Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 755: Lão Tổ Tông Tôi Sai Rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:44:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôn sư phụ và ông chủ Triệu đều chút tức giận.

 

Lời quá khó .

 

Tương Ly , chỉ nhạt: "Mời."

 

Ngô đại sư hừ một tiếng, nghĩ rằng Tương Ly đang nịnh bợ , càng thêm coi thường cô.

 

Hắn tới, lấy vài lá bùa Tịnh Hóa, đặt lên trán, hai tay và hai chân của Giang Vĩnh Niên.

 

Hạ Tân nhíu mày, thầm nghĩ, cách chẳng giống hệt điều nghĩ ?

 

Cậu còn tưởng cao kiến gì cơ.

 

Tương Ly lơ đễnh hành động của Ngô đại sư.

 

Sau khi Ngô đại sư đặt bùa Tịnh Hóa xuống, niệm một thủ ấn Tam Thanh, nhắm mắt , miệng lẩm bẩm niệm chú Trừ Tà.

 

Giây tiếp theo, đột ngột vung tay, chỉ thẳng lá bùa Tịnh Hóa trán Giang Vĩnh Niên.

 

Lá bùa Tịnh Hóa khẽ động, như một làn gió thổi qua.

 

nhanh…

 

Lại trở yên tĩnh.

 

Bất động.

 

Giống như một vũng nước đọng.

 

Chuyện

 

Không khí trong phòng đột nhiên đông cứng .

 

Hạ Tân nhịn khẩy: " còn tưởng ông giỏi giang đến mức nào chứ, cũng chỉ đến thế thôi ! Sao thấy ông gọi ông Giang tỉnh ?"

 

Mặt Ngô đại sư lúc xanh lúc trắng, trông buồn .

 

Hắn trừng mắt Hạ Tân một cái, Giang Vĩnh Niên. Hắn đột ngột nghiến răng, tin giải quyết chuyện nhỏ .

 

Hắn hai tay kết ấn, theo cách cũ, tiếp tục thực hiện một loạt hành động.

 

Tuy nhiên…

 

Những lá bùa Tịnh Hóa đó phản ứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-755-lao-to-tong-toi-sai-roi.html.]

 

Ngô đại sư mặt đỏ bừng, cam lòng, định thử .

 

Đột nhiên, một luồng âm khí từ Giang Vĩnh Niên ập , giống như một vật nặng đột ngột va chạm, đ.â.m thẳng Ngô đại sư.

 

Tương Ly như cảm ứng, nhanh chóng kéo Hạ Tân, Tôn sư phụ và những khác sang một bên.

 

Luồng âm khí đó mang theo quán tính cực mạnh, kéo theo Ngô đại sư, "ầm" một tiếng, đ.â.m thẳng chiếc tủ năm ngăn bên cạnh.

 

Đó là vị trí mà Tương Ly và .

 

Lưng Ngô đại sư đập mạnh tủ, bật , ngã xuống đất, đau đến mức nhe răng nhếch mép, nửa ngày phản ứng nổi.

 

Tương Ly tặc lưỡi, giọng điệu bình tĩnh: "Ồ, hóa đây chính là vị đại sư lợi hại hơn cả mèo ch.ó , thật là lợi hại quá."

 

Cô vẻ mặt nghiêm túc, giơ hai tay lên, còn vỗ vỗ tay.

 

tiếng vỗ tay đó, giống như những cái tát, liên tục giáng mặt Ngô đại sư.

 

Ngô đại sư đau đến mức mồ hôi lạnh túa , khó khăn ngẩng đầu Tương Ly, nghiến răng gì đó, nhưng cơn đau chặn họng , khiến thể thốt nên lời.

 

Tương Ly ân cần : "Ngô đại sư, là thử nữa?"

 

Nói , cô ngoắc tay.

 

Một luồng âm khí khác bay từ Giang Vĩnh Niên, lao về phía Ngô đại sư.

 

Ngô đại sư tuy bản lĩnh nhưng vẫn âm dương nhãn, thấy luồng âm khí đó liền hoảng sợ kêu to: "Đừng, đừng! sai , sai , cô tha cho !"

 

Đầu ngón tay Tương Ly khẽ động, luồng âm khí đó lập tức dừng giữa trung.

 

Cô nhướng mày: "Ông gì? Ngô đại sư thể sai, ông lợi hại như , tuổi tác lớn hơn nhiều, mà còn cầu xin tha cho?"

 

Nhìn luồng âm khí dừng lơ lửng mặt, Ngô đại sư sớm choáng váng.

 

Cô gái rốt cuộc là loại yêu nghiệt gì !

 

Người trong Huyền Môn thật sự thể thao túng âm khí một cách tự nhiên như thế ?

 

Hắn kinh ngạc Tương Ly, cổ họng nuốt khan mấy cái.

 

Đầu ngón tay Tương Ly khẽ nhúc nhích.

 

Ngô đại sư hét lên: "Đừng! thật sự sai ! Tất cả là của , là mắt thấy Thái Sơn, cô mới là đại sư thật sự! là mèo ch.ó vớ vẩn, sống thêm một trăm năm nữa cũng bằng cô! Đại sư, xin cô tha cho !"

 

 

Loading...