Bạch Trường Phong nhớ những lời lấp lửng đó của Tam Thái Gia, trở nên cảnh giác, cùng Tương Ly làng Đường Gia, lội qua những đám cỏ dại, kiểm tra một vòng trong làng Đường Gia.
Làng Đường Gia đầy mùi mục nát và hoang tàn, nhưng thở nào khác.
Tương Ly xoay bước, liền trực tiếp lên núi.
Núi Mẫn Sơn nhỏ, Bạch Trường Phong và Tương Ly bộ cả buổi chiều, ước chừng mới một phần nhỏ.
Bạch Trường Phong chút nổi nữa, thấy Tương Ly mặt đỏ thở dốc, dám kêu mệt, cứng đầu theo Tương Ly về phía .
một lát, thực sự nổi nữa, chỉ thể dày mặt : "Quan chủ, là chúng nghỉ một lát ? Núi Mẫn Sơn lớn như , chúng cứ tìm kiếm vô định như thế , cũng là cách!"
Tương Ly dừng bước, quanh một vòng, : "Thôi, thì về ."
Bạch Trường Phong chuẩn tâm lý Tương Ly sẽ quyết chiến đến cùng, thấy Tương Ly đột nhiên đổi ý, khỏi ngây , "À? Bây giờ về ?"
Tương Ly gật đầu, "Một lát cũng tìm gì, chi bằng đợi tối, luôn một thứ thích xuất hiện ban đêm."
Bạch Trường Phong , trong lòng giật , "Quan chủ điều gì ?"
Tương Ly xuống núi, vẻ mặt cảm xúc, "Không , đoán mò thôi."
Bạch Trường Phong bóng lưng Tương Ly, luôn cảm thấy Tương Ly nhất định điều gì đó.
Anh nhíu mày, tự nghi ngờ, nhớ đến chuyện sư phụ bảo dẫn Tương Ly đến, khỏi nghĩ, sư phụ bảo dẫn Tương Ly đến đây rốt cuộc là để gì.
Đại sư Khúc Lâm từng với Cửu thúc Ngụy, chuyện , là thể xác nhận phận của Tương Ly.
Xác nhận phận gì?
Dùng cách gì để xác nhận?
Bạch Trường Phong từng hỏi, nhưng sư phụ luôn trả lời .
Anh luôn cảm thấy, gì đó mờ ám ở đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1037-khong-dong-y-quay-ve.html.]
...
Khi Tương Ly và Bạch Trường Phong về làng Tề Gia, Hạ Tân dọn dẹp sơ qua cái sân.
Cái sân lâu ở, sớm bỏ hoang, khắp nơi cỏ dại mọc um tùm, mạng nhện giăng đầy, cỏ còn mọc cao hơn cả Hạ Tân.
Ngôi nhà cũng ở trạng thái nguyên thủy nhất, sớm tồi tàn, thể dọn dẹp.
Hạ Tân chỉ thể đơn giản dọn một lối trong đám cỏ dại trong sân, quét dọn sơ qua trong nhà.
thể gì hơn.
Khi Tương Ly và Bạch Trường Phong về, đang ở ngoài sân, vẻ mặt đầy ưu phiền suy nghĩ sâu xa, liệu họ thực sự ở đây .
"Lão tổ tông, về ?" Đang nghĩ ngợi, Hạ Tân thấy họ về, lập tức mừng rỡ đón lên, "Có điều tra gì ?"
Tương Ly trả lời, hỏi ngược : "Nhà dọn dẹp thế nào ?"
Hạ Tân lập tức kéo dài mặt, "Con chỉ quét qua loa sàn nhà thôi, trong nhà thể ở , gì cả, ngay cả một cái ghế đẩu cũng , ở ? Lão tổ tông, là chúng suy nghĩ ?"
Tương Ly , liếc sân, "Bảo con ở , con nghĩ thật sự là để con ngủ ?"
Hạ Tân mơ hồ, "À?"
Tương Ly một câu: "Thấy con ngốc ." Rồi sang hỏi: "Tề Đường ?"
"Ồ, ở trong nhà chăm sóc Tam Thái Gia đấy, cô gọi điện cho các con trai của Tam Thái Gia, nhưng kỳ lạ là những đó đến, cũng ý gì." Hạ Tân thể hiểu nổi những con trai đó của Tam Thái Gia.
Tề Đường cũng tức c.h.ế.t, nhưng bây giờ cũng thể xông đến đ.á.n.h cho những đó một trận, chỉ thể tiếp tục chăm sóc Tam Thái Gia.
Tề Đường đưa Tam Thái Gia về thành phố , nhưng Tam Thái Gia tỉnh một chút, đồng ý về.
Hạ Tân cũng nghĩ thông.