Nghe thấy giọng đó.
Nam Nhiễm dừng .
Ngoáy ngoáy tai.
Tuy giọng hát lớn.
, hát vẫn thèm.
Tự hát, hình như cũng tệ.
Nghĩ .
Liền thấy những vị khách đó, lượt chạy khỏi lễ đường:
"Ọe!!"
Ai nấy đều nôn thốc nôn tháo.
Có nôn xong, ngất xỉu bãi cỏ.
Đây lẽ là ngày đáng nhớ nhất trong cuộc đời những vị khách .
Không vị vương tử xúi giục g.i.ế.c hại, mà suýt chút nữa một kẻ hát dở hát cho chết.
Nam Nhiễm dựa cây cột bên cạnh, cúi đầu móng tay.
Ra vẻ liên quan đến .
Cứ như , công chúa Thánh Á sự giúp đỡ của tiên tử, đánh c.h.ế.t vương tử Ba Đặc, giải cứu vị hôn phu của .
Vì sống sót tai nạn , họ quyết định tổ chức hôn lễ ngay lập tức.
Một giờ đồng hồ để dọn dẹp nhà thờ một cách đơn giản.
Thậm chí những sợi dây leo cũng dọn .
Đồ Kéo mặc một bộ lễ phục vương tử màu trắng.
Mái tóc chải chuốt gọn gàng.
Hắn căng thẳng Thánh Á.
Mà Thánh Á, trong bộ váy cưới màu xanh lục thẫm.
Đầu đội vòng nguyệt quế, toát lên vẻ thánh khiết.
Xinh vô cùng.
Cứ như .
Vương tử và công chúa cơn hỗn loạn, thành hôn.
Lễ đường vang lên những tràng pháo tay và tiếng reo hò lớn.
Buổi hôn lễ , thật sự khiến khắc sâu ký ức.
Ở một bên khác.
Hắc Long nhỏ Mã Tạp vỗ cánh bay .
Ngậm Dạ Minh Châu tìm trai.
Cuối cùng cũng gặp ở địa bàn của trai.
Mã Tạp bay đến bên cạnh Tây Nặc.
Nhả viên Dạ Minh Châu trong miệng , gầm lên một tràng:
"Gàooo gàooo gàooo, gàooo gàooo gàooo gàooo gàooo!!"
Chị dâu đối xử với em keo kiệt.
Chỉ cho em một viên Dạ Minh Châu.
Còn bắt em chở chị đến hoàng cung!!
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Mã Tạp khoa tay múa chân.
Hai cái cánh to của nó vỗ phần phật.
Cái đuôi rồng màu đen vẫy qua vẫy , vẫy qua vẫy , thể hiện sự oán giận của chủ nhân.
Nói xong, Mã Tạp định nhào lòng Tây Nặc cầu ôm một cái.
Tây Nặc ấn sừng rồng của nó , khiến nó thể động đậy.
Giọng lạnh nhạt:
"Nàng hoàng cung?"
Mã Tạp gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-192-hon-ta-di-da-minh-chau-cua-ta-60-them-chuong.html.]
"Gàooo gàooo gàooo!!!"
đúng đúng.
Còn đuổi em nữa.
Tây Nặc viên Dạ Minh Châu bên chân nó.
Mi mắt rũ xuống, một lúc lâu , nhàn nhạt :
"Rửa sạch viên Dạ Minh Châu . Đừng ngậm nó nữa."
Mã Tạp kinh ngạc.
Ủa?
Anh trai ý gì đây?
Đang định hỏi.
Trong chớp mắt, trai lập tức biến mất mắt nó.
Mã Tạp lê những bước chân to qua .
Ánh mắt đầy oán giận.
Anh trai cũng đối xử với nó.
Chẳng cho nó viên trân châu lớn nào cả.
Hoàng hôn buông xuống.
Tuy nó nghĩ như .
nghĩ đến lời trai .
Vẫn dùng đuôi cuộn viên Dạ Minh Châu lên.
Bay về phía con sông gần nhất.
Rửa thì rửa.
Ánh nắng hoàng hôn chiếu lên Mã Tạp.
Khiến Mã Tạp sáng bóng lên.
...
Lúc Tây Nặc đến hoàng cung.
Mặt trời lặn.
Đêm buông xuống.
Trong hoàng cung đèn đuốc sáng rực, như ban ngày.
Từ quốc vương đến binh lính, đều chìm trong cuồng hoan.
Tiếng nhạc của ban nhạc vang lên đặc biệt lớn.
Âm nhạc du dương càng đến gần đại điện, âm thanh càng lớn.
Tây Nặc trong bộ đồ đen, lạnh nhạt, bước đại điện.
Tầm mắt lướt qua.
Tất cả đều đang mặc lễ phục váy dài khiêu vũ.
Ai nấy đều vui vẻ.
Lướt một vòng, cuối cùng ở trong góc, phát hiện tìm.
Nam Nhiễm đất, xung quanh đầy những chai sâm panh rỗng.
Trong đôi mắt đen láy của nàng, một tia hưng phấn.
Đây là uống say .
Trong bộ váy xanh lam, cộng với vẻ ngoài tinh xảo xinh của nàng.
Mang theo một cảm giác thần bí.
Thu hút sự chú ý của một đám đàn ông.
Cuối cùng, một nam tử nhịn , tiến lên định bắt chuyện:
Vươn tay , tay đặt lưng, cúi :
"Tiểu thư xinh , thể mời cô một điệu nhảy ?"
Nam Nhiễm liếc tên một cái.
Rồi dời tầm mắt , tiếp tục uống sâm panh.