Sự đổi của Đồ Uyển Di rõ ràng là bình thường.
Vi Thanh Nhiên cảm thấy một sự kỳ lạ, chằm chằm bóng lưng Đồ Uyển Di một lúc, sang Tương Ly.
“Quán chủ, cô … bình thường ?”
Tương Ly thản nhiên : “Đi theo.”
Vi Thanh Nhiên khựng : “Cứ theo như ? Có gây chú ý ? Nếu cô đưa Tô T.ử Đồng chỗ khác, chúng cũng thể trực tiếp chặn ?”
Dù đang ở bên ngoài, đông mắt tạp. Nếu họ đột ngột tay, chắc chắn sẽ gây náo động, bất lợi cho hành động của họ.
Tương Ly : “Lén lút theo, tối nay chắc chắn sẽ động tĩnh.”
Vừa cô kinh động đến con yêu quái trong chiếc ba lô nhỏ đó. Thứ đó sợ cô, dám đối diện với cô.
Tối nay nó chắc chắn sẽ hành động, hoặc bỏ trốn, hoặc gì đó khác.
Họ theo dõi con Đồ Uyển Di.
Vi Thanh Nhiên hiểu , liền chào Ban Vĩ, định rời .
Ban Vĩ cứ nghĩ họ hài lòng với buổi khảo sát tối nay nên bỏ .
Con vịt đến miệng bay mất. Ban Vĩ lập tức buồn bã, theo bên cạnh Vi Thanh Nhiên, liên tục lời .
Vi Thanh Nhiên luôn phản ứng nhiều, chỉ để họ về suy nghĩ thêm.
Đi đến tận cổng lớn, Ban Vĩ đành tạm thời bỏ cuộc.
Khi Vi Thanh Nhiên và những khác đến cổng, Đồ Uyển Di cũng thu dọn đồ đạc, đưa Tô T.ử Đồng ngoài.
Nhìn thấy hai con họ, Tương Ly bước gần Vi Thanh Nhiên một bước, nhỏ: “Cô Vi, thêm lửa.”
Vi Thanh Nhiên nhất thời rõ, ngơ ngác Tương Ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1112-them-lua.html.]
Tương Ly móc tay hiệu.
Vi Thanh Nhiên ghé tai .
Hạ Tân thấy Tương Ly hình như gì đó với Vi Thanh Nhiên, nhưng giọng quá nhỏ, rõ.
Chỉ thấy vẻ mặt Vi Thanh Nhiên động đậy, dường như đang do dự điều gì đó. Một lát , cô gật đầu với Tương Ly, bước nhanh về phía Đồ Uyển Di và Tô T.ử Đồng.
Đồ Uyển Di đang dắt tay Tô T.ử Đồng về phía xe của , hai con hình như vẫn đang nhỏ điều gì đó.
Vi Thanh Nhiên đến gần hơn một chút, mới rõ Tô T.ử Đồng hình như đang phàn nàn về thầy Lưu, lời lẽ đều thầy Lưu .
Đồ Uyển Di thấy tức giận, định gì đó, chợt thấy một giọng lạ: “Cô Tô…”
Đồ Uyển Di ngơ ngác đầu , thấy Vi Thanh Nhiên, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc: “Cô là?”
Vi Thanh Nhiên mỉm , tự giới thiệu ngay: “ là nuôi của Tiểu Cầu Vồng. Tiểu Cầu Vồng và Đồng Đồng học cùng lớp đúng ? Hôm nay đến đây giải quyết chút việc, tình cờ gặp nên đến chào hỏi.”
Đồ Uyển Di chợt hiểu : “À, cô là nuôi của Tiểu Cầu Vồng ? Chào cô, Tiểu Cầu Vồng thế nào , con bé thương, đỡ hơn ?”
Đồ Uyển Di hỏi thăm xã giao một cách tự nhiên.
Tô T.ử Đồng thấy tên Tiểu Cầu Vồng, ôm con cáo nhỏ, soạt một cái ngẩng đầu lên, chằm chằm Vi Thanh Nhiên. Ánh mắt giống một đứa trẻ, mà tối tăm và đáng sợ.
Trong khoảnh khắc đó, Vi Thanh Nhiên cảm thấy như một ánh mắt nguy hiểm khóa chặt, lạnh toát, buốt giá. Cô theo bản năng đầu theo cảm giác, liền đối diện với ánh mắt của Tô T.ử Đồng.
Nhìn thấy đôi mắt Tô T.ử Đồng, m.á.u trong cô dường như đông , cứ như mặt là một đôi mắt, mà là một vực sâu thể nuốt chửng cô bất cứ lúc nào.
“Cô ?” Đồ Uyển Di thấy cô gì, sắc mặt trở nên kỳ lạ, còn chằm chằm con gái , trong lòng lập tức cảnh giác, sợ Vi Thanh Nhiên là kẻ lừa đảo nào đó, theo bản năng che Tô T.ử Đồng lưng .
Ngăn cách ánh mắt của Vi Thanh Nhiên và Tô T.ử Đồng.
Trong khoảnh khắc đó, Vi Thanh Nhiên cảm thấy như giải cứu, m.á.u đông cứng trong cô bắt đầu chảy .