ÔÔng Kính Vân ngạc nhiên Tương Ly.
Tương Ly vẫn giữ thái độ bình tĩnh tự nhiên, ấn gáy Hạ Tân. “Bây giờ vấn đề gì ?”
Hạ Tân giọng Tương Ly mới hiểu là Tương Ly đang tay với . Trong lòng còn sợ hãi nữa, chỉ còn sự hoang mang tột độ.
mà...
Bị đè như thế , thể cảm nhận cái gì?
Hạ Tân định thật, nhưng đột nhiên ngửi thấy một mùi tanh của nước.
Mùi vị đó...
Cậu hình như ngửi thấy ở đó !
...
!
Phòng của Chu Thư Đồng!
Hạ Tân ấn bức tranh, giọng chút ngọng nghịu, cố gắng lắm mới rõ. “Có, một mùi tanh của nước...”
Từ khóa thốt , Ông Kính Vân và Ngô Đại Sư lập tức sang.
Tương Ly vẻ mặt nhàn nhạt. “Còn gì nữa?”
Còn nữa?
Hạ Tân sững sờ, nhưng lời , ép bản tĩnh tâm , còn căng thẳng nữa.
Cậu từ từ hít thở sâu, cẩn thận cảm nhận xem bức tranh đó còn điểm nào đúng nữa .
Sau khi bình tĩnh , Hạ Tân dần dần nhận thấy một điều khác lạ...
Chất liệu của bức tranh , mềm mại như ?
Không kiểu mềm của vải bố, mà là mềm mại như da thịt con .
Hơn nữa... còn da thô ráp, cảm giác chạm mịn màng. Toàn Hạ Tân từ xuống , e rằng tìm chỗ da nào mềm mại và trơn tru như .
Ngay cả làn da lộ ngoài của con gái bình thường, e rằng cũng mềm đến thế.
Hạ Tân lập tức rùng .
Tương Ly nhướn mày, buông tay .
Hạ Tân tự do, lùi một bước, còng lưng, thở dốc từng lớn, dáng vẻ như mới sống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-952-vai-ve-bang-da-nguoi.html.]
Tương Ly đợi thở một lát mới hỏi. “Cảm nhận gì?”
Hạ Tân , vội vàng chỉ bức tranh. “Lão, Lão Tổ Tông, bức tranh đúng! Nó, nó hình như vải vẽ bình thường, giống như da !”
“Da ?!”
Chu Minh và Triệu Tú Ngọc tối sầm mắt , vịn mới tránh việc ngất xỉu tại chỗ.
Ông Kính Vân và Ngô Đại Sư , lập tức xúm bức tranh.
Hai cẩn thận quan sát bức tranh đó, đưa tay sờ .
Vừa chạm cảm giác của vải vẽ, vẻ mặt của Ông Kính Vân và Ngô Đại Sư đều đổi.
“Cái , cái hình như thực sự vải vẽ bình thường...” Ngô Đại Sư run rẩy .
Ông Kính Vân “ừm” một tiếng, trầm giọng . “Không vải vẽ, quả thực là da .”
Nói , Ông Kính Vân đưa tay , tháo khung tranh xuống xem xét kỹ lưỡng.
Tương Ly thấy bức tranh dường như xuất hiện thứ gì đó, cô lập tức . “Đừng động!”
Tay Ông Kính Vân lập tức dừng .
Tương Ly lạnh mặt, giơ tay lên, một lá bùa vụt một tiếng dán lên bức tranh đó.
Mọi sang, liền thấy bức tranh đột nhiên nổi lên sóng gợn.
Những dòng sông trong tranh dường như sống , mặt nước chuyển động.
Ánh mắt Tương Ly lạnh , cô kéo mạnh Chu Minh và Triệu Tú Ngọc phía . “Lùi xa!”
Triệu Tú Ngọc và Chu Minh hiểu chuyện gì, đẩy nên lảo đảo.
Ông Kính Vân , liền nhận điều gì đó, nhanh chóng bước tới túm lấy Chu Minh và Triệu Tú Ngọc, giao họ cho cảnh sát gần đó, bảo cảnh sát đưa họ phòng khách bên cạnh .
Chu Minh và Triệu Tú Ngọc còn kịp phản ứng, họ dẫn phòng.
Cùng lúc đó, Hạ Tân và Ngô Đại Sư liền thấy bức tranh nổi lên một đám sương mù màu đen.
Âm khí nồng đậm lập tức bao trùm căn nhà của nhà họ Chu.
Hạ Tân và Ngô Đại Sư trong lòng thót .
Khuôn mặt nhỏ của Tương Ly lạnh xuống, lòng bàn tay lật một cái, một sợi tơ màu đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay cô. Cô giơ tay c.h.é.m một nhát.
Sợi tơ đỏ liền như một lưỡi d.a.o sắc bén, lập tức c.h.é.m về phía bức tranh đó.
Giây tiếp theo, âm khí trong tranh càng thêm nồng đậm, một luồng sương mù màu đen trực tiếp ào khỏi bức tranh, bay về phía Hạ Tân và Ngô Đại Sư ở một bên.