Ánh mắt Phó Thời Diên dường như sâu thêm một chút, nhưng vẻ mặt đổi nhiều, chỉ thấy tỏ vẻ quan tâm: "Bị thương nặng ?"
Tương Ly cố tỏ thoải mái : "Hình như là , nhưng cũng nhớ rõ nữa."
Thấy cô cái gì cũng " nhớ rõ", Phó Thời Diên đương nhiên thể nhận cô .
Phó Thời Diên bèn gật đầu: "Cứ tịnh dưỡng cho . Vị bác sĩ mời đến là của Cục Quản lý Tình hình Dị thường, hình như là một đạo y, giỏi, thể mời điều dưỡng cho em."
Tương Ly xua tay, tỏ vẻ quan tâm: "Không cần , tự cũng là một đạo y, bệnh gì thì tự chữa thôi, với bây giờ hồi phục gần như , Phó Tổng cần lo lắng cho ."
Nhờ khí vận của Phó Thời Diên giúp phục hồi Linh cốt, Tương Ly giờ đây cảm thấy như sống .
Và cô cũng một đạo y nào đó đến kiểm tra cơ thể .
Phó Thời Diên nhận sự kháng cự của Tương Ly nên gì thêm, chỉ để Tương Ly ăn cơm .
Ăn cơm xong, ánh sáng ban mai lờ mờ.
Tương Ly mở cửa sổ, bầu trời bên ngoài.
Buổi sáng sớm, khí trong lành.
Cô hít một khí tươi mới, : "Đây là chân núi , khí thật tuyệt."
Phó Thời Diên đến bên cạnh cô, cùng cô tựa vai ngoài.
"À đúng , Phó Tổng." Tương Ly vươn vai, nhớ một chuyện, "Anh đến tìm , rốt cuộc là chuyện gì, gấp lắm ?"
Từ tướng mạo của Phó Thời Diên, cô điều gì đặc biệt.
Phó Thời Diên lặn lội từ thành phố F đến tìm cô.
Chắc chắn là lý do gì đó.
Phó Thời Diên suy nghĩ một lát, dường như chút khó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-678-hoi-ve-vet-thuong.html.]
Tương Ly thấy , vỗ vai Phó Thời Diên một cách hào hiệp: "Phó Tổng, chúng là bạn , chuyện gì cứ thẳng ."
Phó Thời Diên khẽ một tiếng, liếc bàn tay cô đang đặt vai : "Chú hai của xa, nhiệm vụ nặng nề và nguy hiểm, lo lắng cho sự an nguy của chú , nhờ Ly Ly giúp xem một quẻ."
Tương Ly nhướng mày: "Chỉ thôi ?"
Phó Thời Diên gật đầu, vô cùng thành thật.
Tương Ly hiểu: "Chỉ một chút chuyện thôi, gọi điện thoại, nhắn tin cho , cho bát tự của chú hai là mà?"
Cần gì đích chạy đến một chuyến?
Phó Thời Diên dựa khung cửa sổ, cụp mắt xuống.
Anh cao hơn Tương Ly nhiều, khi cô luôn là tư thế cúi xuống. Đứng bên cửa sổ, thể che phần lớn ánh nắng, chỉ để một vệt sáng nhỏ lọt đồng t.ử Tương Ly.
Phó Thời Diên thẳng mắt Tương Ly: "Cha mất sớm, chú hai đối với như cha , lẽ là vì quá quan tâm nên hóa loạn."
Tương Ly: "..."
Nhìn tướng mạo của Phó Thời Diên, quả thật là tướng cha mất sớm.
Nếu Phó Lãng từ nhỏ thế vị trí của cha trong lòng , việc quan tâm Phó Lãng hơn, từ đó một hành động thiếu lý trí, cũng thể hiểu .
Dù đối với Phó Thời Diên mà , máy bay đến đây một chuyến, tiền bỏ chẳng đáng gì.
Tương Ly "ồ" một tiếng, tỏ vẻ hiểu: "Lần gặp chú hai Phó, đoản mệnh, chắc chắn . Nếu Phó Tổng yên tâm, thể cho sinh thần bát tự của chú , sẽ xem cho."
Phó Thời Diên , lấy từ túi quần một tờ giấy đỏ đưa cho Tương Ly: "Đây là sinh thần bát tự của chú hai."
Đây trông như một tấm thiệp sinh thần.
Trên đó sinh thần bát tự của Phó Lãng.
Tương Ly mở , xem qua một lượt : "Có kinh hiểm, gì đáng ngại, Phó Tổng cứ yên tâm. Không chỉ , tiền đồ chú hai rộng mở, tương lai nhất định thể bay cao vạn dặm."