Hạ Tân nghĩ kỹ, hai ngày con và gặp Tần Anh Tuấn. Khi đó vẫn bình thường, vấn đề gì.
Trên cũng hề âm khí.
Hai ngày nay, chuyện nhà họ Ôn và hậu sự của Ôn Mậu đều quấn lấy Tần Anh Tuấn. Anh hẳn là cũng thời gian đặc biệt.
Ngoại trừ bệnh viện, đồn cảnh sát và nhà tang lễ.
Trong ba nơi , chỉ bệnh viện và nhà tang lễ là chút kỳ quái.
Tim Hạ Tân đập thình thịch, thăm dò hỏi: “Anh Tần, ở bệnh viện và nhà tang lễ, gặp nào khả nghi ?”
Tần Anh Tuấn mù tịt: “Thế nào là khả nghi? ở đây, gặp cũng nhiều, nghĩ ai là khả nghi cả.”
“Chính là… hình bán trong suốt, như nhón chân, hoặc chuyện với họ mà họ để ý đến .” Hạ Tân hỏi khéo.
Tần Anh Tuấn hiểu, cả run lên: “Sư phụ Hạ Tân, hỏi đụng ma ?”
Hạ Tân gật đầu lia lịa: “, ý là !”
“Không, thể nào…” Tần Anh Tuấn run rẩy , “ gặp khả nghi nào cả. Người gặp đều là , chắc… chắc vấn đề gì chứ?”
Nói đến đây, như nhớ điều gì, hoảng sợ Hạ Tân: “Sư phụ Hạ Tân, đột nhiên hỏi , chẳng lẽ thứ gì đang bám theo ? Giống như trong phim ma !”
Hạ Tân vội xua tay: “Không , nhưng… Tần, âm khí, hơn nữa mệnh hỏa của sắp âm khí dập tắt . Anh thật sự gặp khả nghi nào ?”
Cậu hoài nghi, tiếp tục hỏi.
Tần Anh Tuấn , suýt nữa ngất, mặt trắng bệch: “Không! Thật sự ! mấy ngày nay ngoan, đều cùng bố xử lý hậu sự của Ôn Mậu…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-859-co-le-doan-sai-roi.html.]
Hạ Tân quanh, cẩn thận hỏi: “Vậy … gặp Ôn Mậu ?”
Tần Anh Tuấn giật nảy, sắc mặt càng trắng hơn, vội bốn phía: “Sư phụ Hạ Tân, … ý gì ? Cậu , Ôn Mậu đang ở đây ?!”
Hạ Tân hét to, vội bịt miệng , nhanh: “ ý đó! Anh Tần, nhỏ thôi. chỉ đoán bừa.”
Tim Tần Anh Tuấn đập như trống, gần như nhảy khỏi lồng ngực. Anh cố gắng trấn tĩnh , hiệu bảo Hạ Tân buông tay.
Hạ Tân mới nhớ còn đang bịt miệng , vội buông , gượng.
Tần Anh Tuấn nuốt nước bọt: “Cái đó… Sư phụ Hạ Tân, xem giúp , Ôn Mậu còn ở đây ?”
Hạ Tân xung quanh, lắc đầu: “ đây cũng thấy . Cũng chắc là . chỉ đoán rằng nếu là , hẳn sẽ quấn lấy . xung quanh , thấy gì cả. Có lẽ là đoán sai .”
Cậu càng nghĩ càng cảm thấy thể nhầm.
âm khí Tần Anh Tuấn đến từ , đoán .
Tần Anh Tuấn , thở phào một nửa, nhưng nửa còn vẫn treo lơ lửng.
“Vừa Sư phụ Hạ Tân , mệnh hỏa sắp tắt . Nghiêm trọng lắm ? Mệnh hỏa là gì?”
Về loại thường thức , Hạ Tân vẫn .
Cậu giải thích: “Mệnh hỏa tượng trưng cho tuổi thọ. Mệnh hỏa càng mạnh thì tuổi thọ càng dài. Mệnh hỏa càng yếu, sắp lụi tàn thì chứng tỏ… đại hạn sắp đến.”
Tần Anh Tuấn , suýt nữa ngất tại chỗ.