Đại Lão Về Hưu Dẫn Cả Nhà Phá Đảo Tận Thế - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-12-01 05:07:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Giữ lấy , khi nào em lên cấp sáu chị sẽ giúp em mở." Cố Hi lắc đầu từ chối lời thỉnh cầu của Hứa Nhiêu.

"Cho... cho em á?" Hứa Nhiêu trố mắt kinh ngạc.

"Ừ, cho em, nhưng giờ thực lực em còn yếu quá, tạm thời mở , cứ giữ cho kỹ." Cố Hi gật đầu. Viên đá phong ấn cô thực sự định giữ , cô Cự Liêm T.ử Vong là đủ , giờ luyện thành Tụ Lý Càn Khôn, thứ đối với cô còn tác dụng lớn nữa.

"Em, em, em..." Hứa Nhiêu lúc niềm vui bất ngờ cho c.h.ế.t lặng, thật sự từng nghĩ đến việc sẽ giữ thứ đồ "xịn sò" như , năng bắt đầu lộn xộn.

" bên trong rốt cuộc cái gì thì chị cũng đảm bảo , đến lúc đó xem vận may của em thôi!" Cố Hi giải thích.

"A a a a ε=ε=ε=(>д<)?!" Hứa Nhiêu lúc sướng đến mức mặt mũi biến thành bộ icon cảm xúc luôn . Nếu vẫn còn sợ Cố Hi, chắc ôm lấy cô bay một vòng. con ch.ó Tiểu Hắc trong nhà thì gặp họa, Hứa Nhiêu túm lấy, lao sân vườn bay loạn xạ một vòng, lúc xuống mắt nó mòng mòng như nhang muỗi.

Khó khăn lắm mới tiếp đất, nó cụp đuôi rên ư ử chạy biến, chủ nhỏ đáng sợ quá, suýt nữa thì toi cái mạng ch.ó .

Nhờ thu hoạch của ngày đầu tiên, ngày hôm Cố Hi và Hứa Nhiêu cải trang, lặng lẽ đến chợ tự do. Vì sự vắng mặt của Cố Hi hôm qua, sáng sớm Trương Hạo Diễm và Từ Việt Trạch đến biệt thự hẹn gặp Cố Hi, tiếc là vồ hụt.

Lần Hứa Nhiêu cuối cùng cũng thực hiện nguyện vọng mua mua mua, đào đào đào của . Sau khi đổi về một đống đồ vô dụng, hiếm hoi lắm mới dịu dàng khả ái cho ăn một trận "bánh canh lươn" (đánh đòn), khiến Cố Hi xem kịch bên cạnh híp cả mắt.

Không nhắc đến Hứa Nhiêu nữa, Cố hôm nay cùng hai vị "đại gia" (ông bà ngoại Hứa) ngoài, lúc về dắt theo một đứa trẻ.

Nhìn chút quen mặt mắt, Cố Hi im lặng , chẳng lẽ đây là nhân quả do viên đá phong ấn mang ?

"Chị Cố Hi." Bạn nhỏ Viên Hoằng Tắc thấy Cố Hi, đôi mắt to tròn cong cong.

"Hi Hi, cháu quen đứa bé ?" Bà ngoại Hứa thấy đứa bé gọi thẳng tên Cố Hi thì ngạc nhiên.

"Vâng, đây nó từng giao dịch với cháu một ." Cố Hi gật đầu.

"Bà ngoại, đưa nó về đây?"

"Haizz, cũng là cái duyên." Bà ngoại Hứa kể đầu đuôi câu chuyện gặp Viên Hoằng Tắc hôm nay.

Hôm nay họ thẳng đến chợ tự do mà dạo quanh mấy cửa hàng ở khu cộng đồng căn cứ . Ông ngoại Hứa mua ít hạt giống trái cây nên định qua đó xem bán .

Sau đó, ngay con phố gần khu cộng đồng, họ gặp một đám trẻ con đang bắt nạt bé Viên Hoằng Tắc.

"Đứa bé cũng cứng cỏi lắm, chẳng kêu tiếng nào, cứ để mặc đám trẻ bắt nạt, cũng chẳng đ.á.n.h trả. Mấy đứa tuy sức lớn, nhưng ném đá nhỏ cũng đau lắm, cháu nó xem." Nói bà ngoại Hứa kéo Viên Hoằng Tắc , vén áo bé lên. Cố Hi thể thấy làn da non nớt của đứa trẻ đầy những vết đỏ và bầm tím.

"Ông ngoại cháu giúp nó đuổi đám trẻ , định hỏi thăm nó thế nào. Kết quả thằng bé cảm ơn ông bà xong liền chạy biến." Bà ngoại Hứa khẽ thở dài.

"Sau đó bà cùng ông ngoại và cháu đến trung tâm giao dịch, gặp thằng bé. Người nó bé tí teo mà đang giúp lớn cõng đồ vật nặng. Lúc đó bọn mới đứa bé dị năng, mà nó để mặc cho đám trẻ con bắt nạt, thật là... haizz!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-ve-huu-dan-ca-nha-pha-dao-tan-the/chuong-191.html.]

Nói đến đây, bà ngoại Hứa nắm lấy tay Viên Hoằng Tắc, kìm đỏ hoe đôi mắt.

"Bà Hứa, cháu mà." Viên Hoằng Tắc thấy già rơi lệ cũng chút luống cuống.

Nghe đối phương dị năng, tinh thần lực của Cố Hi nhanh chóng quét qua bé, đó khỏi ngạc nhiên. Đứa trẻ là dị năng giả song hệ, sức mạnh và trọng lực, nếu bồi dưỡng e là thành tựu dạng .

Tuyền Lê

"Chị nhớ hình như em còn bà nội và bố, họ ?" Cố Hi nhớ đứa bé đây tìm cô đổi nước và t.h.u.ố.c là mang về cho bà nội.

Nhắc đến hai , Viên Hoằng Tắc đỏ hoe mắt, giọng nhỏ: "Bà nội... qua khỏi, mất khi xuất phát đầy hai ngày. Bố... lúc khu biệt thự tấn công, ông cũng c.h.ế.t ."

Bà ngoại Hứa bên cạnh chuyện rơm rớm nước mắt.

Cố Hi cũng im lặng. Cô bố của nhóc là thuộc hạ của Khúc Hồng năm xưa, và việc đám trẻ bắt nạt e là cũng nguyên nhân từ việc .

"Haizz, lúc nãy bọn bà hỏi nó tại khi bắt nạt đ.á.n.h trả, cháu ?" Bà nội Hứa nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của đối phương.

"Nó bảo, nó mạnh hơn bọn họ, nó nên bảo vệ bọn họ."

Cố Hi Viên Hoằng Tắc mặt, đứa trẻ thông minh, cái gì cũng .

"Em cái c.h.ế.t của bố em thể là do bọn chị gây , em hận bọn chị ?" Trong lời của Cố Hi sử dụng một chút tinh thần lực.

Viên Hoằng Tắc ngẩng đầu Cố Hi. Bà nội khi mất cứ nhắc mãi về bụng cho họ nước và t.h.u.ố.c năm xưa.

Bà còn luôn nhấn mạnh: Bệnh của bà bà rõ hơn ai hết, dù mạt thế thì bà cũng đến cuối đời . Điều duy nhất bà yên lòng là bé, bà mong thể sống thật , nếu thực sự sống nổi nữa thì hãy tìm chị bụng .

Còn về bố , ông . Có lẽ ông đối xử với và bà nội, nhưng ông với những khác bên ngoài.

Cho nên bây giờ Cố Hi hỏi câu , cố gắng kiểm soát biểu cảm của , khiến bản trông thật nghiêm túc và trang trọng: "Không ạ, bà nội từng , loạn thế mới thấy lòng , dệt hoa gấm thì dễ, đưa than sưởi ấm trong tuyết mới khó. Hơn nữa bố em thể là một bố , một con hiếu thảo, nhưng ông là một .

Bà nội bảo, như bố sớm muộn gì cũng trả giá cho những việc . Cho nên em sẽ hận ."

Những lời thốt khiến ngay cả ông bà ngoại Hứa cũng kinh ngạc đứa trẻ . Họ thực sự ngờ thể suy nghĩ và ghi nhớ nhiều điều đến thế.

Cố Hi đôi mắt trong veo như thủy tinh của đứa trẻ mặt, trong lòng tính toán.

"Mấy ngày em cứ ở đây , vài hôm nữa bọn chị tạm thời rời khỏi đây, em theo bọn chị ?" Cố Hi hỏi bé.

thích trẻ con lắm, nhưng một đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện thông minh thì cô ngại mang theo bên .

Chỉ là cô ngờ đứa trẻ suy nghĩ riêng: "Chị ơi, em gia nhập quân đội, chị thể giúp em ? Em dị năng."

Loading...