Người đàn ông đang cúi đầu máy tính, lật xem tài liệu điện tử, đột nhiên ngẩng đầu lên.
Người đó béo tròn, với một cái đầu hói kiểu địa trung hải lớn, trông khá nổi bật.
Khoảnh khắc ngẩng đầu thấy Trọng Minh Đạt và những khác, trong mắt ông lóe lên một tia hoảng loạn. Ông vội vàng bấm chuột vài cái, lúng túng dậy : "Ồ, gì... chỉ đến xem một chút tài liệu thôi. Hiệu trưởng, các vị ?"
Tương Ly Giáo sư Hoàng, ánh mắt động.
Giáo sư Hoàng mặt to như cái mâm, nhưng ngũ quan nhỏ, đặc biệt là đôi mắt giống như một cái đĩa lớn đặt hai hạt đậu đen nhỏ.
ngũ quan và tướng mạo của vô cùng mất cân đối.
Trong đôi mắt đậu đen lớn, lộ vẻ quá mức tinh ranh, chút tướng thông minh lặt vặt.
Tướng thông minh lặt vặt là sự thông minh thật sự; tâm tư linh hoạt, dễ trở thành gió chiều nào che chiều , dễ tiểu xảo, nhưng tài năng lớn.
Không coi là một tướng mạo .
"Anh xem tài liệu gì?" Khi Tương Ly đang đ.á.n.h giá Giáo sư Hoàng, Trọng Minh Đạt cũng nhận thấy điều : "Bây giờ khai giảng, tài liệu gì mà nhất định đến tra lúc ?"
Thần sắc Giáo sư Hoàng tự nhiên, ánh mắt đảo qua đảo : ", chỉ đến xem hồ sơ học sinh thôi. Hiệu trưởng đấy, Ngải Đình Đình và Quách Văn Hiên đều là học sinh của . Các em đột nhiên xảy chuyện, chắc chắn yên lòng, chỉ đến tra hồ sơ, xem chỗ nào thể giúp đỡ ."
Trọng Minh Đạt bán tín bán nghi: "Thật ?"
Giáo sư Hoàng xòa: "Nếu , còn thể gì? Hiệu trưởng, ở đây đồ vật gì đáng tiền, chắc chắn đến ăn trộm đúng ?"
Nghe ông , Trọng Minh Đạt nhíu mày giãn , nghĩ nhiều nữa: "Được , đang tra hồ sơ, lấy hồ sơ của Quách Văn Hiên và Ngải Đình Đình , tra xem mấy năm tài liệu nào về việc học sinh qua đời trong trường ."
Mí mắt Giáo sư Hoàng đột nhiên giật mạnh: "Hiệu trưởng, , đột nhiên tra những thứ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-730-dieu-tra-ra-nguyen-nhan.html.]
"Là cảnh sát điều tra." Trọng Minh Đạt giới thiệu Tống Thái Sơn: "Vị là Đội trưởng Tống của cục cảnh sát."
Sắc mặt Giáo sư Hoàng đột nhiên tái .
Tương Ly càng thần sắc của Giáo sư Hoàng càng thấy kỳ lạ.
"Ông chuyện gì ?" Cô đột nhiên hỏi.
Giáo sư Hoàng ngơ ngác đầu : "Chuyện gì?"
Ông nhất thời phản ứng kịp.
Tương Ly : "Ông tuy là giáo viên của họ, nhưng đây là án mạng g.i.ế.c . Cảnh sát nhất định sẽ điều tra. Ông một chạy đến tra tài liệu, cảm thấy hình như ông điều gì đó nhỉ?"
Trọng Minh Đạt trong lòng chùng xuống. Vừa nãy ông cảm thấy đúng, Tương Ly , cảm giác đúng đó càng thêm mãnh liệt.
Ông lập tức trầm giọng hỏi: "Giáo sư Hoàng, chuyện gì ?"
Giáo sư Hoàng nắm chặt góc áo, vội vàng lắc đầu: "Không, ..." Ông trừng mắt Tương Ly: "Cô là ai? Cô gì cả, đừng linh tinh ở đây."
" là cảnh sát." Tống Thái Sơn lấy thẻ cảnh sát , mặt lạnh lùng, chằm chằm Giáo sư Hoàng chớp mắt: "Nếu ông gì, nhất nên hợp tác với chúng . Che giấu báo, tương đương với tội bao che, là phạm pháp."
Mặt Giáo sư Hoàng đột nhiên run lên, cơ mặt khuôn mặt béo phệ dường như đang nhảy múa.
Trên trán nhanh chóng túa một lớp mồ hôi li ti.
Ông đưa tay lên, dùng ống tay áo lau mồ hôi trán, nuốt nước bọt, chịu nổi uy áp của cảnh sát, giọng khàn: ", thật cũng chắc chắn lắm..."
Nghe ông mở lời, Trọng Minh Đạt lập tức : "Quả nhiên gì đó? Anh mau !"
Giáo sư Hoàng giũ ống tay áo, ho một tiếng, : "Thật , thật sự rõ lắm. chỉ là... đột nhiên nhớ một chuyện..."