Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 835: Về Núi Toàn Cơ

Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:49:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáu giờ sáng ở núi Toàn Cơ.

 

Mây bay lộ khô.

 

Trong một khu rừng núi dài hun hút, cây xanh rậm rạp, lối nhỏ dẫn đến nơi sâu thẳm.

 

Một bóng dáng mảnh khảnh một xuất hiện trong khu rừng núi rộng lớn.

 

Bước chân dẫm qua hạt sương lá cỏ, Tương Ly một lối mòn ẩn kín.

 

Đây là một khu vực huyễn cảnh của phép che mắt, từ bên ngoài chỉ là rừng núi bình thường, bên trong là nơi quan trọng của núi Toàn Cơ.

 

Cũng là nơi Tương Ly từng bế quan.

 

Tương Ly theo tuyến đường trong ký ức, trở về thạch thất bế quan.

 

Đứng trong thạch thất, Tương Ly lấy hai miếng thiết phù.

 

Hôm qua khi trở về từ Ngọc Sơn, Tương Ly nghĩ, cô lẽ trở núi Toàn Cơ một chuyến.

 

Trong thạch thất chút ánh sáng mặt trời nào, tối đen như mực.

 

Tương Ly từng ở đây ngày đêm suốt hơn tám trăm năm.

 

Đầu ngón tay Tương Ly nhếch lên, toát một tia lửa, chiếu sáng một phạm vi nhỏ.

 

Quét mắt một vòng, những bức tường đá xung quanh một hình ảnh rải rác.

 

Giống như từng ghi chép gì đó ở đây.

 

...

 

Một giờ .

 

Tương Ly xuất hiện chân núi Toàn Cơ, chặn một chiếc xe, liền trở về trung tâm thành phố.

 

Khi trở về, cô mang theo ít đồ từ thạch thất.

 

Hạ Tân sáng sớm bận rộn, chuẩn ít thứ, cùng Phó Nhị tiếp đãi khách hương.

 

trong lòng luôn lúc nào yên , luôn lo lắng Tương Ly xảy chuyện gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-835-ve-nui-toan-co.html.]

 

Lý trí với , Lão Tổ Tông chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm gì.

 

vẫn nhịn lo lắng.

 

"Xin hỏi, đây là Kiêu Dương Quán ?"

 

Ngay lúc lòng Hạ Tân như mười ngàn con kiến bò khiến bồn chồn, ở cổng chính điện đột nhiên vang lên một giọng e dè.

 

Hạ Tân đầu , là một cô gái hơn hai mươi tuổi.

 

mặc một chiếc váy liền màu đen, ở cửa, còn chút lo lắng, chần chừ ngay.

 

Hạ Tân đoán cô thể là ai, cất bước tới, cúi : "Chào cô, là Hạ Tân, cô là Gấu dễ thương trong tin nhắn riêng hôm qua ?"

 

Cô gái lập tức gật đầu, vẻ mặt dễ chịu hơn nhiều: ", là , tên thật của là Lư Thiến."

 

Hạ Tân ôn hòa : "Cô Lư, Quán Chủ chúng ngoài, về, nhưng chắc cũng sắp . Nếu cô ngại, thiên điện bên cạnh đợi một lát, đợi Quán Chủ về chuyện ?"

 

Lư Thiến do dự, liền đồng ý: "Được, đợi Quán Chủ ở đây."

 

Hạ Tân gật đầu, động tác mời, dẫn Lư Thiến đến thiên điện.

 

"Cô Lư uống ." Hạ Tân rót cho Lư Thiến một tách .

 

Lư Thiến đó, vẻ mặt còn chút câu nệ, lời cảm ơn.

 

Liếc thấy sự mệt mỏi trong mắt cô , Hạ Tân hỏi: "Cô Lư hôm qua nghỉ ngơi ?"

 

Lư Thiến hai tay nắm chặt tách , khổ: "Đừng nhắc nữa... Sư phụ Hạ Tân, chuyện giấu các vị, hôm qua... gặp bóng đè, hơn nữa còn ảo thanh ảo thị."

 

Hạ Tân nghiêm nghị : "Ảo thanh ảo thị?"

 

Lư Thiến liên tục gật đầu: ", ... tối qua, lúc bóng đè, thấy một giọng mơ hồ, bên tai ..."

 

Lòng Hạ Tân thắt : "Khóc?"

 

Lư Thiến "ừm" một tiếng, sắc mặt tái: ", thấy cô . Cô hình như buồn. ... vốn lấy hết can đảm, hỏi cô tại ám , nhưng... nhưng nên lời..."

 

Hạ Tân thấy cô mắt đỏ hoe, từ hộp khăn giấy bên cạnh rút một tờ đưa cho Lư Thiến, trong lòng cũng chút sợ hãi: "Người đó? Là nam nữ ?"

 

 

Loading...