Đại Lão Lại Muốn Nổi Điên Rồi. - Chương 181: Hôn ta đi, Dạ Minh Châu của ta (49)

Cập nhật lúc: 2025-08-26 15:13:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói , Thánh Á níu lấy cánh tay Đồ Kéo.

Nàng hất cằm lên, Ba Đặc hề sợ hãi.

Việc nàng tự trốn khỏi cung, đúng là để tìm một vị vương tử yêu thương để kết hôn.

bây giờ, nàng đổi ý.

Nàng gả cho vương tử nữa, nàng gả cho tên Đồ Kéo .

Dứt lời, ánh mắt Đồ Kéo lập tức sáng rực lên.

"Ngươi vị hôn thê của ?"

"Đương nhiên ."

Đồ Kéo một tay ôm choàng lấy Thánh Á, vui vẻ :

"Tốt quá !"

Trong khi đó, sắc mặt Ba Đặc ở bên cạnh lập tức trở nên tái mét.

Ánh mắt tối sầm .

Hắn ngờ công chúa ồn ào, ngốc nghếch nhận sự ưu ái của Thần Rừng Rậm.

Càng ngờ tới, chính em trai nẫng tay .

Ba Đặc siết chặt nắm đấm.

Nam Nhiễm bên cạnh liếc mắt một cái.

Ồ.

Ba tên cặn bã đang đấu đá .

Ánh sáng Đồ Kéo và Thánh Á dường như còn rực rỡ hơn một chút.

Còn quầng sáng Ba Đặc thì ngày càng ảm đạm.

Tây Nặc cụp mắt xuống.

Ánh mắt dõi theo tầm của Nam Nhiễm.

Hắn thấy vương tử Ba Đặc đang khoác bộ áo giáp.

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Mi mắt rũ xuống, lạnh như băng.

Hắn vươn tay, véo cằm Nam Nhiễm, bẻ mặt nàng về phía .

Bắt nàng .

Nam Nhiễm Tây Nặc, đôi mắt nàng bỗng sáng lên.

Đôi môi đỏ cong lên, nở một nụ đầy ẩn ý.

Sao nào?

Bây giờ thích ?

Nàng cứ đó chờ.

Kết quả là chờ cả buổi.

Tây Nặc bỗng nhiên lên tiếng:

"Ngươi chỉ là một giao nhân thôi, sẽ con nào ngươi . Đừng vọng tưởng nữa."

Nam Nhiễm: "..."

Ngươi mới là đồ ai thèm!

Cả nhà ngươi cũng ai thèm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-181-hon-ta-di-da-minh-chau-cua-ta-49.html.]

Nghe những lời , lòng nàng cảm thấy thoải mái.

Khổ nỗi bây giờ .

Nàng cúi đầu, bĩu môi, túm lấy vạt áo mà xoắn tới xoắn lui.

Tây Nặc thấy nàng mới đó, mà chớp mắt tắt hẳn nụ .

Hắn một tay ôm lấy eo Nam Nhiễm, khẽ siết chặt.

Nghiêng đầu, về phía Ba Đặc.

Ánh mắt lạnh như băng.

Mà Ba Đặc dường như cảm giác, hoặc thể phần lớn sự chú ý của vẫn luôn đặt Tây Nặc.

Ngay khi Tây Nặc sang, Ba Đặc liền lập tức .

Đáp bằng một nụ thiện.

Kết quả là hai chạm mắt .

Cơ thể Ba Đặc khẽ cứng đờ.

Mà thủ lĩnh Long tộc của chúng , Tây Nặc, cho rằng giao nhân nhà kẻ khác nhòm ngó.

Thế nên càng ôm chặt hơn.

Ôm Nam Nhiễm, biến mất ở khúc quanh trong rừng.

Cũng rốt cuộc Tây Nặc đang nghĩ gì.

Rõ ràng con giao nhân tính nết , thế mà vẫn lo khác để ý.

Ánh nắng vàng óng chiếu rọi khắp các ngóc ngách của khu rừng.

Cây đại thụ che trời vốn khô héo nơi rừng sâu, nay một nữa tràn đầy sức sống.

Có lẽ là vì vòng nguyệt quế của Thần Rừng Rậm tìm về đúng nơi nó thuộc về.

Hôm nay là một ngày trời.

Tây Nặc đưa Nam Nhiễm ?

Đồng chí Nam Nhiễm chỉ cảm thấy hoa mắt.

Đến khi mở mắt , nàng phát hiện đang cửa một sơn động.

Lập tức, vẻ mặt Nam Nhiễm trở nên nghiêm túc.

Ừm.

Đã đến lúc đưa Dạ Minh Châu cho nàng .

Nàng siết chặt cánh tay Tây Nặc, mỗi lúc một chặt hơn.

Không căng thẳng, mà là hưng phấn.

Thống Tử thấy điệu bộ của ký chủ, rõ ràng là Dạ Minh Châu đến quên cả mạng sống.

Ký chủ quên mất chuyện sẽ c.h.ế.t khi trời tối ?

Sao nào?

Tính c.h.ế.t đống Dạ Minh Châu ??

Tây Nặc cụp mắt, sự hưng phấn trong mắt nàng.

Vẻ mặt lạnh băng của khẽ dịu .

Đôi môi mỏng lạnh cong lên một đường cong nhàn nhạt.

Chỉ là đường cong đến nhanh mà biến mất cũng nhanh.

Chỉ thoáng qua biến mất, nhanh trở về vẻ mặt vô cảm thường ngày.

Loading...