Tương Ly và Hạ Tân xe của Doãn Hi Tử. Trọng Lan Ý theo lên xe từ lúc nào, chỉ là theo bản năng bước .
Đợi xe chạy một quãng xa, Trọng Lan Ý mới phản ứng , lén lút vẻ mặt Tương Ly.
Tương Ly và Hạ Tân ở hàng ghế , luôn ngoài cửa sổ.
Trọng Lan Ý nắm chặt góc váy, đấu tranh một lúc, cẩn thận hỏi: "Quán chủ, chỗ chúng xảy nhiều vụ án mạng như , thật sự chứ?"
Tương Ly : "Án mạng xuất hiện nhiều quả thật sẽ phá hủy từ trường, gây một chuyện . Nếu cô sợ hãi, lát nữa thể nhờ Hạ Tân qua một đạo tràng tịnh hóa, xua đuổi âm khí, như sẽ thôi."
Hạ Tân , theo bản năng chỉ mũi : "?"
Tương Ly nghiêng đầu qua: "Chẳng lẽ ?"
Hạ Tân: "..."
Dưới ánh mắt chằm chằm đầy đe dọa , con thể ?
Hạ Tân khó khăn gật đầu: "Được, chứ."
Trọng Lan Ý những tính toán nhỏ trong lòng Hạ Tân, chỉ cảm thấy Tương Ly lợi hại như , các sư phụ khác của Kiêu Dương Quán chắc chắn cũng giỏi.
Cô liền vui vẻ : "Cảm ơn, cảm ơn! Quán chủ, cảm ơn các vị! Quán chủ yên tâm, sẽ rõ với ba , sẽ để các vị chịu thiệt!"
Cô vô cùng phấn khởi, thể vui hơn.
Dường như u ám tan biến ngay lập tức, trời bỗng chốc quang mây tạnh.
Hạ Tân cô một giây, trong lòng vô thức nghĩ, lẽ Phạm Nhiễm đây cũng từng giống như Trọng Lan Ý.
Hay cách khác, vẻ vô tư lự của Trọng Lan Ý là điều Phạm Nhiễm cả đời thể với tới.
Doãn Hi T.ử hôm nay là vui vẻ nhất, giúp bạn bè là fan của giải quyết một vấn đề lớn, còn gặp Tương Ly.
Mặc dù chuyện của Phạm Nhiễm khiến đều cảm thấy nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-749-khoang-cach-qua-lon.html.]
gạt điều đó sang một bên, hôm nay cô vẫn thấy nhẹ nhõm.
Doãn Hi T.ử tiên đưa Tương Ly và Hạ Tân về Kiêu Dương Quán.
Đến cổng Kiêu Dương Quán, họ xuống xe, Doãn Hi T.ử liền mở cửa sổ xe : "Quán chủ, ngày mai sẽ qua một chuyến nữa, dẫn một đến gặp cô, ngày mai cô rảnh ?"
Lông mày Tương Ly khẽ động, dường như đoán Doãn Hi T.ử dẫn ai đến, cô mỉm nhạt: "Tùy cô, ngày mai chắc là ở trong quán, việc gì khác."
Doãn Hi T.ử mừng rỡ: "Tuyệt quá, Quán chủ, ngày mai sẽ đến buổi sáng."
Tương Ly gật đầu, đáp một tiếng "", vẫy tay với Doãn Hi T.ử và Trọng Lan Ý, cùng Hạ Tân bước Kiêu Dương Quán.
Vừa bước , Tương Ly liền thấy một tiếng reo vui mừng.
"Quán chủ , cuối cùng cũng đợi cô !"
Bước chân Tương Ly khựng . Cô và Hạ Tân ngẩng đầu lên, liền thấy Tôn sư phụ và một đàn ông trung niên tới từ hướng Chính Điện.
Phó Nhị theo hai họ, vẻ mặt chút bất lực.
Tương Ly nhướng mày: "Tôn sư phụ, nhà họ Giang xảy chuyện ?"
Tôn sư phụ còn gì, Tương Ly , ông liền vỗ tay: " đúng đúng! mà Quán chủ cái gì cũng , cô đúng !"
Tương Ly mỉm : " với ông , nếu nhà họ Giang chuyện gì thì đến tìm . Ông đột nhiên đến đây, chắc chắn là liên quan đến nhà họ Giang, gì mà tài giỏi? Chỉ là phỏng đoán bình thường thôi."
Tôn sư phụ nghẹn lời, ngay đó : "Dù nữa, Quán chủ vẫn lợi hại!"
Ông chủ Triệu , Tương Ly, trong lòng khá kinh ngạc.
Tôn sư phụ đường kể lể lâu về việc Quán chủ Kiêu Dương Quán lợi hại đến mức nào.
Hình ảnh Quán chủ mà ông tưởng tượng là một ông lão tóc bạc râu trắng, da mồi tóc tiên, khoác đạo bào, mang cốt cách thần tiên.
... cô gái nhỏ mắt , cách với hình ảnh ông lão cũng quá lớn !