Nam Nhiễm mấy chục mặt tại đây.
Nàng cầm quả lê bàn, xoay lên lầu hai, nhảy qua cửa sổ bỏ chạy.
Nàng chạy, tất cả ma tu và tu sĩ Thanh Sơn đồng loạt đuổi theo.
Bọn họ thấy rõ, Vô Tướng Quả chính là từ tay đeo mặt nạ mà .
Vậy thì những quả Vô Tướng Quả khác, chắc chắn cũng ở chỗ nàng .
“Các ! Đuổi theo!”
Giọng dứt, tám phần mười ở đó đều đuổi theo Nam Nhiễm.
Chỉ còn một bộ phận nhỏ các nữ tử Thanh Sơn Phái, vẫn luôn trừng mắt Đồ Tình, khí thế bức .
Cô Tô Khuynh cũng ở , hề rời .
Hắn Đồ Tình đang chiến đấu trong đám đông, thần sắc nhàn nhạt, đang suy nghĩ gì.
…
Nam Nhiễm chạy một mạch.
Khổ nỗi, tu vi của nàng áp chế, cuối cùng vẫn chạy một đám tu vi.
Quả cầu đen nhỏ cứ bay vòng quanh bên cạnh nàng.
Không hiểu , trông nó vẻ phấn khích.
Cũng rốt cuộc nó đang vui vì cái gì.
Nam Nhiễm chạy một con hẻm nhỏ, rẽ trái rẽ .
Ngõ cụt.
Mắt thấy đám phía sắp đuổi kịp.
Lúc , một bóng xuất hiện mắt nàng.
Có thể là từ trời giáng xuống.
Nam Nhiễm cảm nhận luồng khí tức quen thuộc mà mạnh mẽ đó.
Gương mặt lạnh lùng, hình cao lớn thẳng tắp.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Một hắc y, đôi mắt đen láy đối diện với nàng.
Nam Nhiễm thấy Túc Bạch, phản ứng đầu tiên là… eo đau.
Nàng bất giác đưa tay lên, đặt lên eo .
Cũng hiểu vì , chỉ là thấy liền thấy eo đau chân mỏi.
Nhớ những ký ức mấy khi chạy khỏi động băng.
Xa xa, một tiếng hét giận dữ truyền đến:
“Tiểu bối ranh con, dám trêu chọc bọn , nạp mạng !”
Giọng dứt, mấy luồng tấn công đồng loạt ập tới.
Nam Nhiễm giả vờ vô tình, dịch lưng Túc Bạch.
Dạ Minh Châu trông vẻ bền đòn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-364-kieu-hoa-cung-ma-ton-27.html.]
Túc Bạch nâng tay áo lên, phất một cái.
Rầm!
Một luồng sức mạnh cường đại quét , đánh cho đồng loạt lùi chống cự.
Túc Bạch vươn tay, kéo Nam Nhiễm đến mặt .
Đôi mắt đen như mực nàng.
Mùi hương thoang thoảng nàng truyền đến.
Chất độc trong cơ thể giải bảy tám phần, cuối cùng còn mất kiểm soát như nữa.
khi ngửi thấy mùi hương nàng, kìm đến gần.
Đôi môi mỏng lạnh, chậm rãi thốt một câu:
“Lại gặp mặt .”
Vừa , tiến gần nàng.
Mi mắt Nam Nhiễm giật giật.
Trong đầu lặp lặp những ngày ở trong sơn động.
Dạ Minh Châu thì thật.
Nếu thể chỉ ôm ấp thôi thì .
Đang suy nghĩ miên man.
Những đang chen chúc ở đầu ngõ xa xa, xen :
“Không tiền bối là phương nào, chúng đến đây chỉ là thảo phạt kẻ đê tiện vô sỉ. Xin tiền bối hãy rộng lòng cho qua.”
Bọn họ chỉ cho rằng, đeo mặt nạ là tình cờ gặp vị tu vi cao cường .
Dù thì những tu vi cao cường thường ở ẩn trong núi, xuất thế.
Làm gì thời gian quản những chuyện lặt vặt ?
Túc Bạch xong, về phía Nam Nhiễm.
Thấy nàng đeo mặt nạ, vươn ngón tay thon dài, nắm lấy một góc mặt nạ của nàng.
Rồi lật lên.
“Đê tiện vô sỉ?”
Giọng lãnh đạm của , lặp mấy chữ .
Nam Nhiễm trưng một gương mặt ngây thơ trong sáng:
“Bọn họ lấy Vô Tướng Quả. như .”
Lời , Túc Bạch còn gì.
Một ma tu đối diện nhịn tính nóng nảy:
“Ta phi! Ngươi mà như . Ngươi chính là một kẻ lưu manh!”
Trước mặt bọn họ mà nuốt chửng Vô Tướng Quả.
Cái tài dối trắng trợn rốt cuộc học từ ??