Việc thông báo ngay lập tức cho về lịch trình gọi là “ trọng dụng”?
Người tâng bốc lúc nãy đơ , nhất thời gì. Người cạnh liền vội vàng đỡ lời: “ , trọng dụng lắm. Như ông chủ của Thiên Sơn, một kín tiếng và bí ẩn như , thường còn thấy mặt, nào cơ hội chuyện riêng của ông ? Quả thực, Tống là tâm phúc, lịch trình thế , đủ thấy sự tin tưởng.”
Tống Tuấn Lương , tâm trạng vui vẻ, liếc mắt .
“Giám đốc Vương của Trí Sáng ? là một thực tế, hiểu tình hình công ty, cách nhận sự việc diện và sâu sắc, tệ, tệ.”
Giám đốc Vương tinh thần phấn chấn, lời của đúng trọng tâm: “Gọi điện thoại cho lúc chắc chắn là vì việc quan trọng ? Anh xem, việc quan trọng như đầu tiên tìm đến , địa vị của thật là đặc biệt.”
Tống Tuấn Lương khiêm tốn đáp: “Cũng gì quá quan trọng, chỉ là bảo cùng nhà của cô để thăm thú một chút.”
Mọi : “…”
Nghe vẻ đúng là chẳng chuyện quan trọng. Dù , đây là ông chủ của Thiên Sơn đấy, suy nghĩ kiểu gì ? Bảo phó tổng hướng dẫn viên du lịch ? Thiên Sơn còn việc gì để xử lý nữa ư?
biểu hiện của Tống Tuấn Lương, ai mà dám quan trọng, sẽ lập tức danh sách đen ngay. Đành gượng phụ họa: “Quan trọng, quan trọng, cực kỳ quan trọng.”
Giám đốc Vương một nữa nổi bật, ông vỗ đùi, gật đầu tán đồng: “Giám đốc Tống , đây đúng là may mắn của đấy.”
Mọi đều ông , trong lòng nghĩ, lão già sống nữa ?
Tống Tuấn Lương thu nụ : “Ồ?”
Giám đốc Vương mặt đầy vẻ chân thành: “Sao bảo là quan trọng chứ? Việc đúng là quan trọng vô cùng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/chuong-38.html.]
“Anh xem, du lịch là chuyện riêng tư đến mức nào, nhất là với một kín đáo như ông chủ của Thiên Sơn. Ấy mà ngài bảo cùng nhà của thăm thú đây đó, nếu là tâm phúc thì thể nhờ cậy đến?”
Hay lắm, câu khéo léo, vòng vèo đến mức tim trong phòng đập thình thịch, lời lẽ trôi chảy Tống Tuấn Lương hài lòng vô cùng.
Anh tỏ thiết nhất từ đến giờ, vỗ vỗ vai Giám đốc Vương: “ thấy tư duy của giám đốc Vương thật sâu sắc, quả là tiền đồ vô hạn.”
Giám đốc Vương nhân cơ hội đưa danh : “Đâu , so với Tống còn kém xa. Đây là danh của , mong nhận cho, việc gì cần đến, nhất định sẽ từ chối. Dù giúp gì, cũng nguyện từ xa thăng tiến tại Thiên Sơn.”
Tống Tuấn Lương lớn, thực sự cầm danh bỏ túi áo vest.
Những khác thấy thế đều ghen tỵ, vội vàng xúm tâng bốc theo kiểu của giám đốc Vương.
Nào là “Danh nghĩa chỉ là chi nhánh của Thiên Sơn tại Đế Kinh, nhưng thật mới là trụ sở chính,” nào là “Ông chủ của Thiên Sơn coi trọng Giám đốc Tống nhất,” nào là “Anh Tống là xuất sắc, sánh cùng ông chủ Thiên Sơn như minh quân và hiền thần”...
Tống Tuấn Lương tâm trạng , cảm thấy buổi tiệc hôm nay thật sự vui vẻ, bèn buột miệng thêm đôi câu: “Những việc khác quan trọng lắm, chỉ cần theo sát cô Giang cả đời, thấy cô gia đình hạnh phúc là mãn nguyện .”
Phòng bao vốn náo nhiệt bỗng im lặng hẳn.
Thật kỳ lạ, về vị ông chủ Thiên Sơn nổi danh, ngoài một vài tâm phúc trong tập đoàn Thiên Sơn, ai gặp qua bao giờ.
Mọi chỉ loáng thoáng từ những cận đôi lúc nhắc đến, đoán rằng ông chủ họ Tuyết, vì đều gọi Tuy”Tuyết tổng.” thông tin chi tiết thì rõ ràng.
Hiện nay, giả thuyết phổ biến và tin tưởng nhất là ông chủ họ Tuyết là chủ một gia tộc lớn, tầm bốn, năm mươi tuổi, dựa gia thế, phận nhạy cảm nên ít khi xuất hiện công chúng.
khi Tống Tuấn Lương rằng “mong cô sẽ gia đình hạnh phúc,” nghĩ ngợi kỹ thì khỏi rùng .