Nam Nhiễm bước về phía . Khi  ngang qua cơ thể trần truồng đang   mặt đất, cô liếc mắt  một cái.
Ồ, là Nam Tiểu Nhiễm .
Xem xong, cô liền  lướt qua cơ thể đó, tiếp tục tiến về phía chiếc xe.
Cạch một tiếng, cửa xe đóng .
Lúc , Nam Tiểu Nhiễm đang ngã  mặt đất mới run rẩy tỉnh dậy.
Mở mắt , trong ánh mắt cô  tràn ngập tuyệt vọng.
Hàm Linh Phi!
Cô  thực sự hận   đến tận xương tủy.
Tất cả sự  hổ mà cô   chịu hôm nay đều do một tay  đàn bà đó gây .
Nếu   cô , Túc Bạch chắc chắn  ở bên cạnh  .
Tất cả là tại cô  chen ngang.
Tất cả là tại  phụ nữ !!
Nam Tiểu Nhiễm siết chặt viên đá  mặt đất, đá nhọn cứa  tay cô  đến chảy máu.
Trong đôi mắt ngấn lệ, một tia oán độc lóe lên.
Chúc Băng,  đang nhắm mắt dưỡng thương,  thấy động tĩnh thì hé mắt  thoáng qua,   nhắm mắt .
Cô  nay  bao giờ hứng thú với mấy chuyện .
Có lẽ vì  uống "nước khoáng" trong  gian của Chúc Băng, Hoắc Tư nhanh chóng hồi phục  tinh thần.
Trên   chỉ  vết thương nhỏ,  quá nghiêm trọng.
Hắn liền bôi thuốc cho Chúc Băng, dùng gạc băng bó vết thương  vai cô.
Có lẽ vì  thoát c.h.ế.t trong gang tấc, tâm trạng của  đêm nay  lạ thường.
Hắn cong môi, mỉm  hỏi:
"Nếu một ngày nào đó, cô    yêu lột sạch  vứt  ngoài, cô sẽ  thế nào?"
Giọng Chúc Băng lạnh nhạt:
"    trong lòng. Mà dù   nữa, nếu  thích  khác,  sẽ bảo  cút xa một chút, đừng  lỡ dở việc   thích  khác."
Giọng  của cô vẫn còn chút suy yếu.
Hiếm khi Hoắc Tư  hứng thú, dường như định tranh luận với Chúc Băng một phen.
"Thích ai   chuyện   thể quyết định. Nếu như cô yêu  sâu đậm, si mê  đổi thì ?"
Nghe , Chúc Băng khẽ nhếch đôi môi nhợt nhạt,  một tiếng.
Hồi lâu , cô mới lên tiếng:
" là Chúc Băng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-461-xin-chao-tang-thi-vuong-62.html.]
Ban đầu Hoắc Tư còn  hiểu, "Hửm?"
Hắn  lơ đãng hỏi,  quấn băng gạc  cánh tay cô.
Chúc Băng lạnh lùng :
"Người   chọn, mắt  sẽ  tệ như ."
Từ bỏ cô để chọn  khác ư?
Không  chuyện đó .
Tay Hoắc Tư khựng .
Có lẽ,  thực sự  ngờ những lời tự luyến như    thể thốt  từ miệng cô.
Hắn lẩm bẩm một tiếng:
"Thảo nào cô và Hàm Linh Phi  hợp mắt ."
Người   kiêu ngạo   tự luyến.
Còn Chúc Băng, cũng chẳng kém cạnh là bao.
Rất lâu .
Chúc Băng yếu ớt mở miệng:
"Nếu  thích   đến mức  thể kiềm chế,   chuyện như Nam Tiểu Nhiễm hôm nay, thì cứ  dậy mặc  quần áo,  dây dưa nữa."
Có lẽ là do những gì cô  trải qua ở Tam Giác Vàng.
Bị lột sạch quần áo vứt  ngoài,  gì đáng mất mặt .
Những chuyện còn mất phẩm giá hơn, kinh tởm hơn cô đều  từng thấy qua.
Nếu  đến mức đó mà   vẫn  thích , thì hà tất  cưỡng cầu?
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Thiên hạ  thiếu gì đàn ông,   chỉ  mỗi ngọn cỏ đó.
Hoắc Tư liếc  Nam Tiểu Nhiễm ở phía xa, đang  một đám  xúm , vội vàng che chắn cơ thể  nâng .
Hắn nhàn nhạt :
"Cô   chắc  chịu bỏ cuộc ."
Trong mắt  khác, Nam Tiểu Nhiễm là một tuyệt sắc giai nhân, tâm địa lương thiện, thấu tình đạt lý.
 trong mắt , đó chỉ là do cuộc đời cô  quá thuận buồm xuôi gió,  từng trải qua khổ cực.
Cô  và những tiểu thư con nhà giàu  xinh   đanh đá chẳng  gì khác .
Đều cho rằng  thứ    đời  nên thuộc về .
Chỉ là cô  giấu sự đanh đá đó , còn những tiểu thư , vì  tiền  thế nên chẳng thèm che giấu mà thôi.
Chúc Băng tựa  một tảng đá, nhắm mắt :
"Chưa bỏ cuộc là vì nỗi đau còn  đủ lớn. Đợi đến khi    thể gượng dậy nổi nữa, tự khắc sẽ bỏ cuộc thôi."