Tượng Tổ sư bất động.
Không là thấy lời Tương Ly .
Nếu là bình thường, thấy Tương Ly chuyện với một bức tượng, e rằng sẽ nghĩ cô điên.
Tương Ly chờ một lát, thấy Tượng Tổ sư vẫn phản ứng gì, nhạt một tiếng: "Không cho ? Xem là chuyện ."
Dường như chọc trúng, Tượng Tổ sư đột nhiên nhắm mắt , vẻ mắt thấy tâm phiền.
Tương Ly tặc lưỡi, lười nhác, quấn quýt với Tổ sư gia nữa, nhưng ánh mắt cô càng lúc càng sâu thẳm.
Mấy ngày nay, ký ức của cô mơ hồ trở một chút, nhưng vẫn mờ nhạt.
Cô chỉ nhớ một chuyện quan trọng, nên mới cưỡng ép tỉnh trong thời điểm khi đang bế quan ngủ say.
mà...
Cái giá của việc cưỡng ép tỉnh hình như quá lớn.
Cô hiện tại nhớ rõ nhiều chuyện.
Thậm chí quên mất rốt cuộc gì.
Cô chỉ một chuyện nhất định .
Không chỉ ...
Còn Hạ Tân.
Vốn tưởng rằng Hạ Tân quan hệ huyết thống với lão đạo sĩ nên lão đạo sĩ mới thu nhận Hạ Tân.
giờ xem ...
Mọi chuyện xa xôi hơn nhiều so với những gì Tương Ly nghĩ đây.
Bộ linh cốt biến mất Hạ Tân, Tương Ly thể giải thích nổi.
Hơn nữa, Tương Ly còn cảm nhận một luồng khí tức quen thuộc Hạ Tân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-705-su-quen-lang-cua-lao-to-tong.html.]
Hình như từng gặp Hạ Tân ở đó .
ký ức mơ hồ.
Cô cũng nhớ rõ lắm.
Nghĩ đến bộ linh cốt kỳ lạ của Hạ Tân, Tương Ly dậy, lấy một ít tiền giấy từ chiếc tủ bên cạnh hương án, chấm một chút tro hương rải lên trời.
Tro hương và tiền giấy bay lên trung.
Một lát , Thôi phán quan liền xuất hiện trong Chính điện.
Vừa yên, nhận thấy đang ở , Thôi phán quan liền kính cẩn vái Tượng Tổ sư một cái.
Quay đầu , Thôi phán quan mới thấy Tương Ly đang vẻ vô tư lêu lổng.
Thôi phán quan liếc Tượng Tổ sư, nhỏ: "Đại nhân gọi tiểu nhân đến đây gì?"
"Đương nhiên là việc nhờ ngươi giúp ." Tương Ly vẫy tay với Thôi phán quan: "Lão Thôi , ngươi đây..."
Thôi phán quan trong lòng thấy nhưng vẫn tiến gần.
Hắn gần, Tương Ly liền khoác tay qua cổ , kéo xuống bên cạnh : "Lão Thôi , sư phụ của Hạ Tân, Âu Dương Mẫn đầu t.h.a.i , còn ở âm phủ ? Nếu ông còn ở đó, ngươi cho ông lên gặp một chút, việc nhờ ông giúp."
Thôi phán quan cô kéo lảo đảo, xuống đất với một tư thế khó khăn, liền bất lực: "Thật là may, Đại nhân, Âu Dương Mẫn vốn ít công đức , ngày ông U Đô, nhờ phúc của Đại nhân, chúng sắp xếp cho ông xen ngang để đầu t.h.a.i , ông hiện tại thật sự còn ở U Đô nữa."
Tương Ly nhướng mày: "Phong Đô các ngươi ăn kiểu gì , còn thể cho ông xen ngang ?"
Thôi phán quan khô: "Cái là nhờ mặt mũi của Đại nhân , huống chi ông chấp niệm, khi Phong Đô tiến U Đô thành liền tự nguyện sớm đầu thai, chúng liền thành cho ông ."
Tương Ly uống một ngụm nước ngọt, cô vốn gọi lão đạo sĩ lên, hỏi lão đạo sĩ về lai lịch của Hạ Tân.
giờ thì hỏi .
" , Đại nhân, vì đột nhiên gặp ông , nếu chuyện gì, lẽ tiểu nhân thể giúp ?" Thôi phán quan cứ nghĩ Tương Ly gặp chuyện gì khó giải quyết ở dương gian nên đặc biệt ân cần .
Tương Ly , Thôi phán quan, ánh mắt lóe lên vài cái, bỗng nhiên : "Chuyện cũng là , nếu giúp đỡ cái , Lão Thôi ngươi chắc chắn giúp !"