Đại Lão Lại Muốn Nổi Điên Rồi. - Chương 182: Hôn ta đi, Dạ Minh Châu của ta (50)

Cập nhật lúc: 2025-08-26 15:13:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn khom , bế ngang Nam Nhiễm lên.

Tiến trong sơn động.

Sơn động từ bên ngoài chỉ là một ngọn núi bình thường, bất kỳ lối nào.

khi đến gần, trong nháy mắt, hai bên trong núi.

Tựa như ảo thuật.

Vừa bước .

Bên trong vốn dĩ tối đen như mực, lúc sáng như ban ngày.

Ánh sáng chói lòa khiến mở nổi mắt.

Phóng tầm mắt , những viên Dạ Minh Châu to bằng bàn tay chất thành từng đống, trông như những ngọn núi nhỏ.

Chúng chất ở khắp các góc.

Không chỉ Dạ Minh Châu, vách tường, mặt đất, tất cả đều khảm vàng, kim cương, trân châu và đá quý.

Sự lộng lẫy chói lòa đến mức khiến mở nổi mắt.

Nếu dùng một từ để hình dung phong cách trang trí ở nơi .

Thì chỉ thể là "sến".

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Quá sến.

Không một chút chiều sâu văn hóa nào.

Toàn là những thứ như vòng cổ trân châu, kim cương cỡ lớn, ngai vàng khảm đá quý.

Vân vân và mây mây.

Dưới chân tùy tiện đá một cái cũng trúng những khối ngọc bích.

Cái gọi là sến đến tột cùng chính là tao nhã.

Nhìn nơi xem.

Nam Nhiễm khẽ mở to mắt, như thể mở cánh cửa đến một thế giới mới.

Ồ, những viên kim cương trông vẻ vô dụng , đặt ở đây hình như cũng thể nó sáng hơn.

Những viên trân châu lớn vứt ở đây, đúng là .

Giao nhân mỗi bước đều đau thấu xương, lúc dường như cũng còn cảm thấy đau đớn nữa.

Nàng trực tiếp tuột xuống từ Tây Nặc.

Đi vòng quanh xem xét.

Đi dừng dừng, cố gắng cạy viên Dạ Minh Châu to như cái sọ tường xuống để gói mang .

Thống Tử bộ dạng ham của của ký chủ, chỉ che mặt.

【 Ký chủ, chân ngài đau ? 】

Nam Nhiễm loay hoay cạy viên Dạ Minh Châu một lúc lâu.

"Hạt châu sáng thật đấy. Muốn mang ."

Cũng câu nàng đang với Thống Tử là tự lẩm bẩm một .

Thống Tử cũng cảm thấy kỳ diệu.

Thì Dạ Minh Châu chỉ phát sáng, mà còn thể giảm đau.

Đến khi Nam Nhiễm cạy thành công viên Dạ Minh Châu khổng lồ từ tường xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-182-hon-ta-di-da-minh-chau-cua-ta-50.html.]

Ôm nó lòng.

Tây Nặc lạnh lùng lên tiếng:

"Vội gì chứ, tất cả đều là của ngươi."

Hành động định giấu viên Dạ Minh Châu của Nam Nhiễm khựng .

Nàng thẳng , quét mắt một vòng.

Vừa nãy còn giống kẻ trộm.

Bây giờ trong một giây biến thành nữ vương đang tuần tra lãnh thổ của .

Tay trái ôm Dạ Minh Châu lớn, tay cầm Dạ Minh Châu nhỏ.

Sau đó, nàng gật gật đầu.

Ra vẻ cũng tệ lắm.

Bộ dạng duy trì bao lâu.

Nam Nhiễm bắt đầu xổm xuống, ôm Dạ Minh Châu cẩn thận đếm.

Trong lòng thầm niệm.

Một viên, hai viên, ba viên, bốn viên, năm viên.

Tây Nặc nhướng mày.

Hình ảnh , chút quen thuộc.

Lần thứ hai họ gặp mặt.

Trong kho báu của hoàng cung đó.

Nàng cũng xổm ở đó đếm Dạ Minh Châu.

Chỉ là lúc , Tây Nặc vẫn thấy tiểu giao nhân thuận mắt.

Hắn chỉ cảm thấy đồ của khác chạm , cảm thấy bẩn, liền hủy hết tất cả Dạ Minh Châu mà nàng chạm qua.

Nhìn nàng bây giờ đang cúi đầu cẩn thận, nghiêm túc đếm chất lòng.

Vẻ mặt lạnh lùng của dần tan biến.

Cùng một giao nhân.

Cùng đang đếm Dạ Minh Châu.

Bây giờ , thật là càng càng thuận mắt.

Cũng may.

Tiểu giao nhân là của .

Cho dù nàng vì vương tử mà chặt đuôi đổi lấy đôi chân thì ?

Hắn nhiều Dạ Minh Châu nhất thế giới .

Dụ dỗ cũng thể lừa nàng về.

mà...

Chặt đuôi đổi chân.

Hắn siết chặt nắm đấm.

Toàn nữa lạnh băng, thậm chí còn hơn cả lúc nãy.

Cái tên vương tử gì đó, thật là chướng mắt vô cùng.

Loading...