Người sắp c.h.ế.t luôn muôn vàn chuyện thể yên lòng, chỉ sợ trở thành hối tiếc.
Chú Đỗ chỉ sợ khi c.h.ế.t, Đỗ Thiên Vũ gặp bất trắc gì, ai thể che chở cho .
Nhìn khắp Hiệp hội Huyền Môn và Cục Quản lý Tình huống Dị thường, ông thật sự tìm nào thể phó thác.
Bằng cũng sẽ mặt dày đến cầu xin Tương Ly.
mà...
Tương Ly và Đỗ Thiên Vũ đều như , Chú Đỗ tiện thêm gì nữa, chỉ thể thất vọng gật đầu, "Nếu Quán chủ tiện thì thôi , nên miễn cưỡng."
Tương Ly liếc Đỗ Thiên Vũ, chỉ mà .
" , Quán chủ tu luyện ở ? Trước đây từng Kiêu Dương Quán một nữ tử." Lúc Ngụy Cửu Thúc dường như chỉ đơn thuần vì tò mò mà hỏi.
Tương Ly trong lòng nghĩ, đây mới là mục đích thật sự.
Nụ của Tương Ly càng nhạt một chút, " tu luyện trong núi, là t.ử ở ngoài của Kiêu Dương Quán."
Ngụy Cửu Thúc ồ một tiếng, "Thì là thế, nhưng Kiêu Dương Quán một vị Quán chủ lừng danh thiên hạ, cũng tên là Tương Ly, Quán chủ ấn tượng gì ?"
Hạ Tân lời , trong lòng thắt , căng thẳng về phía Tương Ly.
Tương Ly sắc mặt đổi, "Có chứ, vốn là cô nhi, tên họ, chính vì ngưỡng mộ vị Quán chủ Tương Ly nên mới đặt cái tên , chuyện chắc vi phạm pháp luật nào chứ?"
Ngụy Cửu Thúc nghẹn lời.
Thử hỏi mấy đều Tương Ly chặn .
Lời giải thích của Tương Ly hợp tình hợp lý, vẻ gượng ép.
Ngụy Cửu Thúc dám hỏi thêm nhiều, sợ gây nghi ngờ, chỉ thể , "Quán chủ quả thật phụ cái tên , cũng giống như vị Quán chủ , đều thể coi là trụ cột chống đỡ danh tiếng của Kiêu Dương Quán, thật sự là niềm kiêu hãnh của huyền môn."
Nghe những lời tán dương của Ngụy Cửu Thúc, Tương Ly luôn giữ nụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-684-nguoi-chet-khong-the-song-lai.html.]
Ngụy Cửu Thúc thật sự thể hỏi điều gì từ Tương Ly.
Tương Ly tưởng chừng như để tâm, nhưng mỗi câu trả lời đều hảo, sơ hở.
Ngụy Cửu Thúc hỏi vài câu, nhận câu trả lời , chỉ thể cùng Chu Minh, Chú Đỗ và những khác thất vọng trở về.
Đoạn Kiếm Xuyên tiễn họ cửa.
Ngụy Cửu Thúc và những khác cảm ơn Đoạn Kiếm Xuyên, đó lên xe ở cổng.
Đóng cửa xe , nụ mặt Ngụy Cửu Thúc biến mất, vẻ mặt căng thẳng.
Ngụy Cửu Thúc mặt mày trầm xuống, "Cái cô Tương Ly , hề tầm thường."
Chú Đỗ bên cạnh ông, mệt mỏi nhắm mắt , giờ ông già, là sắp c.h.ế.t, chỉ hoạt động một chút cũng thấy vô cùng mệt mỏi.
Nghe lời Ngụy Cửu Thúc, ông khàn giọng , "Quán chủ quả thật phi thường, là một nhân vật lợi hại."
Ngụy Cửu Thúc liếc ông, "Ông cảm thấy thế cô điều mờ ám ?"
Chú Đỗ ngước mắt ông, "Mờ ám gì?"
Ngụy Cửu Thúc nhăn mày, " cho điều tra cô , quả thật là cô nhi, nhưng cô giống như từ trời rơi xuống Kiêu Dương Quán. Trước đó mười mấy năm, trong Kiêu Dương Quán tin tức gì về cô . Không chỉ , cô còn trùng tên với vị Quán chủ của Kiêu Dương Quán tám trăm năm . Lão Đỗ, ông thật sự cho rằng đây là trùng hợp?"
Chú Đỗ khẩy, "Nếu thì , chẳng lẽ c.h.ế.t tám trăm năm còn thể sống ?"
Ngụy Cửu Thúc , cúi mắt xuống, ngoài cửa sổ, ý vị sâu xa , "Người khác lẽ , nhưng vị Quán chủ chắc thể."
Chú Đỗ khẽ nhíu mày, ánh mắt chớp động vài cái, , " nghĩ là ông nghĩ nhiều quá , Lão Ngụy. Người c.h.ế.t tám trăm năm , nếu sống , sống từ lâu . Tại đợi đến bây giờ, Kiêu Dương Quán từng bước suy tàn?"
Ngụy Cửu Thúc khựng , thể giải thích vấn đề .
Trong lòng ông nghi vấn, nhưng cũng thể giải thích thấu đáo, sắc mặt càng trầm xuống.