Lôi Cảnh Uyên và Ông cụ Đường đều cho điều tra tình hình cụ thể, nhưng là trong cuộc, An Thư Lạc dành bộ thời gian cho công việc.
Chỉ còn nửa tháng nữa là cô sẽ tất các cảnh , đến lúc đó thể trở về.
Từ khi cô từ chối, Joel cũng xuất hiện thêm nữa, điều khiến cô thấy nhẹ nhõm hơn phần nào.
Chỉ là ngờ, ngay ngày hôm khi tất cảnh và chuẩn về, cô gặp Joel nữa.
Từ xa, Joel giơ tay chào cô bước nhanh về phía cô, nở một nụ tươi tắn.
Ngay giây tiếp theo — biến cố xảy !
Không từ xông hai đàn ông, một kẻ cầm miếng vải dày bịt miệng Joel.
Joel giãy giụa vài cái lập tức bất tỉnh. Hai bế xốc lên, lao nhanh về phía , biến mất tăm.
Mọi chuyện diễn cực kỳ nhanh, chỉ trong vài thở, Joel mang mất.
An Thư Lạc sững , lập tức hô hoán bảo vệ đuổi theo cứu !
Hai vệ sĩ cùng cô ngay lập tức lao , nhanh khuất dạng bức tường.
Ngay đó, linh cảm nguy hiểm ập đến như sét đánh khiến An Thư Lạc chút do dự, lập tức rạp xuống đất! Vút! Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, thùng rác bên đường đột nhiên phát nổ.
Là súng!
Sắc mặt An Thư Lạc lập tức trắng bệch, cô kịp đầu mà lăn ngay sang một bên!
"Đoàng!"
Mèo Dịch Truyện
Chỗ cô xuất hiện một lỗ đạn to tướng, khói còn nghi ngút.
Cả An Thư Lạc lạnh toát, mồ hôi túa vì sợ hãi!
Cô nhanh chóng lăn , tìm một chỗ nấp tạm thời, đồng thời vung tay ném mạnh một lon nước rỗng về phía nơi phát tiếng súng!
"Ưm!" Một tiếng rên vang lên, nhưng cô dừng , lập tức nhấc cái thùng rác khác lên ném thẳng về phía đó!
"Aish!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-om-yeu-va-thien-kim-gia-gay-bao-toan-cau/chuong-276.html.]
Sức lực cô cực lớn, ném cực chuẩn. Cái thùng rác bay , đè thẳng lên !
Mọi chạy đều choáng váng kinh sợ!
Trời đất ơi! Có kẻ nổ s.ú.n.g ở đây?! Ai mà điên đến mức thế?!
Điều càng khiến choáng váng hơn — An Thư Lạc thể ném bay cả thùng rác to như ?!
Trời ạ! Cô là quái vật ?!
Chưa kịp hồn, An Thư Lạc lao như gió, để lưng chỉ là tàn ảnh trong khí.
Ngay đó là một tiếng hét thảm thiết vang lên! Mọi , lập tức hít một khí lạnh!
Một tên mặc đồ đen, vóc dáng bình thường An Thư Lạc đè mạnh xuống đất, khẩu s.ú.n.g cũng hất văng xa.
"Gọi cảnh sát!" An Thư Lạc quát to, giọng sắc lạnh.
"Dạ, ạ!" Mọi vội vàng lấy điện thoại gọi cảnh sát.
Mọi đang định chạy tới hỏi han cô thì tiếng quát lớn: "Tất cả xuống!"
Chưa kịp phản ứng thì cơ thể theo bản năng rạp ngay xuống đất.
An Thư Lạc hô xong cũng lăn ngay sang bên cạnh, động tác thuần thục cực kỳ nhanh gọn!
Ngay lúc cô lăn , một viên đạn khác b.ắ.n tới, ghim thẳng bức tường mặt chỗ cô !
An Thư Lạc bật dậy, tay khẽ vung — chiếc điện thoại trong tay bay vút ngoài!
Chiếc điện thoại bay vút , nhanh như tên bắn, phập! — trúng thẳng mặt một !
Tên đó hét lên thảm thiết, ôm gương mặt đẫm máu!
An Thư Lạc như một con báo săn, lao tới chút do dự, quật ngã nữa!
Sau khi khiến mất khả năng phản kháng, cô nhanh chóng kiểm tra xung quanh, xác định còn sát thủ nào nữa mới thở phào nhẹ nhõm.
Chết tiệt! Suýt chút nữa thì lật thuyền! Nếu trực giác của cô nhạy bén đến mức khó tin, thì giờ đây e là cô trúng đạn! Cô nhặt điện thoại, thấy màn hình vẫn vỡ, cô mới yên tâm hơn. Những diễn viên khác sợ hãi đến phát run, rối rít bò dậy trốn các góc khuất, run như cầy sấy, chỉ sợ vẫn còn sát thủ ẩn nấp đó.
(Hết chương)