Cũng xoay lên ngựa.
Vừa mới vững, vút một tiếng, một mũi tên một nữa b.ắ.n tới.
Ngay đó, là nhiều mũi tên cùng lúc b.ắ.n .
Nàng một tay ôm eo Diệp Tử Đào:
"Trở về."
Vừa nàng dùng cây gậy dài để cản những mũi tên đang lao tới hung hãn.
Hai chân của Diệp Tử Đào run rẩy đến mức kẹp chặt bụng ngựa.
vẫn nghiến răng:
"Đi!"
Con ngựa lẽ cũng nhận nguy hiểm, phi nước đại một mạch.
Sau một hồi tấn công, những mũi tên dần biến mất.
Diệp Tử Đào một chạy thẳng về doanh trại.
Khi thấy các thị vệ đang canh giữ ở doanh trại, trái tim treo lơ lửng của Diệp Tử Đào cuối cùng cũng dần dần hạ xuống.
"Chúng trở , trở !!"
Nàng đến doanh trại, liền phát hiện khí ở đây vô cùng căng thẳng.
Hơn nữa lượng thị vệ canh giữ ban đầu thiếu nhiều.
Lúc , thị nữ bên cạnh Diệp Tử Đào tới.
Vui vẻ :
"Quận chúa, quá , ngài an trở ."
Thị nữ đó thở phào nhẹ nhõm.
Rồi, vội vàng báo cáo với quận chúa:
"Quận chúa, hôm nay trường săn của chúng thích khách. Nhiếp Chính Vương mãi vẫn trở về. Nghe họ , e là, e là gặp chuyện may."
Nam Nhiễm vốn dĩ mấy để tâm.
Nhiếp Chính Vương gặp chuyện may?
Nàng ngẩng đầu.
"Kim ấn của mang theo ?"
Thống Tử: "..."
Thị nữ qua, thấy bộ dạng áo vải thô của Nam Nhiễm, quát lớn một tiếng:
"Lớn mật."
Loại câu hỏi , là một chăn ngựa thể hỏi ?
Đây là đại nghịch bất đạo.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Mà Diệp Tử Đào , về phía Nam Nhiễm, trong giọng một tia trang trọng:
"Ta ngươi lợi hại, một như ngươi nên cả đời giam hãm trong chuồng ngựa. Nếu ngươi thể cứu biểu ca trở về, chắc chắn sẽ một bước lên mây!"
Nói xong, Diệp Tử Đào xoay xuống ngựa.
Nam Nhiễm gì, đôi mắt đen như mực liền thứ .
Giây tiếp theo, Diệp Tử Đào giơ tay liền vỗ m.ô.n.g ngựa.
Quát lên:
"Đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-263-nguoi-hao-nhiep-chinh-vuong-dai-nhan-4.html.]
Vèo một tiếng, Nam Nhiễm con ngựa mang .
Nam Nhiễm mặt vô cảm, trong tay nắm dây cương.
Ngồi lưng con ngựa màu nâu đỏ, một trận chao đảo.
Cuối cùng, Nam Nhiễm lên tiếng:
"Tiểu Hắc."
【 Có mặt, mặt. 】
"Làm để nó dừng ?"
Tiểu Hắc Long kinh ngạc:
【 Ký chủ, ngài cưỡi ngựa . 】
Trong mắt Nam Nhiễm lóe lên một tia âm trầm:
"Ngươi nghĩ nên ?"
Lập tức Thống Tử liền nhớ , ký chủ vẫn luôn ở trong địa lao.
Làm gì thứ .
, khi nàng xoay lên ngựa mang Diệp Tử Đào rời , Thống Tử tưởng ký chủ là một cao thủ cưỡi ngựa.
Còn đang vui mừng.
Thống Tử vội vàng tra tài liệu:
【 Ký chủ, ngài đừng vội, Thống Tử tìm cho ngài xem. 】
Một lúc lâu .
Thống Tử lên tiếng:
【 Ký chủ, kẹp chặt bụng ngựa, dùng sức kéo chặt dây cương. 】
Giọng của Thống Tử dứt, Nam Nhiễm liền theo.
Không là do nàng tay quá mạnh .
Con ngựa nhấc chân lên, hí vang một tiếng.
Chạy càng nhanh hơn.
Trực tiếp lao về phía khu rừng phía .
Nam Nhiễm cứ thế con ngựa mang theo, lao thẳng .
Nàng lao , liền thấy tiếng đánh hỗn loạn.
Những bịt mặt mặc đồ đen và các ám vệ mặc đồ đen đang đánh .
Trên mặt đất ít .
Vừa lao , liền ngửi thấy mùi m.á.u tanh nồng nặc.
Nam Nhiễm phi nước đại một mạch.
Chạy chạy.
Nàng nhướng mày.
Liền thấy ở phía con đường nàng đang phi thẳng tới, một nam tử.
Một áo trắng, bên hông thắt đai ngọc.
Mái tóc đen buộc lỏng lẻo phía bằng một sợi dây buộc tóc màu đen.
Một khuôn mặt vô cùng .
Hàng mi đen dài rung động, sống mũi cao thẳng, sắc môi như hoa tường vi tím.