Nam Nhiễm cắn kem,  đến  mặt, Tống Tiêu  kịp  gì.
Nam Nhiễm  đưa tay mở cặp sách của Tống Tiêu .
Tống Tiêu nghi hoặc:
"Chị, chị  lấy gì ?"
Vừa mới hỏi xong, Nam Nhiễm  nhét túi đựng kem  cặp sách của .
Động tác tự nhiên, như thể cặp sách  là một cái thùng rác thiên nhiên.
Nam Nhiễm lấy chìa khóa  mở cửa,   với Tống Tiêu một câu nào, liền tự   .
Cạch, cửa phòng đóng .
Cậu thiếu niên cấp ba  nhốt ở bên ngoài, Tống Tiêu im lặng.
Tống Tiêu cảm thấy, chị gái  như thể   đổi thành một  khác.
Vì cha  ly hôn, hơn nữa đều  lớn, Nam Nhiễm  học đại học.
Cho nên giao tiếp giữa họ ít   ít.
  đây Nam Nhiễm tính tình hiền lành, đối xử với   .
Sao mới hai tháng  gặp, chị gái   thành  thế ?
Tống Tiêu suy nghĩ,   nghĩ đến lý do  đến đây.
Vội vàng bấm chuông cửa.
Vừa bấm,  gõ cửa.
Miệng một tiếng "chị" hai tiếng "chị" gọi:
"Chị, chị mở cửa ."
Năm phút , cửa cuối cùng cũng mở .
Nam Nhiễm dựa  cửa,  Tống Tiêu, nghi hoặc:
"Sao còn  ?"
Nụ   mặt Tống Tiêu cứng đờ một chút.
Cậu vội vàng ho một tiếng.
"Chị, chị quen Hoắc Ngôn  ?"
Nam Nhiễm liếc  một cái,   phòng.
"Không quen."
Chân đạp  sàn gỗ, gần như   tiếng động.
Tống Tiêu vẻ mặt  tin, như cái đuôi, Nam Nhiễm  đến   liền theo đến đó:
"Chị, em xem livestream của chị ,   đại thần Hoắc Ngôn  đưa khăn tay cho chị ?"
Đại đa    đều  tin bàn tay đó là của Hoắc Ngôn.
 với tư cách là một fan  theo dõi  từ khi  bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp, Tống Tiêu  chắc chắn,  đó chính là Hoắc Ngôn.
Nam Nhiễm uống nước,   gì.
Tống Tiêu lải nhải bên cạnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-475-my-nu-mukbang-online-can-nguoi-6.html.]
"Chị, chị xem, cái khăn tay đó chị giữ cũng chẳng để  gì,  là cho em ."
Tống Tiêu một tiếng "chị" hai tiếng "chị", gọi   thiết.
Mười chín năm qua, hai chị em  bao giờ  mật như hôm nay.
Tống Tiêu biểu hiện như một  cuồng sưu tập  sở thích đặc biệt, cứ dính lấy bên cạnh cô.
Ánh mắt Tống Tiêu sáng rực  chằm chằm Nam Nhiễm, chỉ  đưa tay ấn đầu cô gật hai cái, để cô đồng ý.
Nam Nhiễm nhẹ nhàng :
"Khăn tay , vứt ."
Nói xong cô   uống nước.
Tống Tiêu nóng nảy, vứt ?
"Chị, chị vứt ở  ?"
Vừa hỏi,  kéo ly nước  cho cô uống, nhất định  hỏi   địa điểm.
Nam Nhiễm bĩu môi:
"Làm   nhớ ."
Vứt rác còn  nhớ rác vứt ở  ?
Em trai  của cô thật khó hiểu.
Tống Tiêu lo đến mức hai mắt đỏ hoe, trông  vẻ  tủi .
Nam Nhiễm vẻ mặt khó hiểu, thằng nhóc    ?
Thống Tử nhỏ giọng :
【 Ký chủ, em trai chị là fan của Hoắc Ngôn, mà còn là fan cuồng nữa. 】
Fan cuồng  nghĩa là, điên cuồng mê luyến  hành vi của thần tượng.
Thần tượng  gì cũng đúng, sai cũng thành đúng.
Chậc chậc chậc.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Nam Nhiễm  , nhướng mày một cái.
Thích Dạ Minh Châu , đôi môi hồng hào của cô nhếch lên một chút:
"Mắt   tồi."
 là em trai của cô.
Thống Tử im lặng.
Vừa nãy ai coi Tống Tiêu như thùng rác ?
Không  còn cảm thấy em trai  đầu óc  vấn đề ?
Đang suy nghĩ, Tống Tiêu thấy chị   vẻ thật sự  nhớ .
Cậu  bắt đầu :
"Chị, chị  gặp   một , thì cũng  thể gặp  thứ hai đúng ? Chị, chị  thể xin cho em một chữ ký  ?"
Nam Nhiễm  xong, hiếm khi sảng khoái đồng ý:
"Được."
Ừm, em trai thích Dạ Minh Châu, là một  em trai .