Nam Nhiễm đang   đất.
Bà  kế đột nhiên xông  , khi  thấy Nam Nhiễm, lập tức ôm chầm lấy cô.
Giọng  nghẹn ngào:
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
“Tiểu Nhiễm, con chịu khổ .”
Nói , bà  định cho Nam Nhiễm một cái ôm thật chặt.
Nam Nhiễm đưa tay , ấn ngay  đầu  kế đang lao tới.
Không  là do sức của Nam Nhiễm quá lớn,  là sức của  kế quá nhỏ.
Bị Nam Nhiễm  một cái, "rầm" một tiếng,  kế bất ngờ  kịp đề phòng liền ngã  xuống đất.
Một lọn tóc  chải chuốt gọn gàng rơi lòa xòa xuống.
Sắc mặt  kế "xoẹt" một cái liền đỏ bừng lên.
Sau đó, xanh đỏ đan xen, sắc mặt khó coi.
Bà  liếc mắt quét một vòng khắp phòng bệnh.
Xác nhận ngoài Nam Nhiễm    ai khác.
Lúc ,  kế mới vịn  đất  lên.
Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt  khôi phục  bình thường.
Mẹ kế lau nước mắt ở khóe mắt.
Làn da trắng nõn,      là một  phụ nữ hơn bốn mươi tuổi.
Bà   xổm xuống, tiến lên đỡ Nam Nhiễm:
“Tiểu Nhiễm, con   thương chứ?”
Lần , Nam Nhiễm   ngăn cản hành động của bà .
Tùy ý để bà  đỡ   lên.
Nam Nhiễm nghi hoặc:
“Mẹ đến đây  gì?”
Mẹ kế thở dài:
“Con bé Nam Đồng , mấy ngày nay cứ  ở nhà, cũng   với  là con  sốt nhập viện. Mẹ  mới , lo cho con, lập tức chạy đến ngay.”
Nói ,  kế duỗi tay vỗ vỗ mu bàn tay Nam Nhiễm.
Tư thế  mật.
Nam Nhiễm  xong, đến gần  kế.
Sau đó ôm lấy bà .
Mẹ kế tức khắc  liền cứng đờ.
Sau đó, liền  thấy câu  mà mấy ngày   .
Giọng Nam Nhiễm chậm rãi:
“Mẹ vất vả .”
Tiểu Hắc Long cũng   tại ,   ký chủ  những lời , liền cảm thấy lạnh buốt  run lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-37-ban-hoc-cau-dung-qua-lanh-lung-36.html.]
Vẻ lo lắng  mặt  kế, đều vì những lời  mà trở nên  chút…  giữ .
Đó là một loại trực giác  khi  kinh qua trăm trận, đối phó với bao nhiêu  phụ nữ.
Trực giác nhạy bén của bà , luôn  thể giúp bà  nhận  nhiều kẻ thù tiềm tàng.
Nam Nhiễm , tuy   mấy ngày nay rốt cuộc  xảy  chuyện gì.
 rõ ràng là  còn giống như   nữa.
Tâm tư  kế  ngừng  đổi.
Trong chốc lát, thế mà  đoán   Nam Nhiễm  rốt cuộc là tình huống gì.
Ngay lúc .
Cửa phòng bệnh   nữa  mở .
Nam Đồng xoa nước mắt  mặt,  mới bước   thấy cảnh Nam Nhiễm và  cô  ôm .
Cô  xem đến ngẩn .
Lúc ,  kế nhân cơ hội buông tay, thoát khỏi cái ôm của Nam Nhiễm.
Nhìn về phía Nam Đồng.
“Tiểu Đồng, ngẩn  đó  gì? Lại đây .”
Nam Đồng  hồn.
Giống hệt động tác của  cô  khi  đến.
Ánh mắt đầu tiên là quét một vòng.
Phát hiện Bạc Phong   ở đây.
Nam Đồng lúc  mới nhanh chân  tới.
Chỉ là  ,  còn  lóc nữa.
Mà ẩn chứa ý .
“Tiểu Nhiễm, cảm ơn em.”
Nam Nhiễm nghiêng đầu:
“Cảm ơn  cái gì?”
Giọng Nam Đồng nhẹ nhàng:
“Chị  ngờ, học trưởng Bạc Phong  thích chị.”
Khi  những lời , cô  liền  Nam Nhiễm.
Sau đó, liền  chằm chằm  cô, mở miệng:
“Chị nghĩ, em sẽ ủng hộ chị và học trưởng Bạc Phong ở bên , đúng ? Dù , giữa hai chúng , chị và   mới xứng đôi hơn.”
Nam Đồng    những lời tuyên bố chủ quyền.
Mục đích chính là để Nam Nhiễm tránh xa Bạc Phong một chút.
Bây giờ trong trường đều  đồn ầm lên, học trưởng Bạc Phong bế công chúa Nam Nhiễm rời khỏi trường.
Nam Nhiễm bây giờ ở trong trường,  ai là   cô.
Thậm chí tất cả   đều cảm thấy, Nam Nhiễm sẽ là bạn gái của học trưởng Bạc Phong.