Đang định thêm gì thì Chú Đỗ ngăn ông . Ông ha ha Tương Ly với giọng và thần sắc hề gượng ép:
“Thiên Hải và Chu Minh sớm rằng Kiêu Dương Quán một Quán chủ mới, phong thái của Tổ sư khai sơn Kiêu Dương Quán . Không ngờ hôm nay cuối cùng cũng gặp. Quán chủ đến thì xin hãy xem cho Chu Minh . Chúng quả thực là hết cách, chỉ mong Quán chủ cách cứu Chu Minh một mạng.”
Ông mang vẻ quan tâm như một bậc trưởng bối, vẻ là .
Tương Ly sắc mặt ông và nhàn nhạt :
“Khí xanh từ chân tóc xuống Ấn Đường, bệnh nặng, khó qua sáu mươi ngày, sắp xếp hậu sự sớm .”
Sắc mặt Chú Đỗ cứng . Nụ cuối cùng cũng giữ nổi.
“Cái cô nhóc ăn kiểu gì ! Chú Đỗ chúng thể khỏe mạnh, gì bệnh nặng nào! Cô đừng bậy!”
Người đàn ông trung niên nhịn , chỉ mũi Tương Ly mà mắng.
Tương Ly khẽ nheo mắt và quét ánh mắt qua.
Giây tiếp theo, liền thấy một tiếng rắc nhẹ.
Tiếng kêu thét của đàn ông trung niên lập tức vang lên.
“Tay , tay !”
Mọi kỹ thì thấy ngón trỏ ông chìa đột nhiên gập ngược một góc chín mươi độ một cách kỳ dị. Gãy , gần như chỉ còn một lớp da nối liền.
Ông ôm lấy tay , mặt đỏ gay, ngừng kêu gào t.h.ả.m thiết và cơ thể nhanh chóng đổ đầy mồ hôi.
Tuân Thiên Hải và Hạ Tân cùng Bạch Trường Phong với những khác đều kinh ngạc.
Chú Đỗ cũng sững sờ một chút ngay đó nhận Tương Ly gì đó. Trong lòng ông càng kinh ngạc hơn.
Tương Ly nãy tay, gì cả mà khiến gãy ngón tay của ông .
Chú Đỗ hiểu cô bé đang cho họ một bài học mắt phủ đầu.
Chú Đỗ liếc đàn ông trung niên đang kêu thét đưa tay ôm quyền vái chào Tương Ly:
“Từ Dục là t.ử của , mắt thấy Thái Sơn và đắc tội với Quán chủ, vẫn mong Quán chủ đừng so đo với .”
Tương Ly nháy mắt và cong môi :
“Lời hiểu , gì cơ chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-648-vet-thuong-cua-chu-minh.html.]
Chú Đỗ ngừng một giây, là tinh tường nên đổi lời:
“, Quán chủ đương nhiên là gì, chỉ cần Quán chủ đừng so đo với là .”
Tương Ly để ý nữa, liếc Từ Dục một cái để ánh mắt rơi lên Chu Minh giường bệnh.
Cô bước tới.
Thấy , những bên cạnh đều dám ngăn cản và theo bản năng né sang một bên để chừa chỗ trống.
Tuân Thiên Hải và Hạ Tân cùng Bạch Trường Phong đều theo sát phía .
Mấy tiến đến cạnh giường bệnh.
“Quán, Quán chủ...” Chu Minh thấy Tương Ly thì thần sắc căng thẳng.
Hắn vốn dĩ hợp với Tương Ly. Những gì Tương Ly với Từ Dục để một bóng ma tâm lý vô cùng sâu sắc trong lòng . Ngay lúc vô cớ cảm thấy sợ hãi Tương Ly.
Sắc mặt Tương Ly nhàn nhạt nhưng dường như xích mích gì với . Cô chỉ bình tĩnh :
“Để xem vết thương của .”
Nghe , thần sắc Chu Minh tự nhiên nhưng vẫn kéo chăn xuống và cởi cúc áo để lộ vết thương ở bụng.
Tương Ly khẽ nhíu mày:
“Quấn nhiều gạc như , xem thế nào ?”
Chu Minh liền theo bản năng cởi . nhúc nhích thì vết thương đau dữ dội.
“Hay là gọi y tá .” Hạ Tân thấy liền đề nghị.
Tuân Thiên Hải :
“Chuyện chúng nên để ngoài thấy, cứ để .”
Hạ Tân nghĩ thấy hợp lý nên liền nhường chỗ.
Tuân Thiên Hải bước tới. Dù thích Chu Minh nhưng vẫn kiên nhẫn và chậm rãi cởi lớp gạc quấn Chu Minh .
Bên trong lớp gạc còn một tầng phù chú tịnh hóa và phù chú chỉ huyết dày cộp. Hơn nữa cách thức chế phù và nét bút thì rõ ràng do một vẽ mà là tác phẩm của nhiều .