quanh năm suốt tháng, phải lâu lắm mới về nhà một chuyến.

Chỉ là mới cầm điện thoại lên thì thấy mẹ Quý đến đây.

“Mẹ, mẹ lại đến đây?” Lông mày Vân Lệ Lệ có chút nhăn lại, cất điện thoại rồi hỏi.

“Lệ Lệ à, Vân Vân vừa gọi điện thoại tới, nói cần dùng tiền gấp, thế nhưng bây giờ trong tay mẹ có tiền, còn lâu mới tới tháng , mẹ muốn hỏi con một chút, con có thể đưa ít tiền cho...”

Lời nói nóng nảy của mẹ Quý còn nói xong đã bị Vân Lệ Lệ từ chối thẳng: “Mẹ nói gì vậy, cái gì gọi là trong tay mẹ có tiền, mọi người vừa đưa tiền cho mẹ phải , cũng phải hơn ba vạn, mẹ đã xài hết rồi ? Mẹ có biết tiền lương của Kiến Văn mới bao nhiêu ?”

“Không phải, mẹ tiêu, mẹ đều gửi qua cho Vân Vân...”

“Đúng vậy, tiền của mẹ đều gửi cho Quý Vân Vân rồi, cho nên có tiền thì đến tìm chúng con , mẹ nghĩ chúng con là cái máy rút tiền ?” Vân Lệ Lệ thẳng: “Mỗi tháng, chú ba cho mẹ một vạn rưỡi, hai nhà cả, hai cộng lại là một vạn, nhà con cũng là một vạn, một tháng là được ba vạn rưỡi, mẹ có biết lương của Yên Nhi bên Thành Phố Đại Học mới có hai vạn ? Mẹ có biết tiêu tiền dễ, kiếm tiền khó đến thế nào , trong nhà phải thanh toán bao nhiêu là khoản phí, mỗi tháng chẳng còn lại bao nhiêu tiền, lần trước mẹ bị bệnh phải bệnh viện, một lần cũng phải ba trăm, mẹ có biết áp lực trong nhà lớn thế nào ?”

Mẹ Quý bị nói đến ngẩng đầu lên được: “Mẹ biết con cực khổ, nhưng Vân Vân cần tiền gấp, mẹ cũng có cách nào.”

“Cần tiền gấp, Quý Vân Vân có lúc nào mà cần tiền gấp chứ, mỗi tháng mẹ đều cho cô nhiều tiền như vậy, cô xài gì rồi, bây giờ cũng chẳng còn nhỏ nữa, tuổi cũng đã lớn, lại còn muốn mẹ nuôi , mẹ làm mà nuôi hả, nếu như có mấy người con trai con dâu thì ngay cả bản mẹ cũng thể tự nuôi nổi!” Vân Lệ Lệ tức giận nói.

“Nếu phải cả con đồng ý trả lại phòng cho Vân Vân thì Vân Vân cũng sẽ trở thành như vậy.” Mẹ Quý nhỏ giọng nói.

“Chuyện này mẹ đừng nói với con, muốn thì tự tìm Vân Đại Hải mà nói, từ lâu chúng con đã còn lui tới nữa rồi, phòng ở gì chứ, con và Kiến Văn chả biết gì cả.” Vân Lệ Lệ thẳng.

Vân Đại Hải và cô đã sớm đoạn tuyệt quan hệ rồi, còn gì để nói nữa chứ, với lại những chuyện này cô và Kiến Văn từ đầu đến cuối đều biết nên đương nhiên sẽ nhúng tay.

Nhiều năm như vậy, cô đã thấy rõ rồi, ai mà nhúng tay vào chuyện của Quý Vân Vân thì đều sẽ phải rước một phiền toái.

Đến hôm nay, cuộc sống của cô đã trở nên ổn ̣nh, tốt đẹp như vậy, cô tuyệt đối để Quý Vân Vân ảnh hưởng đến cuộc sống của nhà cô.

Đối với việc mẹ Quý hàng tháng trợ cấp cho cô thì đó đã là sự nhượng bộ lớn nhất của cô rồi!

Loading...