Nam Nhiễm gì, ngược càng thêm thu hút.
Người đàn ông kiên trì bỏ cuộc, tiếp tục đến gần Nam Nhiễm.
Càng thêm lịch sự, nho nhã.
"Tiểu thư xinh khiêu vũ. nghĩ, chắc là thiếu một bạn cùng uống rượu."
Nói xong, nháy mắt hiệu với Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm ngẩng đầu, liếc đàn ông một cái, đôi môi hồng nhuận khẽ lẩm bẩm một câu.
Rồi tiếp tục uống.
Thống Tử:
【 Chúc mừng ký chủ, hai vị Thiên Đạo chi tử sự giúp đỡ của ngài đời. Nhiệm vụ của ngài thành thành công! 】
Nam Nhiễm cầm chai sâm panh uống hai ngụm.
Bên cạnh một đàn ông mặc vest đỏ dựa .
Đôi mắt sâu thẳm, tóc vàng mắt xanh.
Một tay cầm chai rượu trong tay Nam Nhiễm.
Cười :
"Tiểu thư xinh , uống nhiều rượu cho sức khỏe. nghĩ, cô nên ngoài hít thở khí."
Dứt lời, định đỡ Nam Nhiễm dậy.
Kết quả thấy.
Soạt soạt soạt.
Móng tay Nam Nhiễm đột nhiên dài .
Móng tay màu xanh lục thẫm, ánh đèn chiếu rọi, trông vô cùng sắc bén.
Người đàn ông mặc áo khoác vest đỏ dọa cho sợ.
Cơ thể cứng đờ, im tại chỗ.
Tuy nhiên, Tây Nặc ở cửa thấy sự đổi .
Chỉ thể thấy Nam Nhiễm một đám đàn ông vây quanh.
Thỉnh thoảng nịnh nọt.
Thế là, khí tức quanh càng thêm lạnh lẽo.
Có lẽ khí thế của quá mạnh mẽ, sự tồn tại quá rõ ràng.
Thế nên khi về phía , những xung quanh đều lượt né tránh.
Ánh mắt của đều đổ dồn .
Lướt qua đám đông, đến bên cạnh Nam Nhiễm.
Khi xuất hiện xung quanh Nam Nhiễm, Nam Nhiễm dường như cảm giác.
Ánh mắt nàng rơi xuống .
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Rồi, dừng .
Trên khuôn mặt tinh xảo lười biếng , cuối cùng cũng xuất hiện cảm xúc khác.
Trong mắt nàng lóe lên một tia sáng.
Chỉ là nàng bên còn động tác, Tây Nặc vươn tay, kéo phắt nàng từ mặt đất lên.
Loảng xoảng, những chai rượu xung quanh đổ xuống đất, vỡ tan tành.
Hắn ôm nàng lòng.
Nhìn đôi mắt chút mơ màng của nàng.
Mi mắt rũ xuống, toát lên vẻ lạnh lùng:
"Ta là ai?"
Nam Nhiễm ném chai rượu trong tay một cái cạch.
Rồi ôm lấy cổ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-193-hon-ta-di-da-minh-chau-cua-ta-61.html.]
"Dạ Minh Châu."
Giọng vô cùng kiên định.
Tây Nặc thấy cái xưng hô như , mi mắt giật giật.
Rất , còn là Dạ Minh Châu.
Hai mật như .
Vẻ ngoài lạnh lùng tôn quý của Tây Nặc.
Trong lòng ôm một tuyệt thế mỹ nhân.
Đó là một cảnh tượng vô cùng thu hút ánh .
Thế nên dần dần, qua càng lúc càng nhiều.
Hắn quét mắt một vòng những xung quanh.
Khom , bế Nam Nhiễm lên.
Đi ngoài.
Bước khỏi lễ đường, bóng tối.
Nam Nhiễm ôm, nghi hoặc:
"Chúng ?"
Tây Nặc:
"Về nhà ngủ."
Nam Nhiễm , liền vui.
"Lão tử buồn ngủ, còn uống tiếp."
Bước chân ngoài của Tây Nặc dừng một chút.
Hắn cụp mắt, vẻ lười biếng của nàng.
"Say ?"
Nam Nhiễm hừ hừ một tiếng:
"Ta là ngàn ly say."
Coi thường .
Tây Nặc:
"Không say?"
"Ừm hứ."
"Vậy về nhà, sinh một con rồng nhỏ."
Nam Nhiễm:
"Hửm?"
Sinh rồng nhỏ?
nàng chỉ Dạ Minh Châu.
Nàng bĩu môi:
"Không cần."
Tây Nặc ôm nàng, mãi, khu rừng phía hoàng cung.
Hắn đặt nàng xuống.
Ôm nàng lòng.
Nhìn nàng dựa , hiếm khi ngoan ngoãn như .
Hắn cúi đầu, đặt một nụ hôn mỏng lạnh lên trán nàng.
Sự lạnh lẽo quanh tan biến.
Mang theo một tia dịu dàng khó phát hiện.
Đương nhiên, Nam Nhiễm trong trạng thái say rượu hề nhận điều gì.