Nam Nhiễm đầu , liền thấy Túc Bạch đang nâng chén uống.
Sợi xích đen va bàn phát tiếng leng keng.
Nàng giơ tay, định thu sợi xích .
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Kết quả liền thấy bàn tay khớp xương rõ ràng của , nắm lấy sợi xích.
Mi mắt Túc Bạch nhướng lên.
Giữa hai hàng lông mày, là vẻ lãnh đạm, lạnh lùng.
“Ta , ngươi lòng như .”
Vèo một tiếng, sợi xích đen biến thành một quả cầu đen nhỏ, chạy đến tay Túc Bạch.
Quả cầu đen nhỏ trong tay Túc Bạch phát những rung động cộng hưởng vui vẻ.
Mi mắt Nam Nhiễm khẽ động, thờ ơ:
“Ta chính là khuynh thành mạo, từ bi tâm.”
Giọng dứt, Nam Nhiễm liền cõng Đồ Tình lên lầu hai.
Túc Bạch bóng dáng Nam Nhiễm nhanh chóng rời , một lúc lâu , đôi môi mỏng lạnh của cong lên một đường cong.
Rũ mắt, quả cầu đen nhỏ trong tay.
Quả cầu đen nhỏ một nữa phát tiếng vù vù.
Từ tay Túc Bạch bay , liên tục bay quanh Túc Bạch.
Trông vẻ, vui mừng khôn xiết.
Có lẽ, chủ nhân thế nào, sẽ binh khí thế .
Chủ nhân thích Dạ Minh Châu, quả cầu nhỏ rách nát trông cũng vui mừng.
Túc Bạch quả cầu đen nhỏ một lúc lâu, giọng lãnh đạm chậm rãi thốt lên:
“Hiểu lời ?”
Quả cầu đen nhỏ phản ứng gì, vẫn cứ bay vòng vòng ở đó.
Giống như thiểu năng trí tuệ .
Túc Bạch vươn tay, nắm lấy quả cầu đen nhỏ.
Mi mắt rũ xuống, ánh mắt lãnh đạm chằm chằm quả cầu nhỏ rách nát một lúc lâu.
Giọng mỏng lạnh vang lên:
“Chủ nhân của ngươi, đang gọi ngươi.”
Quả cầu đen nhỏ vèo một tiếng liền chạy lên lầu.
Rầm!
Một tấm chắn xuất hiện mắt quả cầu đen nhỏ.
Quả cầu đen nhỏ trực tiếp khảm tấm chắn màu vàng nhạt đó.
Túc Bạch nâng chén lên, uống một ngụm.
Giọng nhàn nhạt:
“Thật đúng là, giống hệt chủ nhân của ngươi.”
Giọng dứt, tấm chắn màu vàng nhạt đang lấy tốc độ mắt thường thể thấy mà nứt , vỡ vụn.
Quả cầu đen nhỏ vèo một tiếng, liền chạy mất tăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-377-kieu-hoa-cung-ma-ton-40.html.]
Mi mắt Túc Bạch nhướng lên.
Quả cầu đen nhỏ lai lịch gì.
Cũng phát hiện phẩm cấp.
Có thể biến đổi thành trăm loại binh khí.
Có thể hiểu lời , còn giả ngu giả ngơ.
Thật đúng là lợi hại.
Túc Bạch phần lớn là thật.
Chỉ một điểm sai .
Quả cầu đen nhỏ giả ngu giả ngơ.
Thứ là thật sự ngốc mà còn phản ứng chậm.
Trong phòng lầu hai.
Nam Nhiễm ném Đồ Tình lên giường.
Nàng thở yếu ớt như tơ nhện, thương nghiêm trọng.
Nếu cứu chữa kịp thời, e là sẽ chết.
Giọng non nớt của Thống Tử:
【 Ký chủ, trong cơ thể nàng trồng hoa độc, và kinh mạch tổn hại nghiêm trọng. 】
Nam Nhiễm một tay chống trán:
“Ta chữa bệnh.”
Thống Tử lập tức :
【 Ký chủ, ngài là Thánh Viêm Hoa, thể c.h.ế.t sống , xương trắng mọc thịt, giải trăm độc. 】
Đừng nhất thời c.h.ế.t .
Cho dù giây tiếp theo sẽ chết, đối với ký chủ mà , đều thành vấn đề.
Nam Nhiễm nghiêng đầu:
“Vậy ?”
【 đúng đúng, theo tư liệu ghi , công hiệu của Thánh Viêm Hoa cho dù chỉ là pha với nước ấm, cũng thể phát huy tác dụng. 】
Chính vì Thánh Viêm Hoa cứu quá lợi hại, nên mới Yêu Vương.
Nếu , chỉ bằng Thánh Viêm Hoa yếu ớt như , lấy gì mà trấn áp Yêu tộc?
Nam Nhiễm liếc Đồ Tình đang giường.
Chậm rãi lên tiếng:
“Ừm.”
Đồng ý xong, liền ngoài cửa.
Khoảng một chén nhỏ , khi nàng , trong tay thêm một chén nước ấm.
Nàng đến bên giường.
Đẩy giường.
Hồi lâu, cuối cùng cũng thấy Đồ Tình tỉnh .
Đôi môi khô nứt nhợt nhạt của nàng, thần sắc tan rã, trợn mắt Nam Nhiễm một lúc lâu, mới run rẩy mở miệng: