Sau đó đưa cho Đường Minh.
"Đem cái  cho Hoắc Tư, cứ  là Chúc Băng đưa."
Đường Minh do dự, nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy,  hai chai nước khoáng với ánh mắt đầy phức tạp.
Cô Hàm Linh Phi  rốt cuộc  ý gì đây?
Dù nghi hoặc, nhưng   vẫn mang hai chai nước .
Tiễn Đường Minh  xong, Nam Nhiễm  tại chỗ một lát.
Nhìn đồ ăn bày  bàn.
Vẫn  từ bỏ ý định, cô   qua ăn một miếng.
Rồi  cau mày nhổ .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Lồm cồm bò dậy khỏi mặt đất, cô     ngoài.
Thống Tử nghi hoặc:
【 Ký chủ, ngài    ạ? 】
Nam Nhiễm:
"Tìm Chúc Băng."
【 Hả? 】
Thống Tử đang thắc mắc, bỗng nhiên thấy Nam Nhiễm bực bội, đ.ấ.m một cái  tường.
Tiếp đó, liền  cô lẩm bẩm một câu:
"Tối nay  để hai  họ ngủ cùng ."
Nói , bước chân cô càng lúc càng nhanh.
Thống Tử ngây .
Ký chủ   vì ăn  thấy ngon nên tức giận    chuyện , định  mai mối đấy chứ?
【 Ký chủ, ngài... ngài bình tĩnh   ạ. 】
Nam Nhiễm lẩm bẩm một câu:
"Không bình tĩnh nổi."
Vừa  xong, cô mới  khỏi cửa   bao lâu thì    chặn .
Hỏa Tình  cô với ánh mắt đầy căm ghét.
Nam Nhiễm  cô  bằng đôi mắt đen láy:
"Hôm nay tâm trạng   , cút xa một chút."
Nói  cô định  lướt qua cô  để tiếp tục  về phía .
Hỏa Tình  nhịn , cho dù lúc đến  chuẩn  sẵn tâm lý,   chuyện tử tế với Hàm Linh Phi .
Kết quả,  cô  một câu liền tức giận :
"Hàm Linh Phi! Ngươi      hả?!"
Vừa dứt lời, Nam Nhiễm nhếch môi.
Xoay  nhấc chân liền đá Hỏa Tình bay  ngoài.
Cô lơ đãng :
"Cũng   mặt dày ở   mà chạy đến đây dạy  cách  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-464-xin-chao-tang-thi-vuong-65.html.]
Hỏa Tình một tay chống xuống đất, ánh mắt oán hận  cô.
Cuối cùng, cô  vẫn là  cúi đầu , giọng  yếu ớt:
"Hàm Linh Phi, cô nhường Túc Bạch cho Tiểu Nhiễm ."
Mí mắt Nam Nhiễm giật giật.
"Hửm?"
Cô cảm thấy   nhầm .
Ừm, chắc chắn là như .
Hỏa Tình từ  đất  dậy, vịn  tường,
"Đêm qua cô sỉ nhục nó còn  đủ ? Từ đêm qua đến giờ, nó vẫn  suốt. Thích một , luôn    , là Tiểu Nhiễm thích Túc Bạch . Hai  họ vốn dĩ mới là một cặp trời sinh."
Nam Nhiễm tựa  tường,  những lời của Hỏa Tình.
Trầm mặc một hồi lâu.
Thống Tử trong lòng lo lắng  yên.
Nó  nghĩ ký chủ là loại  mềm lòng,     vài câu là  thể đem   thích nhường .
Đầu tiên là mất vị giác, tiếp theo là   tìm đến tận cửa ngang nhiên đòi Dạ Minh Châu.
Chậc chậc chậc.
Nam Nhiễm lẩm bẩm một câu:
"Xem  là  đánh  đủ, nên mới    những lời như ."
Tiếp đó, cô nghịch nghịch mái tóc của .
Đôi môi hồng hào nở một nụ  lớn hơn.
Rồi, cô  về phía Hỏa Tình.
Hỏa Tình nheo mắt:
"Ngươi   gì?"
Vừa dứt lời, Nam Nhiễm  túm cổ áo cô  lôi  con hẻm bên cạnh.
Làm gì ư? Đương nhiên là đánh ngươi .
Mười phút .
Hỏa Tình ngã  mặt đất,   run rẩy, mặt mũi bầm dập,  còn vẻ uy phong lúc nãy.
Nam Nhiễm    cô , nghịch một cọng cỏ đuôi chó.
Cô uể oải mở miệng:
"Nói   nữa."
Hỏa Tình ho một tiếng.
Ho  cả máu.
Cô  , nếu   , con ác ma  sẽ  tha cho .
Rất lâu , cô  yếu ớt mở miệng:
"Cô và Túc Bạch là một cặp trời sinh, như thần tiên quyến lữ, là xứng đôi nhất  đời."
Nam Nhiễm  xong, dường như  hài lòng.
Lúc  mới phủi tay,  dậy khỏi mặt đất.