Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 867: Gây Rối Gì

Cập nhật lúc: 2025-12-08 09:31:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuộc trò chuyện giữa Tương Ly và Phó Thời Diên kết thúc chiều tối, lúc cô lấy giấy bút , đang vẽ bùa.

 

Nghe lời Phó Nhị, Tương Ly ngẩng đầu, hạ bút như thần: “Xảy chuyện là đương nhiên ?”

 

Phó Nhị mắt suýt rớt: “Ý gì? Lão Tổ Tông, sớm nhận Hạ Tân ngoài sẽ gặp chuyện?”

 

Tương Ly hờ hững ừm một tiếng.

 

Phó Nhị lập tức sốt ruột: “Người mà còn để nó ngoài gì, nguy hiểm quá!”

 

Tương Ly , lúc mới dừng bút, liếc ông một cái: “Chuyện như thế , tổng tự đối mặt. Trải qua nhiều thì sẽ tiến bộ. Ông và thể bảo vệ cả đời. Rắc rối nhỏ, để tự giải quyết, nếm chút khổ sở, đối với chuyện .”

 

Phó Nhị thật sự chút lo lắng thằng nhóc ngây ngốc Hạ Tân xảy vấn đề gì. câu “ông và thể bảo vệ cả đời” của Tương Ly ngăn sự lo lắng của ông .

 

Cũng đúng.

 

Họ bây giờ tưởng chừng bảo vệ Hạ Tân từng li từng tí, đối với Hạ Tân mà , chuyện .

 

Một khổ sở, Hạ Tân tự trải qua mới .

 

Phó Nhị ngoài. Đạo lý thì hiểu, nhưng vẫn nhịn thở dài một .

 

Tương Ly thấy động tĩnh, “chậc” một tiếng, như : “Trước đây thấy ông thích Hạ Tân lắm, bây giờ lo lắng như ? Ông chê Hạ Tân nữa ?”

 

Phó Nhị gượng: “Làm gì thật sự chê. Dù cũng tính là hậu nhân của , chắc chắn mong thật sự xảy chuyện gì.”

 

“Yên tâm .” Tương Ly cho ông một viên t.h.u.ố.c an thần. “Không c.h.ế.t .”

 

Phó Nhị: “…”

 

Thôi . Nếu đây cũng tính là t.h.u.ố.c an thần…

 

như Tương Ly , hôm nay đối với Hạ Tân mà chỉ là một thử thách nhỏ.

 

Khoảng tám rưỡi tối, Hạ Tân trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-867-gay-roi-gi.html.]

 

Lúc về, tay băng bó như chân giò heo, tay trái cũng dán ít băng cá nhân.

 

Phó Nhị thấy bộ dạng , lập tức hỏi: “Sao thương?”

 

Tương Ly cho phù lục vẽ xong ngăn kéo, ngẩng đầu lên, liếc hai tay Hạ Tân.

 

“Vết thương nhỏ, gì to tát .”

 

Hạ Tân , chút ngượng ngùng gãi đầu: “, chỉ là vết thương nhỏ. Chủ yếu là ngu quá, nghĩ sẽ tự thương. Hai đừng lo, chỉ là vết thương nhỏ thôi, .”

 

Phó Nhị hai tay , thở dài một : “Cứ coi như là rút bài học . Lần gặp chuyện như thế , sẽ , thế nào để tránh tự thương.”

 

Hạ Tân gật đầu, mắt lia lia Tương Ly.

 

Trên đường về, hiểu . Tương Ly cố ý để tự pháp sự, còn cho một tấm Phù Trấn Tà. Chính là để tự tích lũy kinh nghiệm chiến đấu thực tế, rèn luyện .

 

Mà Phù Trấn Tà là một sự đảm bảo cho , tránh để thật sự gặp nguy hiểm tính mạng.

 

Lão Tổ Tông tính toán hết chuyện.

 

Nghĩ , Hạ Tân đột nhiên cúi Tương Ly: “Cảm ơn, Lão Tổ Tông.”

 

Tương Ly nhướn mày: “Cảm ơn gì. Ta ném con một hang hổ sói, con còn cảm ơn ?”

 

Hạ Tân hì hì như kẻ ngốc: “Lão Tổ Tông là vì con . Con hiểu.”

 

Tương Ly hừ một tiếng: “Thế nào, Ôn Mậu gây rối?”

 

Hạ Tân , thu nụ , nghiêm mặt : “, chính là Ôn Mậu. Con cũng nghĩ Ôn Mậu còn dám ngoài gây rối.”

 

Hạ Tân kể cho Tương Ly và Phó Nhị bộ chuyện Ôn Mậu gây náo loạn nhà tang lễ.

 

Phó Nhị xong, lặng lẽ trợn mắt: “Ôn Mậu thật sự sống nữa. Vấn đề của chính , còn gây rối gì nữa?”

 

 

Loading...