Hạ Tân theo bóng Khinh Việt rời về phía Phó Thời Diên, "Phó Tổng, Quan chủ chúng ..."
Phó Thời Diên cắt ngang lời và , "Kiếm Xuyên, đưa ngoài nghỉ ngơi."
Mắt Hạ Tân trợn tròn. Không, ngoài gì cơ? Cậu còn xong mà!
"Vâng."
Hạ Tân kịp thêm lời nào thì Đoạn Kiếm Xuyên nắm lấy cánh tay , "Chúng ngoài ."
Nói xong, dùng sức kéo Hạ Tân ngoài.
Hạ Tân giãy khỏi tay nhưng tay Đoạn Kiếm Xuyên như gọng kìm sắt kẹp chặt lấy tay .
Dù Hạ Tân giãy giụa thế nào cũng thể thoát và chỉ thể Đoạn Kiếm Xuyên đưa ngoài.
Đưa ngoài xong, Đoạn Kiếm Xuyên còn chu đáo đóng cửa phòng .
Cùng lúc đó.
Phó Thời Diên bên giường. Anh vết thương tay Tương Ly, vẻ mặt thâm trầm, đưa tay đặt lên lòng bàn tay Tương Ly như thể thì vết thương của cô sẽ nhanh chóng hồi phục.
Trong cơn hôn mê, Tương Ly một giấc mơ kỳ lạ.
Trong mơ là một vùng đất khô hạn nứt nẻ, xác c.h.ế.t la liệt khắp nơi. Cô khẽ nhíu mày và giây tiếp theo giấc mơ của cô biến thành một đại dương bao la cùng băng hà vô tận.
Góc của cô là từ lên, những lớp băng hà như thể cô đang mắc kẹt trong băng hà.
Ngay đó, Tương Ly chìm một màn đêm đen kịt. Trong bóng tối, tứ chi bách hài truyền đến từng cơn đau âm ỉ như thể cầm đại đao từng nhát từng nhát c.h.é.m đứt xương cốt của cô.
Tương Ly bật một tiếng "xì", thoải mái nhíu mày và theo bản năng nắm chặt lòng bàn tay nhưng nắm một bàn tay khác.
Cô mơ hồ trong giây lát nhưng cảm nhận rõ ràng một luồng khí vận đang cuộn trào.
Tương Ly như con cá khát nước, như miếng bọt biển khô cạn , nắm chặt lấy bàn tay và hấp thu mạnh mẽ khí vận của .
Khí vận cơ thể tự động lưu chuyển như thể xương gãy tái tạo, như cơn mưa ngọt lành từ trời giáng xuống tưới mát mảnh đất khô cằn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-673-pho-tong-lai-lua-gat-nua-roi.html.]
Vùng đất nứt nẻ trong giấc mơ dường như cũng tưới nhuần.
Tương Ly dần dần chút ý thức, mơ màng mở mắt và thấy một khuôn mặt quen thuộc.
"Tỉnh ?" Phó Thời Diên thấy cô tỉnh liền hỏi.
Tương Ly ngẩn , "Phó Tổng, ở đây?"
Phó Thời Diên , "Có chuyện tìm em. Đừng hỏi vội, em bây giờ cảm thấy thế nào?"
Tương Ly mới nhận đang nắm tay Phó Thời Diên. Cô khựng nhưng buông mà còn tự giễu, "Lần lẽ cần dùng khí vận của Phó Tổng ."
Phó Thời Diên nhíu mày, "Sao đột nhiên thương nặng như ?"
Tương Ly ngây một lát , "Quên , là sơ suất."
Phó Thời Diên nhíu mày, dường như hài lòng với câu trả lời của cô.
Tương Ly với , "Phó Tổng, thể giúp việc ?"
Phó Thời Diên bất lực giãn mày, " giúp em thế nào?"
"Không cần gì cả, cứ đây là ." Tương Ly chớp mắt và tỏ hề cảm thấy với .
Cô giúp Phó Thời Diên chính là vì khí vận. Đã là giao dịch thì đều lấy thứ cần, gì bận tâm.
Phó Thời Diên liền nhướng mày , "Cứ như thế mãi ? Ly Ly, mệt mỏi lắm."
Tương Ly kịp gì thì Phó Thời Diên tự đề nghị, " xuống bên cạnh em, ?"
Tương Ly tuy bận tâm chuyện nam nữ khác biệt nhưng cô cũng cảm thấy hình như thích hợp lắm. Tuy cô quá cần khí vận của Phó Thời Diên để hành sự. Chỉ là cùng một chiếc giường, cũng chuyện gì to tát.
Trước đây cô hình như cũng từng ngủ giường chung với các sư khác .
Nghĩ đến đây, Tương Ly nhanh chóng chấp nhận, "Vậy ."