"Không , âm thanh ở trong núi."
Tương Ly về phía ngọn núi, dứt lời cô liền cất bước, nhanh về phía trong núi.
Bạch Trường Phong và Hạ Tân đều nhíu mày.
Hai họ nguồn âm thanh, nhưng vì Tương Ly về phía núi, họ tự nhiên hai lời, liền theo.
Đợi đến khi đường núi, Bạch Trường Phong và Hạ Tân liền thấy tiếng nước càng lúc càng rõ ràng.
Ào ào.
Ào ào.
Từng trận, vô cùng quy luật.
Giống như thực sự tiếng nước chảy qua.
Bạch Trường Phong và Hạ Tân tập trung bộ chú ý, căng mắt xung quanh, nhưng thấy một con sông nào.
Hoàn tiếng nước từ mà .
Tương Ly mặt biểu cảm tiếp tục về phía .
Hạ Tân và Bạch Trường Phong chỉ thể theo Tương Ly.
Không bao lâu, trong núi càng lúc càng tối, một chút ánh sáng nào.
Thêm đó gió núi rít gào, lá cây đập , âm thanh giống như tiếng phụ nữ t.h.ả.m thiết.
Tim Hạ Tân run lên, chút sợ hãi.
Ngay lúc , vỗ vai .
Hạ Tân tưởng là Bạch Trường Phong, nhấc vai hất , lầm bầm: "Có gì thì , đừng dọa , Bạch !"
Bạch Trường Phong gì.
Ngay đó, vai nặng trịch, hình như đặt tay lên.
Hạ Tân bất mãn vươn tay, gạt tay Bạch Trường Phong .
vươn tay, chạm cảm giác lông lá.
Và bên lớp lông lá , là một thứ khô cứng và lạnh lẽo, thô ráp như cành cây.
Toàn Hạ Tân đột nhiên cứng đờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1042-ha-tan-bien-mat.html.]
Chưa kịp phản ứng, liền cảm thấy mắt cá chân siết chặt, như thứ gì đó túm lấy.
Giây tiếp theo, dường như một lực hút khổng lồ cuốn , còn kịp kêu lên, mất ý thức.
...
Tương Ly đang ở phía , đột nhiên dừng .
Bạch Trường Phong thấy liền dừng bước: "Quan chủ chuyện gì ?"
Tương Ly nhanh chóng đầu , xung quanh Bạch Trường Phong trống , sắc mặt trầm xuống: "Hạ Tân ?"
Bạch Trường Phong đầu , lúc mới nhận Hạ Tân biến mất, kinh ngạc thốt lên: " , Hạ Tân , nãy còn ở đây mà!"
Mặt Tương Ly tối sầm .
Bạch Trường Phong nhíu mày thật chặt: "Quan chủ, Hạ Tân thứ gì đó bắt chứ?"
Tương Ly còn .
Bạch Trường Phong : "Không thể nào, nãy chúng rõ ràng cảm thấy động tĩnh gì, ngay cả một chút âm khí cũng , Hạ Tân chắc bắt nhỉ, lẽ là lạc với chúng ?"
Tương Ly im lặng, một lời, đột nhiên , nhanh chóng sâu trong núi.
Bạch Trường Phong hiểu gì, vội vàng theo.
Tốc độ của hai càng lúc càng nhanh, xuyên qua gió đêm, chạy đến lưng chừng núi, liền thấy hai đốm lửa ở đằng xa.
Tương Ly và Bạch Trường Phong lên tiếng, nhanh chóng tới, thì thấy đó là hai chiếc đèn dầu đặt tảng đá lớn bên cạnh, nhưng gần đó bóng .
Nhìn khu rừng núi trống rỗng, Bạch Trường Phong lo lắng: "Hai chiếc đèn là ?"
Tương Ly tới, nhấc chiếc đèn dầu tảng đá lên. Bên trong vẫn còn khá nhiều mỡ bơ, xem chắc là dùng bao lâu.
Có lẽ họ, mang đèn dầu núi.
Chỉ là tại , ai ở đây.
Tương Ly cầm đèn dầu, quan sát xung quanh. Đây là một khu vực tầm rộng ở lưng chừng núi, thêm vài bước là một vách đá dốc.
Tương Ly cầm đèn dầu đến gần, dựa ánh sáng le lói, nhấc mũi chân đá một hòn đá nhỏ xuống.
Một lúc mới thấy tiếng đá rơi xuống đất.
Bạch Trường Phong động tĩnh, tới: "Vách núi khá cao đấy."
Tương Ly khẽ: "Núi, nước."