Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 36: Kẻ tài cao gan cũng lớn

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:58:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Sơ Kiến mở cửa khoang, vẫy tay: "Tam Tông, bế ch.ó con đây! Chỗ ngủ ngon lành chuẩn xong xuôi !"

Tam Tông mở to mắt, vẻ mặt thèm thuồng nhưng lắc đầu nguầy nguậy, co rúm : "Nữ đại gia, Tam Tông ở ngoài ... Từ lúc tên xa bắt đến đây, Tam Tông ngủ ngoài trời thôi!"

Trời lạnh thấu xương thế mà gã Đầu Heo vẫn sống . Hạ Sơ Kiến nên khen sức sống mãnh liệt của Loại nhân c.h.ử.i tên sát thủ vô nhân tính nữa.

Cô hít sâu, nghiêm mặt: "Bảo thì , đừng lải nhải!"

Thấy cô nổi giận, Tam Tông dám cãi, vội ôm ch.ó con nhảy tót trong. Chiếc xe dân dụng thấp bé nên việc dễ như ăn kẹo.

Thấy , con Sư Thứu Hải Đông Thanh cũng dậy, định chui tọt cái đầu to tướng theo. cái đầu sư t.ử của nó to quá khổ, nhét là chật ních cả khoang xe.

Hạ Sơ Kiến rút khẩu Thẩm Phán Giả , chĩa đầu nó: "Mày ở ngoài canh gác! Có biến báo ngay, !"

Sư Thứu vốn sợ trời sợ đất, nhưng ký ức về việc con vác khẩu s.ú.n.g "cụt nòng" b.ắ.n tan xác một cường giả vẫn còn in đậm trong óc nó. Hơn nữa, đòn tấn công tinh thần của nó vô dụng với cô gái , khiến nó nảy sinh nỗi sợ hãi bản năng.

Nó lẳng lặng rụt đầu về, phục xuống bên cạnh xe.

Bình Quỳnh vội đóng cửa . Nhiệt độ trong xe nhanh chóng tăng lên 20 độ C. Hai cô gái cởi bỏ lớp áo khoác dày cộp, chỉ mặc bộ đồ lao động rộng rãi.

Tam Tông cũng thấy dễ chịu hơn hẳn. Hắn hai chỗ ngủ trải chăn nệm ở cuối khoang, lắp bắp: "...Chỗ đó... là cho Tam Tông và ch.ó con ư?"

"Ừ, ." Hạ Sơ Kiến tỏ vẻ thản nhiên để đỡ ngại.

Bình Quỳnh lôi từ ba lô cái nồi tráng men nhỏ, Hạ Sơ Kiến với ánh mắt cún con: "Tiểu Sơ Kiến, chị ăn tối, gì ngon ngon em?"

Hạ Sơ Kiến: "..."

Cô chỉ mang theo cật heo và răng nanh, thịt thà gì mà nấu? Lại còn dỗi Diệp Thế Kiệt nên chẳng lấy ống dịch dinh dưỡng nào.

mà... đây là xe của địch mà nhỉ?

Mắt Hạ Sơ Kiến đảo một vòng: "Tìm xem, xe đồ ăn?"

Tam Tông đang xếp bằng cạnh chỗ ngủ, thấy thế liền bật dậy: "Tam Tông chỗ giấu đồ ăn của tên xa ! Để Tam Tông lấy cho!"

Hắn đặt ch.ó con xuống, kéo cánh cửa phía . Hạ Sơ Kiến và Bình Quỳnh tò mò theo.

Cứ tưởng là kho vũ khí, hóa là kho thực phẩm! Một kho chứa đúng nghĩa với hệ thống điều chỉnh nhiệt độ và độ ẩm, hề s.ú.n.g ống đạn d.ư.ợ.c nào.

Hạ Sơ Kiến cảm thán: "Tên xa đúng là 'kẻ tài cao gan cũng lớn'! Đi xa vạn dặm để g.i.ế.c mà chẳng mang vũ khí gì."

"Người là cường giả tinh thần lực cấp B đỉnh phong, cần gì vũ khí? Bản là vũ khí tối thượng !" Bình Quỳnh giơ nắm đ.ấ.m minh họa.

Hạ Sơ Kiến bĩu môi: "...Thế mà vẫn em xử đấy thôi."

"...Em giỏi, em lên... trời luôn !" Bình Quỳnh cứng họng.

Kho thực phẩm hình trứng, nhiệt độ 4 độ C. Dọc tường xếp những chiếc hũ kim loại bạc lấp lánh, cao đến nửa .

Tam Tông mở từng cái giới thiệu.

"Đây là gạo tẻ Ngự Điền Đạm Đài trồng ở trại Mộc Lan thành, phẩm chất thượng hạng, chuyên cung cấp cho Hoàng thất."

Hũ đầu tiên chứa đầy gạo trắng ngần, hạt nào hạt nấy căng mẩy trong suốt, tỏa hương thơm tự nhiên quyến rũ. Xịn hơn bất cứ loại gạo nào hai cô gái từng thấy! Hạ Sơ Kiến cảm giác cô thể ăn sống đống gạo luôn.

Bình Quỳnh bốc vài hạt bỏ miệng nhai rau ráu.

"Không sợ độc ?" Hạ Sơ Kiến nhéo tay cô chị.

Bình Quỳnh nhồm nhoàm: "Gạo ngon thế , thằng điên nào bỏ độc ! — Tiểu Sơ Kiến, em hiểu giá trị của mấy thứ !"

Hạ Sơ Kiến ngẫm nghĩ, đúng là cô hiểu thật. Hồi cô cô ốm, nhà cô ăn loại gạo trồng máy móc công nghiệp, giá đắt hơn dịch dinh dưỡng nhưng so với "Hoàng thất chuyên cung" thủ công thì một trời một vực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-36-ke-tai-cao-gan-cung-lon.html.]

Tam Tông mở hũ thứ hai: "...Đây là bột mì Tố Nữ, cũng là hàng chuyên cung cho Hoàng thất."

Các hũ tiếp theo hệ thống cấp đông, chứa đầy thịt.

Hũ thứ ba: Thịt cá Lỏa, trắng muốt, thái lát mỏng tang.

Hũ thứ tư: Thịt bò Một Sừng màu đỏ hồng, vơi một ít, chắc tên sát thủ ăn.

Hũ thứ năm: Thịt dê núi nhỏ Lạc Khư.

Bình Quỳnh hít hà: "...Thịt dê Lạc Khư trứ danh đây ? Nghe đồn thịt mềm ngọt, hôi tí nào, luộc nước lã cũng ngon!"

Hạ Sơ Kiến chỉ dán mắt hũ thịt bò Một Sừng.

Giữa phòng là chiếc bàn tròn bày các hũ gia vị: dầu mè thủ công, đường phèn tinh luyện cổ truyền, mắm muối tương dấm đủ cả. Dưới gầm bàn là mấy giỏ mây lót vải thô đựng trứng gà, nấm rừng khô, ớt khô, hành tỏi...

Hạ Sơ Kiến trố mắt: "Đừng bảo xe cả bếp nhé!"

Tam Tông hớn hở: "Có chứ! Bếp nhỏ ở ngay !"

Hắn ấn vách tường kim loại trơn láng. Cánh cửa trượt , để lộ một căn bếp nhỏ xíu nhưng đầy đủ tiện nghi "nhỏ mà võ".

Hạ Sơ Kiến chua chát: "...Sát thủ kiểu gì thế ! Hắn g.i.ế.c nghỉ dưỡng ?!"

Nhìn xe tác chiến của đội ... đúng là một trời một vực về độ tiện nghi.

Bình Quỳnh thì thầm: "...Thực xe dân dụng cao cấp đều thế mà."

Hạ Sơ Kiến thèm c.h.ế.t . Nếu con xe , cô chẳng cần thuê nhà nữa. nghĩ tiền nhiên liệu đắt đỏ, cô thấy thuê nhà vẫn hời hơn.

Bình Quỳnh đói meo, Hạ Sơ Kiến chằm chằm: "Tiểu Sơ Kiến... đói... cơm..."

Hạ Sơ Kiến hào sảng phất tay: "Được! Hôm nay em sẽ trổ tài món tủ: Cơm rang trứng thịt bò Hoạt Đản (trứng lòng đào)!"

Đây là món cô thích nhất hồi bé, mỗi tháng chỉ ăn một . Nhà nghèo nên chỉ dùng thịt gà công nghiệp thế. Cô cô luôn bảo dùng thịt bò mới chuẩn vị. Giờ thịt bò xịn, cô thử bản "chính tông" xem .

Bình Quỳnh mừng rơn: "Chị phụ bếp cho! Cần chuẩn ?!"

"Rã đông 3kg thịt bò, thái lát mỏng. Đánh... 6 quả trứng. Em vo gạo nấu cơm."

Tam Tông đầy tò mò nhưng dám ho he. Ở trại trồng trọt, chỉ việc nặng, đến lúc nấu nướng là đuổi ngoài. Thức ăn ngon là để cho quản lý loài , nô lệ chỉ xứng đáng uống dịch dinh dưỡng rẻ tiền – loại đủ chất để duy trì sức lao động cho Hoàng thất.

Chẳng mấy chốc, món cơm rang trứng thịt bò Hoạt Đản thành.

Trứng gà vàng ươm, cơm trắng dẻo thơm, thịt bò đỏ hồng mềm mọng, điểm xuyết hành lá xanh mướt. Mùi thơm ngào ngạt đặc trưng của cơm rang tỏa từ căn bếp nhỏ, khiến bụng ai nấy đều réo lên ầm ĩ.

 

 

 

Thư Sách

 

 

 

 

 

 

Loading...