Tương Ly gật đầu: "Vậy Phạm Nhiễm đưa nhé, tình trạng của cô đặc biệt, giao cho các cảnh sát, các cũng cách nào xử lý."
Tống Thái Sơn: "..."
Uất ức.
Vụ án phá giải thật sự quá uất ức.
Mặc dù phá án, nhưng cả quá trình lẫn kết quả đều khiến Tống Thái Sơn cảm thấy thoải mái.
Bây giờ thì , ngay cả nghi phạm gây án cũng thể giữ .
mà...
Thế cũng .
Đối với Phạm Nhiễm mà , ở chỗ Tương Ly chắc chắn hơn ở cục cảnh sát.
Nghĩ đến đây, Tống Thái Sơn liền gật đầu, đồng ý để Tương Ly đưa Phạm Nhiễm .
Đương nhiên, ông đồng ý cũng chẳng tác dụng gì.
Tương Ly liền nán cục cảnh sát lâu, nháy mắt với Hạ Tân, hai cùng bước ngoài.
Doãn Hi T.ử và Trọng Lan Ý cùng những khác vẫn luôn chờ tin tức bên cạnh, cũng theo.
Trọng Minh Đạt và Giáo sư Hoàng đều ở cục cảnh sát, tất cả cùng theo Tương Ly.
"À, Quán chủ, chuyện coi như giải quyết xong chứ?"
Rời khỏi cục cảnh sát, Trọng Lan Ý liền chạy đến bên cạnh Tương Ly, lòng còn sợ hãi hỏi.
Tương Ly "ừm" một tiếng: "Các cô thể yên tâm , còn chuyện gì nữa."
Nhận lời của cô, Trọng Minh Đạt và Giáo sư Hoàng , đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Giáo sư Hoàng thậm chí còn lau mồ hôi lạnh trán, hai vai rũ xuống, cả thả lỏng một cách rõ rệt.
Thấy hành động nhỏ của Giáo sư Hoàng, Tương Ly chậm rãi một câu: "Ông gì với Phạm Nhiễm ?"
Giáo sư Hoàng , theo bản năng ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt Tương Ly.
Ông liền hiểu , lời Tương Ly là dành cho ông.
Thấy ông , Tương Ly bổ sung một câu: "Phạm Nhiễm chắc tay với ông ."
Giáo sư Hoàng trong lòng run lên, đầu căng thẳng, nhưng ông hiểu rõ ý Tương Ly là gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-748-nhiem-vu-nang-ne.html.]
Chuyện năm đó...
Thực việc ông xử lý vấn đề lớn nào, phù hợp quy trình, nhưng mà...
Trong mắt Phạm Nhiễm, ông chắc chắn thuộc loại gì cả.
Nghĩ đến đây, mồ hôi trán Giáo sư Hoàng tuôn .
Ông lắp bắp : ", cũng , năm đó quả thực thiếu sự quan tâm, đáng lẽ nên quan tâm nhiều hơn một chút, quản lý nghiêm khắc hơn một chút..."
Thực những đó đều là trưởng thành , đại học thì còn là trẻ con nữa, ai nấy đều hô hào tự do, nhà trường và giáo viên đôi khi cũng thể quản lý nhiều.
, đây là lời biện hộ.
Khi Giáo sư Hoàng tin Phạm Nhiễm tự sát, ông từng nghi ngờ sai.
Điểm , ông thừa nhận.
" nên với Phạm Nhiễm một lời xin , đúng , thực sự với cô , nếu năm đó trực tiếp cho cô chuyển ký túc xá, lẽ chuyện hơn." Giáo sư Hoàng đầy vẻ hối .
Tấm bùa Dưỡng Hồn trong túi áo Tương Ly khẽ động.
Tương Ly , đó là phản ứng của Phạm Nhiễm.
Cô lãnh đạm : "Đi thôi."
Nói xong, cô thêm gì nữa, liền lên xe của Doãn Hi Tử.
Doãn Hi Tử, Trọng Lan Ý và Hạ Tân ba nhanh chóng theo.
Chỉ còn Trọng Minh Đạt và Giáo sư Hoàng .
Nhìn chiếc xe phóng như bay, Trọng Minh Đạt đưa tay vỗ vai Giáo sư Hoàng: "Thả lỏng , cho ông nghỉ phép vài ngày, ông về nghỉ ngơi , đừng nghĩ nhiều."
Giáo sư Hoàng chậm rãi gật đầu.
Trọng Minh Đạt và Giáo sư Hoàng trong lòng đều hiểu rõ, những gì Tương Ly và Phạm Nhiễm nghĩ đều là trạng thái lý tưởng.
Chuyện , họ sai.
chuyện , chỉ đổi ký túc xá là thể giải quyết .
Muốn chấm dứt chuyện , nhiệm vụ còn nặng nề và con đường còn xa.
Họ còn một chặng đường dài .